“Hít...”
Toàn trường chấn động, không nghĩ đến nữ nhân đẹp như nữ thần vừa hiện thân lại chính là nhân vật trong truyền thuyết.
Thánh Linh Thiên Vận, người từng giữ kỷ lục số 1 tại vòng khảo hạch ở Đại Nguyên Thiên Viện.
Đạt đến tầm cỡ của Thánh Linh Thiên Vận, ngay cả những đệ tử nổi bật bên trong học viện cũng đã không đủ tư cách tiếp xúc với nàng, ngày thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi, cực kỳ khó diện kiến dù chỉ là một góc tay áo.
Vậy mà hôm nay, chỉ vì Lạc Nam tuyên bố không gia nhập học viện sau khi thành công giữ thành tích đứng đầu, còn lôi kéo theo Huyết Chiêu Dương mà lại tự hiển chân thân, thật sự không ai có thể ngờ tới.
Ngay cả tên Lâm Chấp Sự cũng không thể nào ngờ, chẳng trách biểu hiện run rẩy như cầy sấy dù đã cố gắng ra vẻ bình tĩnh.
“Thiên Nữ?” Lạc Nam ánh mắt nhíu lại.
Hắn chú ý vừa rồi tên mập xưng hô Thánh Linh Thiên Vận là Thiên Nữ, liền âm thầm suy đoán địa vị của nàng bên trong Đại Nguyên Thiên Viện.
Thiên Nữ liệu có ngang hàng hay vượt qua Trưởng Lão hay không?
“Thế nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ không thể vì ngươi đòi công đạo?” Thánh Linh Thiên Vận nghiêm nghị hỏi, khí tràng rất mạnh.
“Tốt, nếu như Thiên Nữ có thể vì ta chủ trì công đạo, tại hạ sẽ thay đổi ý định, chẳng những gia nhập vào Đại Nguyên Thiên Viện, mà sẽ còn trung thành không đổi.” Lạc Nam chắp tay nói.
Thanh âm vừa dứt, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn chấn động, một luồng hình chiếu liền phát ra ngoài.
Mà khi vừa chứng kiến hình chiếu này, Lâm Chấp Sự liền hãi hùng quát lên:
“Dừng tay! Đừng hòng lừa gạt thế nhân.”
“Câm miệng!” Thánh Linh Thiên Vận bàn tay trấn xuống, Lâm Chấp Sự liền như một con cá chết nằm trên thớt, toàn bộ thân thể mập mạp bị trấn áp xuống mặt đất không thể động đậy.
Mà lúc này, cảnh tượng bên trong hình chiếu rốt cuộc hiện ra.
Chỉ thấy ngay khi Lạc Nam bước vào bí cảnh liền đụng độ mười nhân vật vây giết.
“Trời ạ, làm sao có thể? Đó là mười vị Nội Đệ Tử khá nổi danh trong Đại Nguyên Thiên Viện, bọn hắn vậy mà đều muốn dồn Lạc Nam vào chỗ chết?”
Toàn trường chấn động, không dám tin trước tình cảnh này.
“Gian lận a, không ngờ khảo hạch cũng có gian lận.” Những người khác rùng mình, rốt cuộc hiểu vì sao Lạc Nam phản ứng lớn đến như thế.
Việc khảo hạch Nội Đệ Tử trong bí cảnh chỉ cho phép năm vị Ngoại Đệ Tử đứng ra thử thách thí sinh mà thôi, nhưng lần này vì tư thù cá nhân, lại có đến mười vị Nội Đệ Tử vây công Lạc Nam.
Chẳng những số lượng người vượt qua gấp đôi, mà chất lượng Nội Đệ Tử cũng chênh lệch vô cùng với Ngoại Đệ Tử.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo mới là thứ khiến tất cả phải rùng mình, 19 vị Chí Tôn Pháp Tướng thi triển Thần Thông khiến thế nhân hãi hùng khiếp vía.
“Vạn Phật Triều Tông.”
Và sau đó khi bốn chữ hờ hững từ miệng Lạc Nam vang lên, mười vị Nội Đệ Tử bảy chết ba trốn, toàn bộ bí cảnh có dấu hiệu sụp đổ.
Tĩnh...
Tĩnh lặng đến cực hạn...
Toàn bộ quảng trường nhìn về Lạc Nam như nhìn thấy quỷ, trong đầu chỉ xuất hiện một câu hỏi duy nhất:
“Ở đâu ra yêu nghiệt?”
Trời ạ, điều này đồng nghĩa thành tích khảo hạch của tên nam nhân này còn vượt xa thực tế.
Thử tưởng tượng nếu không phải đụng độ 10 vị Nội Đệ Tử mà chỉ là 5 vị Ngoại Đệ Tử, thời gian vượt qua thử thách sẽ là bao nhiêu?
Một phút?
Không! Có lẽ là 10 giây cũng chưa đến.
Bất quá mọi chuyện chưa dừng lại ở đó.
Trong ánh mắt chứng kiến của tất cả, Lạc Nam sau khi thi triển thủ đoạn của Vong Linh Quỷ Tộc biến bảy tên Nội Đệ Tử thành Vong Lệ Vệ, sau đó hỏi ra thân phận của kẻ chủ mưu hãm hại mình.
“Bẩm chủ công, là Tuần Ngạo và Bách Nhân Trưởng Lão.” Thanh âm rõ ràng của đám Vong Linh Vệ vang vẳng khắp nơi.
“Hít.” Toàn trường triệt để hít thở không thông, bọn hắn biết sắp sửa biến thiên rồi.
“Khinh người quá đáng.” Huyết Chiêu Dương lạnh lẽo quát lên, nàng đã hiểu vì sao Lạc Nam tức giận như thế.
Đường đường là hai vị trưởng lão đức cao vọng trọng của Đại Nguyên Thiên Viện, vậy mà lấy công báo tư thù, muốn dồn Lạc Nam vào cửa tử.
Ánh mắt Thánh Linh Thiên Vận loé lên, giọng điệu vô cảm lên tiếng:
“Lâm Chấp Sự, ngươi thân là người quản lý bí cảnh, tại sao lại để chuyện như thế diễn ra? Một khi tin tức lan truyền, danh vọng và mặt mũi của học viện để ở đâu?”
“Thiên Nữ tha mạng, Thiên Nữ tha mạng...lão phu nhất thời hồ đồ.” Lâm Chấp Sự thanh âm run lẩy bẩy.
“Nói! Là ai chủ mưu sai khiến ngươi?” Thánh Linh Thiên Vận chất vấn.
“Là tự ta chủ trương, là đám Thời Phá Kiếp mua chuộc và hối lộ ta vì ân oán cá nhân với Lạc Nam mà thôi.” Lâm Chấp Sự giải thích, đem hết tội trạng đổ lên đầu Thời Phá Kiếp, đâu dám khai ra kẻ đứng sau thật sự?
“Còn không phải rõ ràng rồi sao? Nhất định là Tuần Ngạo và Bách Nhân hai tên trưởng lão.” Huyết Chiêu Dương bất mãn nói.
“Đó chỉ là lời nói một phía từ những Vong Linh Vệ sau khi đã bị Lạc Nam thu phục mà thôi.” Thánh Linh Thiên Vận bình tĩnh đáp:
“Về tội trạng của hai vị trưởng lão không phải là chuyện nhỏ, phải cẩn thận tra xét rõ ràng.”
“Haha.” Lạc Nam nghe đến đây liền cười nhạt, nắm tay Huyết Chiêu Dương lôi kéo rời đi.
Thánh Linh Thiên Vận tiếp tục lên tiếng: “Nếu ngươi đi, sẽ không còn ai vì một người ngoài mà làm chủ, ngược lại nếu ngươi ở lại Học Viện và đầu nhập vào phe cánh của ta, bổn Thiên Nữ sẽ điều tra ra lẽ, vì ngươi đòi lại công đạo.”
“Tuy tội trạng của hai tên trưởng lão khó định, nhưng trước mắt bổn Thiên Nữ có thể trừng phạt ba người Thời Phá Kiếp để ngươi hả giận, bọn chúng chết chưa hết tội.”
Lạc Nam dừng lại bước chân.
Thánh Linh Thiên Vận thấy thế cho rằng hắn đã chấp nhận đề nghị của mình, nào ngờ chỉ nghe Lạc Nam trêu tức nói:
“Thiên Nữ đường đường là Cấm Kỵ Cường Giả, những lời Vong Linh Vệ của ta khai báo là thật hay giả tin tưởng ngươi có thể xác định, tại sao lại còn ra vẻ ngờ vực?”
Thánh Linh Thiên Vận hơi đổi sắc mặt, không nghĩ đến tiểu tử này lại cơ trí và nhạy bén như thế, vậy mà có thể đoán được tu vi của nàng.
Không sai, nàng biết lời của Lạc Nam là sự thật, cũng biết kẻ chủ mưu đứng sau chắc chắn là hai vị Trưởng Lão, bằng không Lâm Chấp Sự có gan to bằng trời cũng không dám làm như thế, đám người Thời Phá Kiếp còn chưa đủ tư cách mua chuộc hắn.
Nhưng dù nàng là Thiên Nữ, muốn xử phạt và lật đổ hai tên Trưởng Lão cũng phải trả một cái giá lớn, vận dụng không ít ân tình và các mối quan hệ mới có thể làm được.
Bởi vì sau lưng Tuần Ngạo và Bách Nhân có hai cổ thế lực không nhỏ chống đỡ.
Nàng không thể vì một kẻ còn chưa có quan hệ nào với mình như Lạc Nam mà xuống tay với Tuần Ngạo hay Bách Nhân, đánh cược và mạo hiểm quá lớn.
Vậy nên nàng nghĩ trước tiên nên thu Lạc Nam, chờ xem tiềm lực và khả năng của hắn có đáng giá mình trở mặt với hai tên trưởng lão hay không rồi mới quyết định.
Nào ngờ bị Lạc Nam nhìn thấu.
Bất quá Thánh Linh Thiên Vận đương nhiên sẽ không vì vậy mà thừa nhận, ngược lại nghiêm nghị chất vấn ngược lại hắn:
“Ngươi đang nghi ngờ khả năng của bổn Thiên Nữ?”
“Không dám nghi ngờ, cũng không dám nhờ Thiên Nữ đòi lại công đạo.” Lạc Nam chắp tay, tự giễu cười:
“Chỉ là mời người để ta rời đi!”
“Tướng công ca ca, cho muội rời đi với!” Một thanh âm thánh thót nũng nịu vang lên.
Chỉ thấy giữa quảng trường lại có một mỹ nhân tuyệt sắc xuất hiện, nàng chạy đến nhào vào trong lòng của Lạc Nam.
“Ồ, đó không phải là Lôi Giai Nghi, người cũng có thành tích rất tốt trong khảo hạch Nội Đệ Tử sao? Nghe nói thành tích của nàng cũng nằm mười hạng đầu.” Có người nhận ra thân phận mỹ nhân vừa đến liền kinh hô.
“Trời ạ, Lạc Nam rốt cuộc là ai? Hết Huyết Chiêu Dương rồi ngay cả Lôi Giai Nghi cũng có quan hệ với hắn.” Vô số nam nhân bày tỏ thái độ ghen ghét.
“Xú nha đầu.” Lạc Nam mừng rỡ ôm chầm lấy vị hôn thê, không nghĩ đến nàng cũng xuất hiện.
Hắn vốn cho rằng nàng đang tu luyện ở Đại Nguyên Thiên Viện nên không hay biết, tạm thời mình sẽ rời khỏi sau đó nghĩ cách mang nàng ra, dù sao thì các học viện này không ngăn cản sự tự do của đệ tử.
Nào ngờ tiểu béo ú đã chủ động tìm đến...
“Hừ, đã dám khi dễ tướng công ca ca của ta, vậy ta không cần ở học viện xấu xa này nữa.” Lôi Giai Nghi bĩu môi nói, ôm chặt cánh tay Lạc Nam.
Hai nàng Huyết Chiêu Dương và Lôi Giai Nghi một trái một phải, đường đường là hai nữ thiên tài hàng đầu của Đại Nguyên Thiên Viện, vậy mà muốn rời đi cùng một nam nhân.
“Lớn mật.” Một tiếng quát đục ngầu truyền đến.
Chỉ thấy lại có thêm hai bà lão từ trên tầng mây bên trên giáng xuống, cất tiếng lạnh lùng:
“Các ngươi nghĩ Đại Nguyên Thiên Viện là cái chợ, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?”
Lạc Nam mặc dù không biết hai bà lão này là ai, nhưng hắn vẫn thành thật gật gù:
“Quả thật đúng là cái chợ, bởi lẽ ta chưa thấy học viện có danh dự và tiếng tăm nào lại xảy ra tiêu cực trong khảo hạch như thế cả.”
“Ngươi...” Hai bà lão giận dữ, một người trong đó nhìn Lôi Giai Nghi trầm giọng nói:
“Tiểu Giai Nghi, ngươi đã đầu nhập vào Thánh Hệ Cung của ta, chưa có sự cho phép của ta, không được rời khỏi Thiên Viện!”
“Chiêu Dương cũng thế, ngươi là đệ tử của Luyện Huyết Cung, chưa có sự đồng ý của ta...cũng không được rời đi!”
“Thánh Hệ Cung, Luyện Huyết Cung? Đó là cái gì?” Lạc Nam tò mò hỏi.
Huyết Chiêu Dương truyền âm giải thích: “Bên trong Đại Nguyên Thiên Viện cũng có nhiều lĩnh vực khác nhau được phân chia thành các cung điện, giống như Thánh Hệ Cung thì chuyên tu luyện các loại thuộc tính, còn Luyện Huyết Cung thì chuyên tu máu huyết.”
“Đúng vậy đó, muội sở hữu Vĩnh Hằng Cổ Thể nên đã bái nhập Thánh Hệ Cung.” Lôi Giai Nghi chu môi đáp.
Lạc Nam vuốt cằm, chẳng trách Huyết Chiêu Dương cũng gia nhập vào Luyện Huyết Cung.
Cái này cũng giống như Chiến Trận Đường, Khôi Lỗi Đường...các loại bên trong Thanh Long Học Phủ của hắn.
“Hừ, chúng ta gia nhập Đại Nguyên Thiên Viện vì nghĩ rằng nơi này có danh vọng và sự công chính liêm minh, nào ngờ các ngươi để trưởng lão âm thầm hãm hại đệ tử tham gia khảo hạch.” Lôi Giai Nghi bất mãn nói:
“Vậy chẳng may ngày nào đó ta lỡ đắc tội một người, liền bị các ngươi bí mật thủ tiêu.”
“Nói không sai, đây là lý do ta rời khỏi.” Huyết Chiêu Dương gật đầu tán thành.
Thánh Linh Thiên Vận bước lên một bước, lạnh lùng nói:
“Không phải chúng ta không giải quyết, nhưng trong quá trình này cần sự hợp tác của các ngươi, một khi các ngươi rời đi...chúng ta lấy đâu ra nhân chứng để xử lý vụ việc?”
Nếu kẻ chủ mưu chỉ là Lâm Chấp Sự hoặc một vị Chí Tôn Ngoại Trưởng Lão nào đó, Thánh Linh Thiên Vận đã có thể giải quyết dễ dàng.
Ngặt nỗi chuyện lần này liên quan đến hai trưởng lão, đều là nhân vật cao tầng của Thiên Viện a...đâu thể xử lý trong một sớm một chiều.
Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, thậm chí đã có số ít người do dự không biết liệu mình nên gia nhập Đại Nguyên Thiên Viện hay không.
Lạc Nam thì vẫn giữ lập trường như cũ, lựa chọn rời đi.
Thân là một trong các đại viện được xưng lớn nhất Nguyên Giới, các ngươi lại để hai tên trưởng lão che cả bầu trời.
Thử hỏi nếu Lạc Nam không may mắn học được Vạn Phật Triều Tông, hắn làm sao có thể vượt qua thử thách trong thời gian ngắn hạn?
Khi đó nhiệm vụ thất bại, bị trừ mất 500 vạn Điểm Danh Vọng, hắn sẽ khóc không ra nước mắt a.
Thậm chí nếu thực lực của hắn không đủ, bị đám người Thời Phá Kiếp tiêu diệt, ai sẽ vì hắn lấy lại công bằng?
Thánh Linh Thiên Vận xuất hiện quá muộn, hơn nữa xử lý tình huống cũng không thể thuyết phục Lạc Nam ở lại.
Lạc Nam cũng không sợ sẽ triệt để xuất thủ đối đầu.
Bởi vì hắn đã biết được quy tắc, tuy rằng Thánh Linh Thiên Vận là Cấm Kỵ Cường Giả, nhưng dù nàng ta muốn ra tay với mình cũng phải đem tu vi áp chế xuống Chí Tôn.
Lạc Nam đang muốn thử xem mình hiện tại đủ lực đấu với Cấm Kỵ áp chế xuống Chí Tôn hay chưa.
“Ngươi còn chưa phải đệ tử của Thiên Viện, ngươi có thể tự do rời đi.” Thánh Linh Thiên Vận nói:
“Nhưng Huyết Chiêu Dương và Lôi Giai Nghi thì không được, các nàng là đệ tử của học viện, cần phải ở lại cho đến khi mọi việc điều tra cho ra lẽ.”
“Khốn kiếp.” Bên trong Chí Tôn Giới, Thập Khánh Huyên giận dữ nhìn lấy tình cảnh này, bàn tay lặng lẽ nắm chặt.
Nàng âm thầm hối hận vì đã để Lôi Giai Nghi gia nhập Đại Nguyên Thiên Viện, không ngờ ý tốt của mình lại trở thành rào cản của Lạc Nam và Lôi Giai Nghi.
“Đừng tự trách, chẳng ai nghĩ cái Thiên Viện này lại thối nát như thế.” Yên Nhược Tuyết khuyên nhũ.
Chúng nữ gật đầu tán thành, sợ rằng ngay cả Lạc Nam cũng không ngờ mọi thứ sẽ diễn ra như vậy.
Hắn đến Đại Nguyên Thiên Viện để tìm chỗ dựa vững vàng, nào ngờ chỗ dựa đâu chưa thấy, chỉ thấy mình bị tính kế dồn vào chỗ chết, lại không một ai đủ quyền hạn và tự tin đứng ra giải quyết hai tên trưởng lão.
Chúng nữ khác cũng đã chuẩn bị sẳn sàng, chỉ cần Lạc Nam đem các nàng phóng xuất, lập tức đại náo thật lớn một trận.
“Nếu ta vẫn cương quyết cùng các nàng rời đi thì sao?” Lạc Nam trầm giọng hỏi.
Nghĩ đến kẻ thù của mình là Tuần Ngạo và Bách Nhân hai tên trưởng lão có quyền hạn cực lớn ở Đại Nguyên Thiên Viện, hắn làm sao có thể an tâm lưu hai nàng ở lại?
Mặc kệ là chiến đấu hay chạy trốn, cũng phải đem Huyết Chiêu Dương và Lôi Giai Nghi cùng đi.
Bằng không nếu như Tuần Ngạo và Bách Nhân vận dụng quyền lực để đối phó với hai nữ, các nàng làm sao có thể chống lại?
“Điều đó không do ngươi quyết định.”
Thánh Linh Thiên Vận nghiêm nghị nói:
“Thiên viện có quy tắc của thiên viện, nếu như kẻ nào cũng chống đối và làm theo ý mình, vậy thì còn gì là đạo lý?”
Thanh âm vừa dứt, một cổ hấp lực cực lớn tác động lên thân Huyết Chiêu Dương và Lôi Giai Nghi, muốn kéo theo hai nữ trở lại.
“Hừ!”
Lạc Nam lạnh lùng điều động 1000 hành tinh bạo phát sức mạnh tung ra một đấm, sau lưng hiện ra hư ảnh một vị Đại Phật uy nghiêm lẫm liệt tung quyền đấm thẳng.
Hàng Ma Quyền, một môn quyền pháp khá mạnh hắn học được từ Vạn Phật Tự.
ĐÙNG.
Một quyền của hắn nghiền nát hấp lực, đặt hai nữ vững vàng bên cạnh mình.
“Làm càn!” Hai lão bà thấy vậy liền nổi nóng.
Lão bà đại diện cho Luyện Huyết Cung hội tụ vô tận Huyết Lực thành Huyết Trảo vồ xuống.
Lão bà đại diện cho Thánh Hệ Cung cung điều động 18 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính dung hợp thành Thánh Hệ Chưởng Ấn đẩy ra.
Bên cạnh Lạc Nam, Huyết Yêu Cơ và Thập Khánh Huyên đồng thời xuất hiện.
Chứng kiến hai luồng công kích của hai lão bà, ánh mắt các nàng hiện lên vẻ khinh thường.
Huyết Yêu Cơ kích hoạt Huyết Thống Trị, dễ dàng suy yếu thế công của lão bà Luyện Huyết Cung, đồng thời tung ra một cái Huyết Trảo khác lớn gấp mấy lần đối kháng trở lại.
Bên cạnh đó, Thập Khánh Huyên không chút lưu tình phóng xuất Vĩnh Hằng Thiên Luân nghiền ép triệt để Thánh Hệ Chưởng Ấn, sau đó tiếp tục chém thẳng về phía lão bà.
OÀNH!
Thế công nghiền ép, hai lão bà chỉ cảm thấy toàn thân bị trọng kích, liên tục thối lui.
Thánh Linh Thiên Vận nhướn mày, lạnh lùng như băng lên tiếng:
“Đả thương hai vị chấp sự của Đại Nguyên Thiên Viện, hôm nay các ngươi không ai được phép đi!”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3