Con Đường Bá Chủ

Chương 2614: Hiến Tài Thiên Kinh



Tam đại thiên kiêu chiến đấu, cảnh tượng vạn năm chưa chắc xảy ra một lần…

Kình Thương Thiên Tử, Thánh Linh Thiên Vận và Điêu Thuyền…

Ba người đại chiến tranh đoạt duy nhất một khối Thất Bí Lệnh Bài, và đương nhiên là chỉ có một người giành chiến thắng.

Vậy nên lúc này, hỗn chiến xảy ra…

“Hừ, để bổn thiên tử cướp đoạt sạch sẽ Nguyên Khí trong vạn dặm thiên địa xung quanh, xem hai ngươi lấy gì chiến đấu.”

Kình Thương Thiên Tử lạnh lùng nói, thi triển Đoạt Thiên Đạo Kinh…chấp chưởng một vùng càn khôn, điên cuồng thôn nạp Nguyên Khí xung quanh gia tăng lực lượng của bản thân, cũng cướp đi Nguyên Khí của hai nữ nhân.

Nâng lên hai nắm đấm tung quyền, quy tụ sức mạnh của cả Thời Không nghiền ép về phía hai nữ.

“Đoạt Thiên Đạo Kinh của ngươi lợi hại đấy, nhưng đừng quên ta chiến đấu dựa vào cái gì.” Điêu Thuyền điềm nhiên lên tiếng:

“Đại Đạo Tổ Phù – mở!”

Thanh âm vừa dứt, giữa trán của nàng liền hiện lên ấn ký của một loại phù chú với một chữ “Đạo”.

Mà khi chữ Đạo này mở ra, Quy Tắc Chi Lực của Điêu Thuyền bỗng nhiên tăng mạnh, trực tiếp hình thành một lĩnh vực bảo hộ xung quanh nàng.

Ở trong phạm vi lĩnh vực này, Điêu Thuyền chính là hiện thân của đại đạo, trở nên bất khả xâm phạm khiến Đoạt Thiên Đạo Kinh của Kình Thương Thiên Tử không thể tác động, mà ngay cả một quyền cực mạnh do hắn đấm ra cũng bị Điêu Thuyền dễ dàng hóa giải.

Thành công hóa giải thế công của Kình Thương, Điêu Thuyền bàn tay nhẹ phất, Phù Chú lập tức được nàng tạo ra ngưng kết thành vô vàn thanh kiếm xuyên thủng thương khung, hướng về Thánh Linh Thiên Vận và cả Kình Thương phản kích.

Thánh Linh Thiên Vận từ đầu đến cuối vẫn luôn ung dung bình thản, khi đón nhận công kích của cả hai đối thủ, nàng đã thi triển Vô Tướng Thần Công.

Khoảnh khắc đó, cơ thể của nàng lập tức được kim quang bao phủ như một pho tượng nữ thần, đồng thời sau lưng hiện ra hư ảnh vạn quân chiến ý xung thiên, thản nhiên tung ra hai chưởng.

OÀNH OÀNH…

Đầy trời phi kiếm không thể tác động đến nàng, mà chưởng pháp ẩn chứa sức mạnh vạn quân của nàng cũng đem quyền kình của Kình Thương phá toái.

“Đáng giận, nàng ta vậy mà mô phỏng cả Đạo Pháp của Cửu Thánh Thiên Tử!” Điêu Thuyền buồn bực.

Kình Thương Thiên Tử cũng là biểu lộ âm trầm, hiển nhiên hắn cũng nhận ra vừa rồi Thánh Linh Thiên Vận đã thi triển Bất Hoại Thân và Vạn Quân Lực của Cửu Thánh Thiên Tử.

Rõ ràng Vô Tướng Thần Công quá mức bá đạo, ngay cả thủ đoạn cấp độ Cấm Kỵ cũng bị nó phỏng chế.

“Nên nhớ rằng, không phải tự nhiên là Đại Nguyên Thiên Viện được xưng là đại viện lớn nhất, cường đại nhất Trung Châu.” Thánh Linh Thiên Vận thanh âm truyền vào tai bọn hắn:

“Bởi vì có Vô Tướng Đạo Thống dẫn dắt.”

“Cuồng vọng!” Kình Thương Thiên Tử bất mãn quát lớn, hắn nâng lên bàn tay:

“Đoạt Thiên Tụ Văn!”

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Không gian, thời gian, nguyên khí…tất cả thuộc tính tồn tại bên trong phạm vi vạn dặm quanh thân lập tức được hắn điều động.

Tất cả chúng nó diễn hóa thành vô số đường văn khảm nạm lên cơ thể của Kình Thương Thiên Tử, một lần nữa giúp chiến lực của hắn vượt lên Cửu Cảnh Chí Tôn bình thường hàng nghìn lần.

“Cấm Kỵ Vũ Kỹ - Đoạt Thiên Tạo Hóa Chưởng!”

Bàn tay nâng lên, thiên địa cộng hưởng…giữa không gian hiện ra một thanh đại thổ cổ lão và hoang tàn, mang theo sức mạnh như có thể tạo lập thế gian, hủy thiên diệt địa hàng lâm mà xuống, chưởng thẳng vào Thánh Linh Thiên Vận.

Ở phía bên cạnh, Điêu Thuyền nhân lúc Kình Thương tập kích Thánh Linh Thiên Vận cũng lập tức xuất chiêu.

“Diễn Đạo Hóa Phù!”

Bờ môi tinh mỉ lẩm bẩm, Quy Tắc Chi Lực bên trong Đại Đạo Lĩnh Vực của nàng hiển hóa thành vô số Phù Văn viễn siêu đẳng cấp Cửu Phẩm Chí Tôn, những Phù Văn này mang theo lực lượng táo bạo bay xuyên không gian, một lần xuất hiện đã vây xung quanh Kình Thương Đạo Tử và ầm ầm kích nổ.

“Đoạt Thiên Tạo Hóa Chưởng!”

Vô Tướng Thần Công vẫn thể hiện uy năng của nó, Thánh Linh Thiên Vận tương tự triệu hoán một thanh đại thủ trắng nõn như ngọc giữa bầu trời, điên cuồng va đập với công kích của Kình Thương.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Hàng chục vạn dặm chiến trường liên tục phát ra các vụ nổ kinh hoàng.

Kình Thương Thiên Tử bị vô số Phù Văn cường đại của Điêu Thuyền đả thương, Đoạt Thiên Tạo Hóa Chưởng của Thánh Linh Thiên Vận không được hàng vạn đường văn gia trì nên cũng lâm vào thế hạ phong trước công kích của Kình Thương phải liên tục lùi bước, mà Điêu Thuyền đứng ở giữa trung tâm vụ nổ cũng gặp phải phán chấn nặng nề, lĩnh vực đại đạo xuất hiện vài vết rạn…

Cả ba lạnh lùng nhìn nhau, sau đó như đạt thành một loại ăn ý…bắt đầu kết ấn.

Trong khoảnh khắc, ba vị Chí Tôn Pháp Tướng khủng bố đồng loạt hiện ra.

Trận chiến tiến vào thời khắc mấu chốt.

Ở phía bên này, Huyền Lạc Nhi đã gần như cùng với Tuần Ngạo lâm vào trạng thái suy yếu, lại không nghĩ đến sẽ xuất hiện hai tên Đạo Tử.

Vương Bằng và Tâm Phong...

“Trước hết giải quyết bọn chúng, sau đó đến lượt ta và ngươi lại phân định xem ai là chủ nhân của khối lệnh bài này.” Vương Bằng nhìn Tâm Phong đề nghị.

“Haha, đương nhiên sẳn sàng.” Tâm Phong nhếch mép nở nụ cười.

“Hừ, hai ngươi nghĩ sẽ ăn chắc ta?” Tuần Ngạo nghiến răng.

“Ngươi?” Vương Bằng khinh bỉ nói:

“Ngươi ngay cả một nữ nhân Cửu Cảnh Chí Tôn cũng không giải quyết được, lấy tư cách gì để chúng ta xem trọng?”

“Hai con chuột nhắt đợi hùng sư bị thương mới dám chạy ra giương oai, các ngươi có tư cách gì?” Tuần Ngạo phẫn nộ quát.

Mặc cho bọn hắn đấu khẩu, Huyền Lạc Nhi đã vội vàng thi triển thân pháp của Tam Sương Ma Báo bỏ chạy.

Nàng đã gần như dốc hết thủ đoạn để chiến đấu với Tuần Ngạo, khó khăn lắm mới khiến kẻ này cạn kiệt Quy Tắc Chi Lực, lúc này lại nhảy ra hai tên Đạo Tử ở trạng thái toàn thịnh, nghênh chiến chính là muốn chết.

Vậy nên ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.

“Chạy? vốn chỉ muốn lấy lệnh bài của ngươi...nhưng vừa rồi nghe nói ngươi chỉ muốn làm nữ nhân của Lạc Nam, liền không thể tha cho ngươi.” Tâm Phong căm hận Lạc Nam đến tận xương tuỷ, hắn muốn loại bỏ tất cả những kẻ có liên quan đến Lạc Nam.

Vậy nên ngay khi Huyền Lạc Nhi bỏ trốn, hắn đã lập tức ngưng tụ Nguyên Lực tạo thành một viên hạt giống, vô thanh vô tức bám theo nàng.

Hắn không muốn dễ dàng giết chết Huyền Lạc Nhi, ngược lại muốn khống chế nàng, biến nàng thành nô lệ, tra tấn nàng ngày đêm để vơi đi oán hận trong lòng.

Đủ thấy sau lần Lạc Nam phá hỏng đại sự của Tâm Phong, hắn hận Lạc Nam đến tận xương tuỷ.

Huyền Lạc Nhi dù chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng trong cơ thể nàng chảy xuôi chín loại huyết mạch yêu tộc cường đại nên trực giác cực kỳ nhạy bén.

Bản năng mách bảo nàng phải lập tức né tránh một thứ gì đó...

“Thần Thông – Lạc Vĩ Thuật!”

Một chiếc đuôi hồ ly rụng xuống, Huyền Lạc Nhi bỏ lại một cổ thế thân mục rỗng, còn bản thân của nàng đã hiện ra ở một nơi khác.

Viên hạt giống kia bắn đến liền rơi vào thế thân mục rỗng do Huyền Lạc Nhi rụng đuôi bỏ lại, ký sinh thất bại liền tan biến vào hư không.

“Ngươi cũng vô dụng không kém.” Vương Bằng thấy vậy khinh bỉ nhìn Tâm Phong.

Thanh âm vừa dứt, hắn lập tức lao vọt ra.

Vô Tận Chiến Kinh vận chuyển, hàng vạn tầng Chiến Vực bạo phát bao trùm thiên địa, hung hăng trấn áp lên thân Huyền Lạc Nhi.

“PHỐC!”

Huyết Lạc Nhi nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy thái sơn áp đỉnh đè ép cơ thể đến ngạt thở.

Nếu ở thời kỳ toàn thịnh, có lẽ nàng đủ sức chống lại số lượng Chiến Vực như thế này...đáng tiếc hiện tại đã ở vào trạng thái suy yếu, xương cốt toàn thân như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào, bị đè ép ở dưới mặt đất.

Tâm Phong cũng không rảnh rỗi, nhân lúc Tuần Ngạo còn chưa thể phục hồi để sử dụng Quy Tắc Chi Lực, liền tiếp tục ngưng kết một viên hạt giống khác hướng về phía hắn bắn đến.

“Ngươi dám?” Tuần Ngạo biến sắc.

Hắn biết sợ lợi hại của hạt giống này, đây chính là Đạo Chủng của Nô Chủng Đạo Thống...một khi bị nó ký sinh vào, dù là cường giả đồng cấp cũng bị biến thành nô lệ.

Không hề do dự, hắn lập tức bóp nát Truyền Tống Lệnh biến mất.

Thà rằng thất bại ở Đoạt Cấm Chiến còn hơn rơi vào tay của Tâm Phong, bị Đạo Chủng ký sinh và biến thành thuộc hạ.

“Hừ, đồ thỏ đế...” Tâm Phong bất mãn, hai lần gieo hạt giống thất bại khiến tâm tình của hắn không quá tốt, liền hướng về phía Huyền Lạc Nhi bước đến:

“Giao ả cho ta!”

“Ngươi nghĩ mình là ai?” Vương Bằng lạnh lùng đáp: “Đây dù sao cũng là một mỹ nhân, ta đem về chơi đùa chẳng phải sung sướng, sao phải giao cho ngươi?”

“Không phải ngươi có thể quyết định.” Tâm Phong lại ngưng tụ hai hạt đạo chủng lần lượt bắn về phía Vương Bằng và Huyền Lạc Nhi.

“Khốn kiếp!” Vương Bằng giận dữ gầm lên, ngưng tụ vô tận chiến vực đấm ra đánh tan hạt giống.

Mắt thấy hạt giống còn lại sắp ký sinh lên cơ thể Huyền Lạc Nhi, hắn cũng không kịp ngăn chặn nữa rồi.

XOẸT.

Một trận cuồng phong bỗng nhiên kéo đến đem hạt giống đánh tan, phía trước mặt Huyền Lạ Nhi chẳng biết từ bao giờ hiện ra một kẻ mặc áo choàng đen che đậy dung mạo từ trên xuống dưới.

“Hử?” Tâm Phong chú ý đến trong tay đối phương có cầm theo một chiếc phiến tinh xảo như lông vũ kết thành, nhất thời hừ lạnh:

“Đạo Binh? Ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của bổn thiếu?”

Có thể đánh tan hạt giống của hắn, ngoại trừ sở hữu Quy Tắc Chi Lực như Vương Bằng...vậy chỉ có thể là kẻ sở hữu Đạo Binh.

Mà hiển nhiên chiếc phiến trong tay người thần bí vừa xuất hiện chính là Đạo Binh hàng thật giá thật.

“Đa tạ...” Huyền Lạc Nhi hướng người vừa đến thì thào nói.

Nàng hiện tại đã khá suy yếu, biết rằng mình khó thể tiếp tục trụ nổi ở Đoạt Cấm Chiến, nhất là khi còn có Tuần Ngạo và Tâm Phong ở một bên nhìn chằm chằm.

Vốn định bóp nát Truyền Tống Lệnh thoát thân để tránh rơi vào tay Tâm Phong, hiện tại lại có người ứng cứu kịp lúc, liền không chút do dự đem Thất Bí Lệnh Bài ném vào tay đối phương, quyết đoán bóp nát Truyền Tống Lệnh biến mất.

“Cái này...” Người thần bí hiển nhiên cũng sửng sốt một chút, không ngờ đến Huyền Lạc Nhi lại hành động như thế.

Bất quá cũng tốt, liền không khách khí thu lấy Thất Bí Lệnh Bài.

“Ngươi nghĩ mình là ai? Ỷ vào một kiện Đạo Binh lại muốn cướp đồ trước miệng cọp?” Vương Bằng sắc mặt trầm xuống.

“Nói nhảm nhiều như thế làm gì?” Người thần bí áo choàng tung bay, Thời Gian và Không Gian lúc này bỗng nhiên toàn lực vận chuyển xung quanh thân thể.

Ở phía sau lưng, hai hư ảnh khổng lồ kiệt ngạo bất tuần hiện ra.

Phần Không Kim Ô giang rộng đôi cánh hoả diễm phần thiên liệt địa, Nghịch Thiên Ma Long ngạo khiếu cửu tiêu...

“Chiến đi!”

...

Đỉnh núi đã bị san bằng trước trận chiến của hai vị yêu nghiệt.

Cửu Thánh Thiên Tử và Trương tiểu thư của Trân Bảo Lâu.

Lúc này Cửu Thánh Thiên Tử đã thi triển đến môn đạo pháp thứ tư.

Ngoại trừ Vạn Quân Lực gia tăng sức mạnh và Bất Hoại Thân gia tăng lực phòng ngự, hắn còn kích hoạt thêm hai môn đạo pháp lần lượt là Không Hành Thuật và Thời Hành Thuật.

Đây là hai môn Đạo Pháp giúp Cửu Thánh Thiên Tử dù không sở hữu Thời Gian và Không Linh Linh Căn nhưng vẫn có thể không ngừng sản sinh ra Thời Không Chi Lực để vừa gia tăng tốc độ của bản thân, vừa gây khó khăn cho đối thủ.

Nhưng mà cảnh tượng diễn ra khiến Cửu Thánh Thiên Tử cực kỳ biệt khuất.

Hắn nhìn thấy cảnh tượng Trương Nhã Trâm đang đốt tiền bên trong chiến đấu.

Không sai, chính là đốt tiền.

Thứ mà nàng đang đốt chính là Đạo Xu với số lượng lớn.

Chỉ thấy quanh thân của Trương Nhã Trâm luôn có hàng vạn đồng Đạo Xu bay quanh, trong chiến đấu những Đạo Xu này liên tục được nàng thiêu đốt và hoá thành lực lượng của nàng.

Đáng nói ở chỗ, chiến lực của nàng được gia tăng toàn diện từ lực công kích, tốc độ, khả năng phòng ngự, thậm chí cả khả năng khống chế thời gian và không gian...

Đại chiến một lúc lâu, Trương Nhã Trâm đốt tiền ngày càng nhiều, chiến lực càng lúc càng mạnh, thậm chí khiến Cửu Thánh Thiên Tử có dấu hiệu lâm vào thế hạ phong.

“Cửu Đạo Thánh Pháp – Đệ Ngũ Đạo – Cường Hồn Cảnh!”

Cửu Thánh Thiên Tử gầm lên phẫn nộ, Linh Hồn của hắn được cường hoá toàn diện như Bất Hoại Thân, Hồn Lực hoá thành màu Hoàng Kim lao khỏi cơ thể, mang theo sức oanh tạc kinh người tập kích Trương Nhã Trâm.

Nhưng Trương Nhã Trâm lại phất tay đem hàng nghìn đồng Đạo Xu thiêu đốt, lập tức Linh Hồn của nàng cũng được cường hoá, thậm chí màu sắc linh hồn phát ra lấp lánh cao quý như Kim Cương, trực tiếp lao ra đem Linh Hồn Hoàng Kim của Cửu Thánh Thiên Tử đánh cho xém chút tan rã.

“Phốc!” Cửu Thánh Thiên Tử trọng thương phun máu, đau đớn thấu trời gầm lên một tiếng:

“Ngươi rốt cuộc tu luyện công pháp gì? Vì sao càng đốt Đạo Xu càng mạnh?”

“Hiến Tài Thiên Kinh.” Trương Nhã Trâm cũng chẳng che giấu nói:

“Hiến tế càng nhiều tài sản cho thiên địa, chiến lực của ta sẽ càng gia tăng, không bị giới hạn.”

Cửu Thánh Thiên Tử khoé môi co giật, đây rốt cuộc là công pháp quái quỷ gì? Vậy mà hiến tế tài sản trực tiếp cho thiên địa để có được sức mạnh? Hành vi như thế khác nào gian lận?

Bất quá nghĩ lại cũng không đúng, đổi lại là người nào khác hoàn cảnh nghèo khốn...môn công pháp này chắc chắn sẽ trở nên vô dụng.

Ngặt nỗi đối thủ của hắn là tiểu thư Trân Bảo Lâu, gia tài nhiều không kể hết, Đạo Xu quý hiếm lại đem ra thiêu đốt không hề nhướn mày.

“Chó má, chẳng trách các ngươi trở thành thế lực kinh doanh, bởi vì càng giàu thì các ngươi sẽ càng mạnh.” Cửu Thánh Thiên Tử bừng tỉnh đại ngộ như nhận ra chân lý.

Trân Bảo Lâu chuyên làm kinh doanh là vì công pháp của bọn hắn cần phải giàu có mới phát huy được sức mạnh.

“Ta không tin ngươi thật sự vô địch...” Cửu Thánh Thiên Tử gân xanh đầy mặt.

Hắn vận dụng đệ lục - Phục Sinh Pháp để làm lành vết thương, đồng thời lại thi triển đệ thất – Đại Đạo Pháp để gia tăng sức mạnh quy tắc.

Nhưng trước tình cảnh đó, Trương Nhã Trâm lại hiến tế hàng vạn đồng Đạo Xu, khiến quy tắc chi lực của nàng lại nhảy vọt, mạnh hơn Cửu Thánh Thiên Tử gấp mấy lần.

Cửu Thánh Thiên Tử thấy cảnh tượng này, đáy lòng dâng lên cảm giác bất lực...

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn <3