Đám người hoài nghi mình nghe lầm, nhìn chằm chằm vào Cầm Dao Nhã.
Ngay cả Đan Phỉ cũng tròn xoe mắt, mặc dù nàng biết Cầm Dao Nhã từng có ý muốn mời gọi Tiểu Ma, nhưng cũng không nghĩ đến lại lấy ra đồ vật quan trọng như thế đặt cược Tiểu Ma chiến thắng a.
“Đùa sao?” Hương Trà bất mãn nói:
“Sư tỷ ngươi không thể như vậy, ta đã cược sư đệ của mình từ trước rồi.”
“Không sao cả, cùng lắm ta và muội chia đôi phần thắng là được.” Cầm Dao Nhã sắc mặt bình thản không chút gợn sóng nói.
“Nhưng tại sao lại là hắn? Thiếu gì đối tượng để ngươi lựa chọn?” Đan Phỉ hừ một tiếng.
“Ta chỉ chọn người có khả năng chiến thắng cao nhất mà thôi.” Cầm Dao Nhã ung dung đáp.
Nghe thấy lời này, đám người Bùi Vũ, Long Trần và Ma Ngao đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến đối phương sự kinh ngạc.
Tiểu Ma kia có tài đức gì, vậy mà được Cầm Dao Nhã xem trọng như vậy?
Thất Trưởng Lão cũng hơi nhíu mi, vừa rồi số lượng đệ tử quá nhiều nên nàng không có để ý lắm, đệ tử Tiểu Ma kia có gì đặc biệt à?
Trong lúc nhất thời, tất cả đều đưa mắt nhìn về phía pháp trận, muốn xem các đệ tử thể hiện.
Lần đặt cược này thủ bút có chút lớn, tất cả đều là vật phẩm quý hiếm trong hàng ngũ Thiên Đạo Cấp...
Có trách chỉ có thể trách Hương Trà, ai kêu Ngũ Hành Thiên Thuỷ mà nàng lấy ra có giá trị cao như thế, những người khác muốn đánh cược cũng không thấy dùng đồ vật kém cõi hơn.
Hương Trà lại là âm thầm buồn bực, xem ra lại phải cùng Cầm Dao Nhã phân chia phần thắng...
...
Lạc Nam không biết hai vị sư tỷ vậy mà cùng đặt niềm tin vào mình, lúc này hắn đã hiện ra ở một không gian xa lạ.
Nhìn khắp xung quanh, bốn phía đều là rừng núi hoang sơ, các gốc cổ thụ màu đen kịch, dưới ánh trăng đỏ thẳm của máu tạo nên một cảnh sắc thê lương, huyền bí.
Lệnh bài đệ tử của hắn bỗng nhiên nhảy ra treo ở bên hông, muốn thu lại cũng không tài nào làm được.
Lạc Nam xem như hiểu, lệnh bài đệ tử này sẽ là thứ tích luỹ điểm số trong lần tỷ thí này, người khác có thể cướp lệnh bài của hắn để chiếm sạch điểm số.
XOẸT.
Đột ngột từ trong bóng tối, một cái bóng bất chợt lao ra, tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn mang theo Quy Tắc Hắc Ám gần như dung hợp hoàn mỹ cùng bóng tối lao thẳng đến Lạc Nam.
Đây là một con Huyễn Thú có hình dạng như chó sói, kích thước không to nhưng lại nguy hiểm vô cùng bởi lẽ chúng nó là do Quy Tắc cao cấp huyễn hoá mà thành, dù Đại Đạo Cảnh sơ suất cũng có thể bị loại bỏ ngay lập tức.
Bất quá Huyễn Thú còn chưa kịp tiếp cận Lạc Nam, từ trong cái bóng của hắn đã đã trồi lên hàng chục tôn Ma Ảnh.
Trong tiếng hét thảm của Huyễn Thú, đám Ma Ảnh như quái vật đến từ địa ngục cuốn chặt lấy nó nhấn chìm vào bóng đêm tĩnh lặng.
Khi Huyễn Thú bị tiêu diệt, từ cơ thể nó có một luồng lực lượng tiến vào Lệnh Bài treo bên hông, hiện lên con số 2.
“2 điểm...” Lạc Nam gật gù, Huyễn Thú vừa rồi chỉ là Đại Đạo Sơ Kỳ, lẽ ra chỉ cung cấp 1 điểm nhưng bởi vì tu vi của hắn là Đạo Cảnh nên được xét thành 2 điểm.
Cuộc chơi này không thật sự chết người, cho nên hắn cũng lười đi săn Huyễn Thú, cứ gặp đối thủ nào ra tay trấn lột của kẻ đó là được.
Nghĩ là làm, Lạc Nam một đường đi thẳng muốn rời khỏi khu rừng.
Nhưng mà từ phía sau một gốc đại thụ, lại có hai thân ảnh bước ra.
“Hửm?” Lạc Nam nhíu mày, đây là một đôi thanh niên thiếu nữ, ăn mặc đồ đen, người nam trong tay cầm đao, người nữ trong tay cầm kiếm.
Bất quá vừa mới tiến vào Bạch Môn, điểm số còn ít ỏi, không lẽ đối phương nóng lòng muốn cướp sớm đến thế?
“Hai vị có gì chỉ giáo?” Lạc Nam lên tiếng, nếu hai người này muốn đánh lén sẽ không trực tiếp ra mặt, hắn vẫn kiên nhẫn hỏi ý đồ của bọn họ.
“Phu thê chúng ta là người của Ma Đạo Sơn, nghe nói ngươi đem Trầm Lục đánh bại nên muốn thỉnh giáo cao chiêu.” Thiếu nữ thanh lãnh mở miệng.
“À...” Lạc Nam bừng tỉnh, thì ra là người của Ma Đạo Sơn muốn tìm lại mặt mũi.
Dù sao thì việc một đệ tử tu vi Đại Đạo Cảnh bị một Đạo Cảnh đánh bại không phải vẻ vang gì, đối với Ma Đạo Sơn tâm cao khí ngạo mà nói, bọn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội lấy lại danh dự.
“Mời hai vị cùng lên, ta không có nhiều thời gian.” Lạc Nam gật đầu nói.
Hai người này nhìn dáng vẻ còn chưa thu được tí điểm số nào, hắn cũng không muốn dây dưa dài dòng, không có lợi ích gì cả.
“Hừ, một mình ta là đủ.” Thiếu nữ thanh lãnh quát một tiếng.
Sau đó chỉ thấy nàng ta rút kiếm, bằng tốc độ cao hoá thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh lao vọt đến.
Khi đám Ma Ảnh dưới cái bóng Lạc Nam hiện ra muốn vây công nàng, thiếu nữ hừ lạnh:
“Biết ngay ngươi sẽ dùng chiêu này, Vạn Ma Kiếm Khí!”
Thoại âm vừa dứt, thanh kiếm trong tay vậy mà sản sinh hàng vạn hư ảnh Ma Kiếm ẩn chứa kiếm khí sắc lẹm đầy trời quét ngang, ngăn chặn tất cả công kích từ các Ma Ảnh của Lạc Nam.
Mà thiếu nữ đã không chút lưu tình, kiếm ở trong tay nhắm thẳng lồng ngực hắn cắm vào.
Chỉ là khi lưỡi kiếm xuyên qua, thiếu nữ chợt nhận ra kẻ trước mặt mình lại hoá thành một Ma Ảnh.
Còn Lạc Nam đã hoán đổi vị trí với một Ma Ảnh trên đỉnh đầu nàng, một chưởng thô bạo ấn xuống.
“Đáng ghét!”
Thiếu nữ yêu kiều quát lên, hội tụ hàng vạn luồng Kiếm Khí tập hợp, thậm chí kích hoạt cả Kiếm Thế cường đại bao trùm toàn thân, Kiếm Đạo Quy Tắc ngân vang, nhất kiếm đâm thẳng lên muốn xé tan tất cả.
Nhưng khi kiếm này vừa chạm vào, vị trí ở trên đỉnh đầu của nàng lại hoán đổi thành một Ma Ảnh.
Lạc Nam đã hiện ra phía sau lưng, một chưởng vỗ vào.
“HỰ...”
Thiếu nữ đau đớn rên rỉ thành tiếng, cả người bay ngược đụng nát một gốc đại thụ.
“Vạn Ảnh Thiên Ma thật quỷ dị, ngươi còn có thể thay đổi vị trí liên tục với Ma Ảnh?” Thanh niên đi cùng không dám tin vào mắt mình.
Lạc Nam nhún nhún vai, sau khi đột phá Đạo Cảnh Hậu Kỳ, hắn càng có thể tận dụng thêm những khả năng của Vạn Ảnh Thiên Ma Tộc mà trước đây không làm được, trong đó có thủ đoạn dịch chuyển tức thời, thay đổi vị trí của chân thành và ma ảnh trong phạm vi vạn dặm.
Trước đó mặc dù cũng có thể hoán đổi nhưng số lần bị hạn chế, hơn nữa cũng không thể liên tục một cách linh hoạt như hiện tại.
Biết không thể một mình đánh bại Lạc Nam, thiếu nữ đè nén thương thế đứng lên nghiêm túc nói:
“Chúng ta liên thủ!”
“Được!” Thanh niên rút ra một thanh Ma Đao, đồng thời lạnh lùng quát:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Ma Hồn Phân Thân!”
Thanh âm vừa dứt, Linh Hồn của hắn liền phân tách ra thành 3000 luồng tàn hồn, kết hợp với Ma Lực, những luồng tàn hồn này đều biến thành phân thân cầm đao.
Ở phía đối diện, thiếu nữ lại thi triển Vạn Ma Kiếm Khí với hàng vạn hư ảnh Ma Kiếm rít gào...
“Diệt!”
Đôi nam nữ đồng thanh quát lên, mang theo Kiếm Thế và Đao Thế ngất trời, hơn nữa số lượng càng không thua kém Ma Ảnh của Lạc Nam, phô thiên cái địa muốn vây sát hắn, bất chấp là Ma Ảnh hay bản thể, tất cả đều muốn làm thịt.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến cả hai hoài nghi nhân sinh.
Chỉ thấy Lạc Nam cắt ngang một nhúm tóc trên đầu ném xuống.
“Đa Trùng Phân Thân!”
Hắn vừa dứt lời, tất cả những sợi tóc đều biến thành phân thân, số lượng áp đảo cả Ma Hồn Phân Thân của tên thanh niên.
Ma Ảnh và phân thân kết hợp cầm lấy Trường Đao, thế như vũ bão điên cuồng phản kích...
OÀNH OÀNH OÀNH...
Toàn bộ rừng rậm như bị xới tung, vốn chỉ là trận chiến của ba người nhưng lúc này lại không khác quân đội quy mô lớn đang chiến đấu.
Hơn thế nữa, ma ảnh và phân thân của Lạc Nam càng lúc càng nhiều...sau cùng áp đảo cả đôi nam nữ liên thủ.
Lạc Nam lúc thì hoán đổi vị trí cùng ma ảnh, lúc thì dung nhập vào hàng vạn phân thân, bản thể như quỷ mị không biết đâu là thật, đâu là giả...
Một lần xuất hiện, Hoang Thạch đã bao trùm toàn thân, một quyền hung hăng đấm vào đan điền thiếu nữ.
PHỐC!
Lần này thiếu nữ không còn bất cứ cơ hội nào phản kháng, thân thể hoá thành điểm sáng tiêu tan, biến mất khỏi không gian này.
“Khốn kiếp...” Thanh niên thấy cảnh này nổi giận gầm lên, Đại Đạo Quy Tắc bao phủ đôi mắt muốn phát hiện tung tích của Lạc Nam.
Nhưng hắn lại giật mình phát hiện Đại Đạo Quy Tắc của mình hoàn toàn vô dụng, hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến chiến cuộc.
“Quy tắc của ngươi còn non lắm.” Lạc Nam nhếch miệng, đã từ bên dưới cái bóng của đối phương chui lên, nhất đao trảm ngang.
Không đợi hắn kịp định thần, lượng lớn Ma Ảnh và Phân Thân của Lạc Nam đã bao vây lấy hắn, phong toả bốn phương, cùng lúc tung chưởng.
BÙM!
Toàn thân nổ tung, kết quả không khác gì thiếu nữ vừa rồi, bị loại khỏi cuộc chơi từ rất sớm.
...
Bịch bịch...
Nhìn đôi nam nữ thở hổn hển từ trong Bạch Môn bay ra, trên mặt còn lưu lại vẻ hoảng sợ, đám người nhất thời cau mày nhìn lấy Hương Trà và Cầm Dao Nhã, xem như đã hiểu vì sao các nàng đặt lòng tin vào Tiểu Ma kia.
Thủ đoạn chiến đấu của đối phương quá mức quỷ dị, biến hoá khó lường...
Phải biết rằng đôi nam nữ này được mệnh danh là Đao Kiếm Ma Lữ, hai người là thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn, cực kỳ ăn ý khi phối hợp chiến đấu.
Trong đó một người có khả năng tạo ra hàng vạn kiếm khí, một người triệu hoán ma hồn...phong toả tất cả đường lui của đối thủ như thiên la địa võng.
Vậy mà đụng độ với Tiểu Ma, dù cả hai đã liên thủ vẫn bị áp chế từ đầu đến cuối...
“Sơn Chủ thứ tội, chúng ta lại làm ngài mất mặt.” Đao Kiếm Ma Lữ cười khổ nhìn Ma Ngao.
“Cũng không thể trách các ngươi, mà xem ra ta cũng đã trách lầm Trầm Khôn rồi.” Ma Ngao nhẹ vuốt cằm nói:
“Vị Tiểu Ma sư đệ này, e rằng chỉ có thiên tài hàng đầu của các sơn mới đủ khả năng đánh bại hắn.”
Hương Trà âm thầm bĩu môi, gọi thiên tài của ngươi ra mà dây vào.
...
Sẳn với số lượng phân thân và Ma Ảnh vừa triệu hồi, Lạc Nam thi triển khả năng của Lục Nhĩ Mỹ Hầu, hai bên tai hiện ra hư ảnh của sái cái tai khác cùng lúc động đậy, lắng nghe được động tĩnh của đám Huyễn Thú ẩn nấp xung quanh.
Không hề do dự, hắn điều động toàn bộ Ma Ảnh và Phân Thân xuất thủ đánh giết...
Lạc Nam đi đến đâu, Ma Ảnh và Phân Thân như một đội quân theo đến đó, tàn sát Huyễn Thú như thu gặt rơm rạ...
RỐNG!
Chợt một tiếng gầm thét kinh khủng hất tung cả khu rừng.
Mặt đất dưới chân Lạc Nam chấn động, từ bên dưới đó là một con quái vật hình thể khủng bố trồi lên.
Thì ra khu rừng vừa rồi mọc ở trên lưng của nó...mà hành vi của Lạc Nam đã chọc cho nó thức giấc, đang cực kỳ phẫn nộ.
Lạc Nam giật mình thả người bay lên, chứng kiến đây là một con Địa Long khổng lồ, hơn nữa khí tức trên thân của nó lúc này phát ra lại là Thiên Đạo Cảnh.
“Moá, có cả Huyễn Thú cấp Thiên Đạo?” Lạc Nam rùng mình.
“Quên nói với các ngươi, trong Bạch Môn có cả những Huyễn Thú cấp Thiên Đạo, việc các ngươi cần làm là thoát khỏi sự truy sát của chúng nó.” Thất Trưởng Lão điềm nhiên nói, thanh âm vọng khắp không gian.
Sắc mặt Lạc Nam tối sầm, hiện tại nếu thi triển Quy Tắc Siêu Thoát Thiên Địa thì hắn mới có thể chống lại Thiên Đạo Cảnh...
Không nói hai lời, Lạc Nam xoay người bỏ chạy.
NGAO!
Địa Long không dễ dàng tha cho con kiến hôi này, nó ngưng tụ vô tận Địa Thuộc Tính trong miệng thành vô số viên đạn pháo, liên tục bắn ra
ẦM ẦM ẦM ẦM...
Mỗi một viên đạn pháo đều nghiền nát không gian, nhanh hơn thời gian nhắm về bóng lưng Lạc Nam oanh tạc.
Hết cách, Lạc Nam đành sử dụng hàng loạt Ma Ảnh và Phân Thân đi ra thế mạng, mỗi một lần bị đạn pháp bắn trúng đều ầm ầm nổ tung.
Nhưng tốc độ của Địa Long là cực nhanh, tứ chi đạp đất, cơ thể nó đã có Thiên Đạo Quy Tắc bao trùm xuyên toa thời không, chỉ thoáng chốc đã chặn đứng trước mặt Lạc Nam, há ra cái mồm như vực sâu không đáy gặm đến.
Mắt thấy lâm vào nguy hiểm, Lạc Nam nhanh trí kích hoạt khả năng của Xích Khảo Mã Hầu, đánh hơi sự tồn tại của nước bên trong vùng không gian này.
Tích Thuỷ Độn Pháp triển khai.
Ngay lập tức vị trí Lạc Nam vừa đứng đã hoá thành giọt nước trong tiếng gầm thét phẫn nộ của Địa Long.
Đánh mất con mồi trong gang tấc, nó liền tìm kiếm mục tiêu khác trút giận.
...
Lạc Nam toàn lực sử dụng Tích Thuỷ Độn Pháp, thân ảnh của hắn xuất hiện ở một nơi có nước...
Nơi này là một chỗ u đàm trong veo mát lạnh mang đến cảm giác tương đối dễ chịu.
Lạc Nam ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt thoáng chốc cứng đờ...
Bởi vì ngay bên trên u đàm có một tảng đá lớn, bên trên tảng đá lớn có một mỹ nhân đang ngồi rửa chân...
Mà nàng lại mặc váy ngắn màu trắng, Lạc Nam từ dưới chui lên vô tình nhìn thấy khung cảnh bên trong váy ngắn của nàng.
“Màu hồng phấn?” Hắn vô thức lẩm bẩm.
Bên trên tảng đá, thiếu nữ sắc mặt đã sớm cứng đờ...
Nghe thấy thanh âm của tên nam nhân, nước da trắng nõn của nàng càng ngày càng đỏ, một tiếng quát động nộ khiến u đàm nổ tung:
“Biến thái! Chết cho ta!”
Thoại âm vừa ra, Lạc Nam cảm giác linh hồn chấn động, một luồng sóng xung kích có thể khiến linh hồn đau nhứt, lâm vào hỗn loạn, đánh mất thần trí càn quét bên trong, thậm chí xém chút làm hắn sinh ra ý định tự bạo mà chết.
“Sát Âm? Ngươi là người của Linh Cầm Sơn.” Lạc Nam giật mình.
Sát Âm chính là một loại Thiên Sinh Âm Vận vô cùng nguy hiểm, vừa gia tăng công kích mang tính sát phạt của chủ nhân, vừa khiến tinh thần địch nhân trở nên hiếu sát, rối loạn, mất đi tỉnh táo...
Mỹ nhân không nói lời nào, nàng thả người bay lên, váy ngắn như công chúa diễm lệ dưới ánh trăng, mái tóc xanh mượt tung bay, trong tay xuất hiện một thanh Tỳ Bà.
Hai mắt lạnh lẽo khoá chặt Lạc Nam, từng ngón tay lã lướt trên dây đàn...
Trong thoáng chốc, Sát Âm, Ma Âm, Tà Âm...đủ loại Thiên Sinh Âm Vận mang tính công kích hiển hoá thành vô vàn thanh vũ khí theo cầm âm bắn ra, phong thiên toả địa...
Lạc Nam tê dại cả da đầu, bất mãn mắng to:
“Nữ nhân điên, đang trong tỷ thí ngươi đi rửa chân làm gì?”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU