Vừa tiến vào Bá Đỉnh, không đợi hai nữ nhân mở miệng Lạc Nam đã chủ động buông tay khỏi vòng eo các nàng, điều này khiến hai nàng đang muốn phản ứng đã phải ngậm miệng lại.
“Nơi này là đâu?” Chân Mật đưa mắt nhìn quanh, nhất thời hít một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy vô số loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, Đạo Thuộc Tính lượn lờ xung quanh...mỗi một loại đều toả ra khí tức cường đại và tinh khiết khiến người ta giận sôi, thật sự không nghĩ ra có người sở hữu nhiều loại thuộc tính cao cấp đến thế.
“Là Bản Mệnh Pháp Bảo của ta.” Lạc Nam thuận miệng trả lời.
“Kế tiếp tính sao? Đám ma cây kia bên ngoài vẫn còn đông lắm.” Khương Lê nói:
“Dù chúng nó có tự bạo gây nên vụ nổ lớn thì những tên còn lại cũng có thể khôi phục như cũ.”
“Là Thụ Yêu...” Lạc Nam lườm nàng, vuốt vuốt cằm nói:
“Đương nhiên nên giải quyết tận gốc, ta đoán bên dưới lòng đất có loại tài nguyên nào đó có ích cho bọn chúng...”
“Vậy thì làm thôi.” Hai nữ hưng phấn.
Bá Đỉnh hình thành không gian trong suốt, nhìn ra ngoài có thể thấy vô số Thụ Yêu đã đem Bá Đỉnh vây quanh, đang điên cuồng tấn công Bá Đỉnh như đang muốn đập nát một tảng đá.
“Bản Mệnh Pháp Bảo này của ngươi cũng quá lợi hại, vậy mà có thể chống lại nhiều Thụ Yêu như vậy công kích vẫn không hề hấn gì.” Chân Mật tán thán không thôi.
“Chưa đâu, nó còn biết đánh trả nữa kìa.” Lạc Nam cười gằn.
Quả nhiên hắn vừa dứt lời, cuồn cuộn vô số thuộc tính đã ngưng kết thành một quả bom trước mặt hai nữ, sau đó bắn ra ngoài.
OÀNH!
Như bom nguyên tử oanh tạc, tất cả Thụ Yêu xung quanh đều tan thành tro bụi.
Nhân cơ hội đó, hắn và hai nữ nhân đã dịch chuyển ra ngoài.
“Đại Địa Pháp Tướng hiện!” Lạc Nam gầm lên.
Đại Địa Pháp Tướng như một vị Thổ Thần hiện thân, toàn thân được ngưng tụ từ đất, cát và đá, thân thể hùng vĩ, sức mạnh phi phàm.
“Pháp Tướng Thần Thông – Địa Mẫu Chi Thủ!” Lạc Nam kết ấn.
Đại Địa Pháp Tướng ngửa đầu rít gào.
ẦM ẦM...
Đại địa nứt ra, từ bên dưới tận cùng là đôi bàn tay đất khổng lồ trồi lên xuyên thủng thiên không.
“Tìm kiếm đi!” Lạc Nam hạ lệnh.
Đại Địa Pháp Tướng nghiêm nghị gật đầu, lập tức điều động Địa Mẫu Chi Thủ cắm thẳng xuống đất, lần theo gốc rễ của đám Thụ Yêu, hai cánh tay như hai con Địa Long điên cuồng độn thổ và tìm kiếm.
RỐNG!
Tình cảnh này khiến đám Thụ Yêu nộ hống, chúng nó lo sợ bí mật của mình bị Đại Địa Pháp Tướng tìm ra, liền lao vọt đến tấn công Đại Địa Pháp Tướng.
Nhưng mà Chân Mật và Khương Lê đã sớm ngăn chặn, phát động công kích ngăn chặn chúng nó.
Rất nhanh, Đại Địa Pháp Tướng đã phát hiện mục tiêu, Địa Mẫu Chi Thủ như hai gộng kìm, khoá chặt trăm dặm đại địa, dũng mãnh lật ngược lên.
ẦM ẦM ẦM...
Toàn bộ mặt đất như bị xới tung, hàng vạn Thụ Yêu ngã nhào vì gốc rễ bị lật ngửa.
Nhìn theo đám rễ cây chằn chịt của chúng nó, Lạc Nam và mấy nữ nhân rốt cuộc chứng kiến một tảng đá...
Một tảng đá có đường kính lên đến hàng trăm dặm...
Nhưng lúc này không thể nhìn thấy rõ ràng hình thù của nó, bởi lẽ phía trên nó là vô số rễ cây của đám Thụ Yêu cắm vào chằn chịt như vô vàn con ký sinh trùng, điên cuồng hấp thụ năng lượng bên trong nó để hoạt động và khôi phục.
“Haha, rốt cuộc thấy.” Khương Lê nở nụ cười hưng phấn, một ngọn Đạo Hoả chưởng ra.
HỪNG HỰC...
Đạo Hoả đem toàn bộ rễ cây xung quanh tảng đá thiêu đốt.
Đám Thụ Yêu giãy dụa kịch liệt trong vô vọng, cho đến cuối cùng đều tan biến thành tro tàn...
Chân Mật phất tay xua, một luồng khí lãng xua tan tất cả bụi bặm bám xung quanh, tảng đá rốt cuộc lộ ra...
Có màu xanh bích lục óng ánh như ngọc, nhìn thì cỏ vẻ cứng rắn nhưng lại mềm mại vô cùng...bên trong ẩn chứa nguồn Mộc Hệ Thuộc Tính tinh khiết và nồng đậm.
Lạc Nam cảm giác được Thiên Mộc Đỉnh của mình có chút thèm thuồng tảng đá này, dường như có thể hấp thụ hết Mộc Hệ Thuộc Tính để tăng tiến tu vi.
“Đây là...” Hai nữ nhân ánh mắt hơi sáng lên:
“Thiên Cấp Cực Phẩm Tài Nguyên – Thạch Dịch Mộc.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, hắn nhớ lại bên trong tri thức truyền thừa của Dược Thần có ghi chép, Thạch Dịch Mộc là loại tảng đá bên trong ẩn chứa thuỷ dịch Mộc Hệ, có lợi ích rất lớn với Mộc Hệ tu sĩ, ngay cả Thiên Đạo Cảnh hấp thụ cũng có được hiệu quả không nhỏ.
“Chẳng trách đám Thụ Yêu kia có khả năng như vậy, thì ra chúng nó vẫn luôn cắm rễ trên Thạch Dịch Mộc này a.” Chân Mật chậc chậc lưỡi:
“Đáng nói ở chỗ, Thạch Dịch Mộc bình thường chỉ lớn bằng nắm tay, còn khối Thạch Dịch Mộc này nói là một mỏ thì đúng hơn, số lượng quá nhiều, kích thước quá to.”
Khương Lê tán thành gật đầu: “Chỉ tiếc đã bị đám Thụ Yêu hấp thụ không ít trong nhiều năm qua, bằng không số lượng sẽ còn nhiều hơn.”
Lạc Nam công nhận lời nói của hai nữ, hắn cảm giác nếu đem dịch thuỷ bên trong Thạch Dịch Mộc đồ ra ngoài, số lượng có thể chứa đầy cả một hồ nước lớn.
“Người thấy đều có phần, chia làm ba.” Hắn sảng khoái nói.
Lập tức điều động Phi Kiếm trảm xuống, gọn gàng dứt khoát đem Thạch Dịch Mộc chia làm ba khối bằng nhau.
Hai nữ nhân không khách khí, mỗi người thu một khối, khoé miệng cong lên hài lòng.
Khương Lê tu luyện Ngũ Hành Lực, bên trong đó có Mộc Lực, Thạch Dịch Mộc rất hiệu quả với nàng.
Còn Chân Mật tuy rằng không dùng đến nhưng vẫn có thể đem Thạch Dịch Mộc đi giao dịch, đổi lấy tài nguyên khác.
Khương Lê không muốn chờ, trực tiếp ngồi xuống khoanh chân luyện hoá năng lượng trong Thạch Dịch Mộc.
“Sao ngươi không luyện?” Chân Mật hiếu kỳ hỏi Lạc Nam khi thấy hắn đem Thạch Dịch Mộc cất vào, nàng biết hắn sở hữu Mộc Thuộc Tính.
“Ta anh tuấn như vậy, ngồi xuống tu luyện chẳng may bị nàng dở trò tồi bại thì sao?” Lạc Nam ra vẻ đề phòng nói.
“Phi, ảo tưởng vừa thôi.” Chân Mật nhẹ gắt một tiếng, gò má hồng nhuận nói:
“Ta còn phải bảo vệ Khương Lê, kẻo ngươi lại dê xồm nàng.”
Lạc Nam nhún nhún vai, hắn không muốn đột phá tu vi ở Tứ Đạo Cổ Lâm này.
Hắn không giống tu sĩ bình thường, mỗi lần đột phá đều có tỷ lệ gặp phải Đạo Kiếp giáng xuống tìm cách diệt hắn.
Cho nên Lạc Nam phải lựa chọn địa phương độ kiếp cẩn thận, không dám ở nơi nguy hiểm như Tứ Đạo Cổ Lâm tuỳ tiện đột phá dù chỉ là tiểu cảnh giới.
Thấy Khương Lê tu luyện cũng không nhanh, hắn ở xung quanh nàng bố trí xuống Gia Tốc Trận trợ giúp.
Một thời gian sau, tu vi của Khương Lê tiệm cận Thiên Đạo Cảnh Hậu Kỳ, rốt cuộc mở ra đôi mắt đẹp.
“Đa tạ...”
Thấy Lạc Nam và Chân Mật vẫn kiên nhẫn chờ mình, nàng cảm kích nói.
“Tiếp tục lên đường!”
...
Mấy ngày sau đó cũng không có gì nổi bật, đa số thời điểm đều là đánh giết một đám Yêu Thú tu vi dao động từ Yêu Đại Đạo đến Yêu Thiên Đạo Sơ Kỳ...
Lạc Nam thậm chí không cần ra tay, hai nữ nhân đều giải quyết ổn thoả.
Dù sao cũng là Thiếu Thần Nữ của đại thế lực, nữ nhi của Thần Đạo Cảnh cấp cường giả, chiến lực hàng đầu trong cùng thế hệ nha.
Bất quá lúc này, ngăn cản trước mặt ba người là một khu vực đầm lầy đen kịch, độc khí bóc lên khắp nơi tạo thành cả sương mù đậm đặc trên không trung...
Đầm lầy nhìn không thấy điểm cuối, có vẻ vô cùng nguy hiểm...
“Ngươi sử dụng Không Gian Chi Lực tạo thành lối đi, chúng ta bước qua đầm lầy là được.” Chân Mật đơn giản đề nghị.
Đã nơi này ngăn cấm phi hành, vậy thì cứ áp dụng biện pháp của Lạc Nam lần trước.
“Ta thấy không đơn giản như vậy...” Lạc Nam vuốt cằm, hai mắt híp lại đánh giá.
Hắn thử điều động Không Gian Chi Lực tạo thành một chiếc cầu phía trên đầm lầy...
XÈO XÈO XÈO...
Thanh âm ăn mòn vang lên, độc khí từ dưới bóc lên trực tiếp đem toàn bộ Không Gian Chi Lực loại bỏ.
“Thử dung hợp Quy Tắc vào xem nào.” Khương Lê đề nghị.
Lạc Nam nhún vai, đem Quy Tắc Chi Lực dung hợp vào Không Gian Chi Lực một lần nữa bắt cầu.
Kết quả là bên dưới đầm lầy lại có Quy Tắc Độc Hệ càng cường đại hơn, vẫn dễ dàng đem chiếc cầu không gian của hắn phá bỏ...
“Hừ.” Lạc Nam bất mãn hừ lạnh, sau lưng mọc ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm làm một đôi cánh, vỗ cánh bay ngang đầm lầy mà không cần khả năng phi hành.
ÙNG ỤC...
Bỗng nhiên đầm lầy sục sôi dữ dội.
“Cẩn thận!” Hai nữ nhân biến sắc.
Đầm lầy sôi trào như một chảo dầu lớn, vô số dung dịch kết dính sền sệt từ bên dưới đột ngột bắn lên, hoá thành vô số cái xúc tu đem Lạc Nam trói chặt, giăng kín bốn phương tám hướng như thiên la địa võng không lưu lại lối thoát.
Nào ngờ Lạc Nam vừa bị vây khốn đã biến thành Hình Nhân Hắc Ám tiêu tan, còn bản thể của hắn vẫn đứng ở bên cạnh hai nữ tử.
Hai nàng ngưng trọng nhìn lấy cảnh tượng này, Khương Lê nhịn không được nói:
“Cái đầm lầy này có được linh tính.”
“Ta e rằng nó không phải đầm lầy, nó là một loại Độc Vật.” Chân Mật cũng nói:
“Khả năng rất cao là một loại Độc Vật cổ đại nào đó có được chiến lực sánh ngang Thiên Đạo Viên Mãn.”
“Hai nàng nói đúng...” Lạc Nam gật đầu:
“Độc Hệ Quy Tắc vừa rồi mà nó thi triển để ăn mòn không gian quy tắc của ta sánh ngang với Thiên Đạo Viên Mãn Quy Tắc.”
Điều khiến hắn kỳ quái chính là nếu cái đầm lầy này là Độc Vật, vậy tại sao Độc Đỉnh không bị hấp dẫn? Hắn không cảm ứng được bất kỳ động thái nào từ Độc Đỉnh.
“Độc Nhi, nàng cảm thấy thế nào? Hấp thụ cái đầm lầy này được không?” Lạc Nam dò hỏi.
“Thiếp không, thậm chí thiếp cảm thấy ghê tởm.” Độc Nhi rùng mình đáp:
“Tuy rằng Bá Đỉnh có thể loại bỏ tạp chất...nhưng tạp chất của cái đầm lầy này lại nhiều không tả nổi, thậm chí thiếp suy đoán bản chất của nó là do tạp chất dơ bẩn tạo thành, nếu như Độc Đỉnh phải hấp thụ nó và bài trừ tạp chất...vậy thì cũng chẳng còn sót lại chút năng lượng nào cả.”
Lạc Nam bừng tỉnh, không ngờ thế gian lại có đồ vật quỷ dị như vậy.
“Hay là chúng ta đi đường vòng?” Hai nữ nhân đề nghị.
“Không được, lần này rèn luyện ta đã quyết định một đường tiến thẳng, sẽ không e ngại bất cứ chướng ngại vật nào.” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Cho nên phải vượt qua được nó.”
“Dùng Thiên Đạo Bảo cường ngạnh xông qua được không?” Chân Mật vuốt cằm.
“Mơ tưởng, vô số xúc tu kia sẽ cuốn lấy Thiên Đạo Bảo và lôi xuống dưới nhấn chìm.” Khương Lê lắc đầu, cảm thấy biện pháp này không khả thi.
“Để ta xem thử nó cường đại đến mức nào.” Lạc Nam ra hiệu cho hai nữ nhân lùi về phía sau.
Bá Đỉnh lại hiện ra, hắn trực tiếp đem Bá Đỉnh ném đến đầm lầy.
“Ngươi điên à?” Hai nữ nhân biểu lộ kịch biến:
“Sao lại đem Bản Mệnh Pháp Bảo ném vào thứ ghê tởm đó?”
Nhưng mà rất nhanh, cảnh tượng khiến các nàng không dám tin xảy ra.
Bá Đỉnh cấp tốc biến lớn, lớn đến như một ngọn núi khổng lồ, không thua gì phạm vi của cái đầm lầy.
Kích thước của Bá Đỉnh lúc này thậm chí to hơn cả Bá Vũ Điện.
Một cái đỉnh như có thể trấn áp càn khôn, đây chính là sự khủng bố của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Bá Đỉnh ngân vang dữ dội, Bá Lực bùng nổ...
Đầm lầy như bị khiêu khích, nó cũng sôi trào dữ dội, sau đó tuôn ra vô vàn tạp chất và kịch độc lao đến Bá Lực...
XÈO XÈO XÈO XÈO XÈO...
Thanh âm ma sát, ăn mòn không ngừng vang lên.
Hai nguồn lực lượng điên cuồng va chạm, điên cuồng triệt tiêu và muốn thôn tính lẫn nhau.
Nếu Bá Lực đại diện cho sự tinh khiết thuần tuý thì độc tố của đầm lầy lại đại diện cho sự ô uế, bẩn tưởi.
Lạc Nam ánh mắt lấp loé, hiển nhiên hắn muốn sử dụng khả năng của Bá Đỉnh để loại bỏ toàn bộ tạp chất của đầm lầy, từ đó vô hiệu hoá nó một cách hoàn toàn.
“Cái này...lực lượng của Bản Mệnh Pháp Bảo vô cùng vô tận sao?” Hai nữ nhân ở bên cạnh nhìn mà sửng sốt.
Thông thường lực lượng của một người hay một kiện Đạo Bảo sẽ có hạn, nhưng Bá Lực tuôn trào bên trong Bá Đỉnh nối liền không dứt, sẳn sàng tiêu hao chiến với độc vật cổ đại...
“Ai nói không tiêu hao? Chẳng qua nó có thể tự phục hồi mà thôi.” Lạc Nam nở nụ cười.
Cũng may bên trong Tứ Đạo Cổ Lâm vẫn có Nguyên Khí, Bá Đỉnh có thể vừa hấp thụ Nguyên Khí vừa sản sinh ra Bá Lực...
Trong khi đó cái đầm lầy lại không thể làm điều tương tự, vì vậy ngày càng lâm vào thế hạ phong.
Có thể thấy nó đang dần bị rút cạn, Bá Lực lại ngày càng cường hoành thôn tính lấy nó.
Sau bảy ngày bảy đêm, cảm thấy không thể chịu đựng được nữa...
RỐNG!
Độc vật cổ đại phát ra một tiếng gầm thét, toàn bộ đầm lầy bắt đầu thay hình đổi dạng, biến hoá thành một con Thiềm Thừ nhưng trên lưng lại mọc ra vô vàn xúc tu như bạch tuộc...
Nó không tấn công Lạc Nam và hai nữ, lại lựa chọn nhảy vọt chạy trốn.
“Mau thu phục nó! Con hàng này chiến lực đáng gờm đấy.” Chân Mật vội vàng đề nghị.
Lạc Nam lại không thèm để ý, để mặc cho nó rời đi.
Bá Đỉnh thu nhỏ rơi vào trong tay hắn.
“Sao không bắt giữ?” Khương Lê chau mày hỏi.
“Nó quá xấu, không hợp phong cách của ta.” Lạc Nam ngạo nghễ nói.
Hiện tại hắn chính là đại diện cho Ngũ Châu Tứ Vực, mang theo thứ ghê tởm như vậy sẽ bị người khác đánh giá.
Hắn không muốn nhốt một thứ như thế trong Linh Giới Châu hay đan điền của mình.
Hai nữ nhân đưa mắt nhìn nhau, chỉ biết câm nín...
Quả thật con cóc với đám xúc tu vừa rồi nhìn rất kinh tởm...nhớ đến Bá Vũ Điện cường hoành bá đạo của hắn, con cóc kia không quá phù hợp tiêu chuẩn.
Chỉ là thông qua nó, các nàng càng nhìn thấy sự đáng sợ của nam nhân này.
Nên biết rằng con cóc tuy chiến lực không mạnh, nhưng nguồn Độc Tố của nó đủ để sánh ngang Thiên Đạo Viên Mãn cấp cường giả...
Kết quả với số lượng Độc Tố như vậy vẫn tiêu hao chiến không lại Bản Mệnh Pháp Bảo của Lạc Nam.
Vậy chứng minh Bá Lực của hắn còn dồi dào hơn cả Thiên Đạo Viên Mãn?
Điều này quá mức nghịch thiên, quá mức đáng sợ...
Nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của hai nữ nhân, Lạc Nam âm thầm cười trộm...
Hắn đương nhiên không thể nhiều lực lượng hơn Thiên Đạo Viên Mãn, hắn có ưu thế ở chỗ Bá Đỉnh có khả năng tự động hồi phục mà thôi.
Cho nên nếu như muốn so kè lực lượng trong thời gian dài, chấp mười Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn hắn cũng không thua được.
Nhìn đầm lầy trước mặt đã chạy trốn để lại một khoảng sâu như thung lũng, Lạc Nam nhún nhún vai:
“Đi tiếp thôi!”
...
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3