Con Đường Bá Chủ

Chương 522: Vết rách tâm cảnh



“Phá Vạn Kiếm Tâm Thể!”

Thể Chất đứng hàng thứ 8 trên Đại Thể Bảng nhưng trong mắt các Kiếm Tu chân chính…dù là Thể Chất trong top 5 cũng không thể sánh bằng nó.

Người đúc thành Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, sẽ hình thành một khỏa Kiếm Tâm kiên cường bất khuất, dựa vào tâm linh như Kiếm của mình cảm nhận được điểm yếu trong chiêu thức kẻ địch, có khả năng nhất Kiếm phá tan vạn pháp, bất kể ngươi dùng là Vũ Kỹ gì hay công kích gì…người sở hữu Phá Vạn Kiếm Tâm Thể có thể một kiếm trảm nát.

Đối với người tu luyện Sát Kiếm như Băng Lam Tịch, Phá Vạn Kiếm Tâm Thể bá đạo độc đoán, rất thích hợp nàng.

Chưa kể nó còn là thể chất đứng hàng thứ 8, được xem là một trong những Kiếm Thể mạnh nhất.

Đương nhiên đó chỉ là công dụng sơ bộ, về phần có thể khai thác thêm tiềm năng đến từ Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, phải xem bản lĩnh của Băng Lam Tịch, Lạc Nam sẽ không nhúng tay vào.

“Thiếp sẽ không để phu quân và mọi người thất vọng!” Băng Lam Tịch chỉ nghiêm túc nói một câu, dâng lên cho hắn một làn môi thơm mát lạnh.

Đến đây thì màn tặng quà cho mấy bà vợ chính thức khép lại, mặc dù Lạc Nam hiện tại nghèo rớt không thể tìm quay thêm thứ tốt cho chúng nữ, nhưng có Hóa Tiên Đài, xem như món quà chung của đại gia đình.

Chúng nữ cũng biết thời gian sắp tới rất gấp, cả đám nhao nhao tiến vào Hóa Tiên Đài cùng nhau bế quan tu luyện…

Hồ Khinh Vũ luyện hóa bốn cánh bên trong Cửu Diệp Liên Hoa.

Côn Minh Nguyệt luyện hóa huyết mạch Côn Bằng, tu luyện công pháp Bắc Minh Thần Công.

Băng Phỉ Phỉ luyện hóa huyết mạch Băng Diễm Hoàng Điểu.

Diễm Điệp Tình luyện hóa huyết mạch Khổng Tước.

Liễu Ngọc Thanh tu luyện Bách Đế Độc Kinh.

Bạch Liên Hoa tu luyện Thiện Âm Phổ Độ Kinh.

Đan Mộng Cơ cùng Tiêu Thanh Tuyền bế quan tìm hiểu Đan Đế Chân Giải.

Mà chúng nữ Võ Tam Nương, Liễu Thi Cầm, Cơ Băng, Cơ Nhã, Yên Nhược Tuyết, Diễm Hồng Liên, Tô Mị, Diễm Nguyệt Kỳ, Hoa Thanh Trúc, Á Hy Thần, Bạch Tố Mai, Tần Mộng Ảnh, Mộc Tử Âm, Lạc Ly, Lạc Huyên cùng Á Nhi cũng nghiêm túc bế quan bên trong Hóa Tiên Đài, mục tiêu chỉ có một: đem Linh Lực toàn thân chuyển hóa thành Tiên Lực.

U Quỳnh cùng Linh Lung cũng mang theo Hải Hồn Châu vào trong Hóa Tiên Đài tu luyện, nhân tiện hỗ trợ chúng nữ.

“Tâm nhi bảo bối, nàng trước tiên đem Linh Lực chuyển hóa thành Tiên Lực, sau đó luyện chế cho phu quân thật nhiều Trường Kiếm, thấp nhất cũng phải là Thiên Cấp! nếu không đủ nguyên liệu trực tiếp đến Đa Bảo Các thu mua!” Lạc Nam ôm lấy vòng eo Ái Tâm mềm mại nói.

“Trường Kiếm? chàng không phải có Hồng Nhi rồi sao?” Ái Tâm tròn xoe mắt nhìn Tiểu Hồng Nhi đang nắm góc áo của mình nói.

“Ta muốn luyện Ngự Kiếm Thuật!” Lạc Nam cười nói, Ngự Kiếm Thuật là công pháp đạt đến Tôn Cấp Cực Phẩm, chỉ kém hơn Đế Cấp một chút…đáng giá để hắn nghiêm túc tu luyện.

“Ừm, chàng muốn số lượng bao nhiêu?” Ái Tâm hai mắt tràn ngập hưng phấn lúc lắc mái tóc vàng óng ánh của mình, hiển nhiên có thể trợ giúp cho Lạc Nam khiến nàng cảm thấy rất vui mừng.

“Càng nhiều càng tốt!” Lạc Nam đáp.

“Thiếp hiểu rồi!” Ái Tâm gật đầu, rời khỏi vòng tay hắn tiến vào Hóa Tiên Đài.

Lạc Nam thay nàng ôm lấy Tiểu Hồng Nhi, hướng gò má phụng phịu của nàng véo một cái sủng ái nói:

“Hồng Nhi tìm tiểu con thỏ chơi đi, để Ái Tâm ma ma làm việc!”

“Vâng, Hồng Nhi rất ngoan, ba ba không cần lo cho ta!” Tiểu Hồng Nhi ngoan ngoãn gật đầu, tung tăng nhảy múa tìm Nhân Sâm Triệu Năm chơi đùa.

Lạc Nam cười cười, lại mang theo Tiểu Sư và Băng Lam Tịch, ra lệnh Hệ Thống dung nhập Yêu Hoàng Chiến Thể và Phá Vạn Kiếm Tâm Thể cho hai nữ.

Đến lúc này, bên cạnh hắn chỉ còn lại Tô Nhan, Hồn Nguyệt Ánh, Hoa Ngọc Phượng và Cự Mỹ Anh tứ nữ.

Cự Mỹ Anh vì không tu Linh Lực nên chẳng cần chuyển Linh Lực thành Tiên Lực làm gì, hơn nữa khi chưa bố trí Tứ Phương Vô Phá Trận, Bình An Thành cũng cần người phụ giúp Lạc Nam bảo vệ, nàng là nhân tuyển thích hợp nhất…

Tô Nhan được chúng nữ yêu cầu bồi tiếp Lạc Nam, dù sao hai người mới vừa đính hôn không lâu, vẫn chưa có cơ hội bồi dưỡng tình cảm.

Hoa Ngọc Phượng đang chờ đợi Băng Linh Nhi cùng Nam Cung Uyển Dung xuất quan để lấy máu huyết Thái Cổ Long Tượng cùng Kim Sát Bạch Hổ, về phần máu của Nghịch Long và Kim Ô nàng đã thu lấy từ Lạc Nam cùng Diễm Nguyệt Kỳ…

Hồn Nguyệt Ánh thì không cần phải nói, cùng Lạc Nam như hình với bóng.

“Chúng ta ra ngoài!” Lạc Nam mang theo tứ nữ rời khỏi Linh Giới Châu, mặc dù hắn cũng rất muốn chuyển đổi Tiên Khí thành Tiên Lực, nhân tiện luyện hoá vài loại Dị Thuộc Tính.

Bất quá thời điểm hiện tại không thích hợp, nếu trong lúc hắn bế quan, Dạ Lang Thiên Tài tập kích Bình An Thành thì lớn chuyện.

Lạc Nam cùng chúng nữ ở trong Gia Tốc Trận hơn mười ngày, bên ngoài còn chưa quá hai ngày, bất quá dù như vậy thì bầu không khí tại Băng Thiên Đại Lục cũng trở nên náo nhiệt chưa từng có…

Tại Liễu gia dùng Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn Thấu Thị Vạn Lý, Lạc Nam có thể nhìn thấy vô số thế lực lớn nhỏ trên đại lục bắt đầu di chuyển về Băng Thiên Đại Lục, bỏ ba đại lục còn lại trở thành nơi vườn không nhà trống…

Mà một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh giường như bị uy thế trước đó dọa sợ, không thấy xuất hiện…

Bất quá đám người hiểu rõ rằng, đây chẳng qua chỉ là bình yên trước giông bão, lũ thiên tài ngạo mạn đến từ Tiên giới kia sẽ không từ bỏ ý đồ.

“Tiểu Nam công tử, rất nhiều thế lực chi chủ muốn gặp ngươi!” Thái Linh Lão Nhân ngự không mà đến, hướng về Lạc Nam có chút khiêm tốn nói.

Nàng đường đường là Phó Hiệu Trưởng Thánh Linh Học Phủ, nhưng ở trước mặt cường giả như Lạc Nam không dám có chút ra vẻ tiền bối, tư thái hạ thấp đến cực điểm.

“Thái Linh tiền bối tạm thời mặc kệ bọn hắn, đợi ta đem an nguy của Băng Thiên bảo đảm khi đó gặp sau!” Lạc Nam hơi có chút suy nghĩ nói.

Một đám thế lực chủ nhân muốn gặp hắn còn có lý do nào khác sao? Đương nhiên là muốn được hắn che chở, dù sao Hậu Cung hiện tại là thế lực duy nhất hiện tại có thể áp chế đám Thiên tài Tiên giới kia…

Sau một trận đại chiến, danh vọng của Lạc Nam đã lên đến đỉnh điểm, đã có người bắt đầu công nhận hắn là đệ nhất cường giả Tu Chân Giới dù chưa đến 30 tuổi, nghiễm nhiên trở thành tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ trên tinh cầu.

“Vậy ta lui trước! cần dàn xếp ổn thỏa chỗ ở cho các thế lực!” Thái Linh Lão Nhân chắp tay muốn đi.

“Khoan đã!” Lạc Nam gọi lại nàng, ý niệm vừa động…từ Linh Giới Châu lấy ra một cánh hoa bên trên Cửu Diệp Liên Hoa đưa đến trước mặt Thái Linh Lão Nhân.

“Công tử…đây là?” Thái Linh Lão Nhân ánh mắt già nua co rụt lại, một cảm giác hít thở không thông dâng tràn trong lòng.

Mặc dù không biết là thứ gì, nhưng nàng có thể từ cánh hoa nhỏ bé kia cảm giác được một luồng năng lượng nồng đậm đến cực hạn, khiến tuổi thọ ít ỏi còn lại của mình ẩn ẩn có dấu hiệu kéo dài.

“Thời gian qua vất vả tiền bối, thứ này xem như một chút tâm ý của ta!” Lạc Nam chân thành nói.

“Nhưng mà…thứ này quá quý trọng, ta không thể!” Thái Linh Lão Nhân âm thanh có chút lắp bắp.

“Tiền bối cứ nhận lấy, ý ta đã quyết!” Lạc Nam nghiêm túc nói, bên trong giọng điệu ẩn chứa một cổ uy nghiêm vô hình.

“Đa tạ…ta sẽ hảo hảo luyện hóa nó!” Thái Linh Lão Nhân rốt cuộc không tiếp tục khách sáo, nhận lấy cánh hoa rời đi.

Lạc Nam lúc này mới hài lòng gật đầu, tính cách của hắn vốn luôn là như vậy…người khác đối tốt với hắn một hắn sẽ tốt lại gấp trăm lần.

Thái Linh Lão Nhân có nhân phẩm đáng quý, thời gian hắn đi vắng che chở cho Hậu Cung không ít lần, đáng giá được báo đáp.

Đối với Lạc Nam, một cánh hoa Cửu Diệp Liên Hoa mặc dù đáng quý nhưng tạm thời chưa quá mức cần thiết…nhưng đối với một người đã gần hết tuổi thọ như Thái Linh Lão Nhân thì chính là vật phẩm cứu mạng, nói là cải tử hoàn sinh cũng không quá đáng.

Thậm chí nàng có thể từ lực lượng cánh hoa đó đột phá tu vi cao hơn, ân tình của Lạc Nam đối với Thái Linh Lão Nhân nặng như thái sơn nhưng hắn lại hết sức nhẹ nhàng tùy ý.

Nhìn thấy Lạc Nam lòng dạ hào hiệp phóng khoáng như vậy, tứ nữ Tô Nhan trong đôi mắt đẹp lóe lên từng đợt dị sắc, không hổ là người nam nhân mà các nàng nhìn trúng.

Thời gian thảnh thơi không được bao lâu, sắc mặt Lạc Nam lập tức phát sinh biến hoá, bởi vì hắn cảm nhận được khối ngọc bài ẩn chứa linh hồn của mình giao cho Thủy Tích Quân nát rồi…

“Các nàng ở nhà cẩn thận, ta đi một chuyến!”

Căn dặn tứ nữ một câu, Lạc Nam xé rách không gian, thân hình loé lên một cái đã biến mất dạng.

Chúng nữ hai mặt nhìn nhau đều thấy trong mắt đối phương sự kinh ngạc, dựa theo thời gian thực, Thủy Tích Quân rời đi chưa đến một ngày, muốn đem Thủy Thiên Tông di dời từ Hải Châu đến Băng Thiên để an trí ổn thoả, hiện tại lại xảy ra chuyện rồi?

Hải Châu Đại Lục…

Thủy Tích Quân diện vô biểu tình nhìn Thủy Thiên Tông đã trở thành bình địa, vô số thi thể nát vụn trôi nổi trên mặt biển, các vết rách hư không đen kịch cho thấy nơi này vừa xảy ra đại chiến…

Đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh xuất hiện tại Huyết Hoàng Địa không phải lũ duy nhất hạ xuống Việt Long Tinh, vẫn còn những tên khác phân tán ở các nơi trên Tinh Cầu này, vừa hạ xuống đã bắt đầu trắng trợn đồ sát…

Thủy Thiên Tông không may trở thành nạn nhân…

Hàng vạn nhân mạng từ đệ tử cho đến trưởng lão, thi thể không nguyên vẹn vẫn còn hơi ấm, đại trận Hộ Tông triệt để hủy diệt…

Một cái Thủy Thiên Tông đã từng quát tháo phong vân, Cửu Cấp Thế Lực nổi danh tại Hải Châu nay đã tan thành tro bụi...

Phốc…

Thủy Tích Quân rốt cuộc không nhịn được nữa, một ngụm máu tươi phun trào đem đôi môi nhợt nhạt một lần nữa tô đỏ…

Trong thời khắc này, máu huyết trong người nàng sục sôi, căm hận không ức chế được muốn đem linh hồn nàng thôn phệ.

Nhưng biểu cảm trên mặt nàng từ đầu đến cuối vẫn luôn bình thản, chỉ có hai hàng thanh lệ nhẹ nhàng chảy xuống.

Nàng không có tình cảm, đã từ rất lâu nàng đã không còn nhớ cách biểu hiện cảm xúc nữa rồi.

Vì để trở thành tông chủ, dẫn dắt Thủy Thiên Tông đi đến huy hoàng, Thủy Tích Quân chấp nhận tu luyện công pháp bị cấm của Thủy Thiên Tông, để tâm cảnh trở nên trong suốt như nước trong, không nhiễm một chút thất tình lục dục.

Hiện tại nơi lớn lên từ nhỏ đến lớn của nàng bị hủy hoại, tâm cảnh của Thủy Tích Quân như muốn bạo tạc, một vết rách mỏng manh xuất hiện, khiến nàng phun máu và chảy nước mắt...

“Hắc hắc, ở đâu đến mỹ nhân, lại đây cho bổn đại gia quỳ xuống!” Hai tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh vừa diệt xong Thủy Thiên Tông thu được không ít điểm số, vốn định phất tay rời đi, nào ngờ có cái mỹ nữ xuất hiện, nhất thời trong mắt loé lên dâm quang.

Hai tên này là một đôi huynh đệ, tại Dạ Lang Tiên Tinh cũng có chút danh tiếng, đồ sát Thủy Thiên Tông không tốn một giọt mồ hôi.

“Chậc, chậc…cái vòng eo này, bờ mông này…tại Dạ Lang Tiên Tinh chúng ta cũng là cực phẩm, không nghĩ đến thổ dân cũng có xinh đẹp như vậy” Một tên nhìn qua trẻ tuổi trong hai người nuốt nước miếng cái ực nói, hiển nhiên hắn là đệ đệ.

“Ngươi thì biết cái gì? Bộ ngực và đôi chân miên mang kia mới là cực phẩm!” Tên còn lại cốc lên đầu đệ đệ mình, ánh mắt đảo quanh thân thể Thủy Tích Quân vòng vòng.

Mấy tên Thiên tài Tiên giới này có thể luyện đến Bán Tiên, Chân Tiên khi tuổi còn trẻ, tuy nhiên tâm cảnh lại không khá bao nhiêu, bởi vì bọn hắn có ưu thế trời sinh về lượng Tiên khí dồi giàu mà thôi…

Nếu có người nghĩ có thể tu thành tiên ở tuổi tác trẻ như vậy, bản tính phải chững chạc, tâm cảnh phải kiên cố, bất động dục niệm trước sắc đẹp là một sai lầm.

“Mỹ nhân, mau hầu hạ hai vị đại gia, đảm bảo cho ngươi dục tiên dục tử!” Tên đệ đệ cười hì hì, mà tên đại ca cũng không nhàn rỗi, một cái tay hướng Thủy Tích Quân chọp đến.

Thổ Hệ Tiên Lực ầm ầm xuất động, lòng bàn tay ngưng tụ thành một ngọn núi đá khổng lồ đem Thủy Tích Quân bao vây, ngay cả động đậy cũng không được.

Hiển nhiên tốc độ ra tay của đối thủ quá nhanh, chênh lệch tu vi quá lớn khiến Thủy Tích Quân không né tránh kịp.

“Haizz, không có chút tính khiêu chiến.” Hai huynh đệ cười hắc hắc, bất quá rất nhanh sắc mặt hai người trở nên kinh dị.

“Thanh Tẩy!”

Từ sâu trong cơ thể Thủy Tích Quân, một luồng Dị Thủy màu trắng như ngọc bùng nổ mà ra, xuyên thấu qua từng lỗ chân lông của nàng…

Xèo xèo xèo…

Ngọn núi từ Thổ Tiên Lực tạo thành vậy mà có dấu hiệu hoà tan, đem cơ thể Thủy Tích Quân thả lỏng.

“Dị Thủy?” Hai tên thiên tài kiến thức quả nhiên không tồi, lập tức nhận ra linh lực Thủy Tích Quân sử dụng đến từ Dị Thủy.

Rất nhanh, ánh mắt hai tên lập tức hiện lên ngọn lửa tham lam.

Tẩy Linh Thanh Thủy, người sở hữu Dị Thủy này có khả năng tẩy bỏ tất cả vũ kỹ mang tính khống chế của kẻ địch, dù là Độ Kiếp Kỳ muốn khống chế Thủy Tích Quân cũng không đơn giản làm được.

Bất quá vũ kỹ của đối thủ lúc này ngưng từ Tiên Lực, có phần vượt quá sức của Thủy Tích Quân, khiến nàng chỉ nới lỏng được một chút thân thể mà không thể thoát khốn.

Bất quá mặc dù như vậy, thì Thủy Tích Quân đã có thể nhân cơ hội đó đem một tấm ngọc bài bóp nát.

“Cầu cứu? Haha, tại thổ dân chi địa này có trời đến cũng không thể cứu ngươi, mỹ nhân ngoan ngoãn theo chân đại gia!”

Hai tên thấy hành động của nàng khinh thường cười ha hả, hiển nhiên việc Thủy Tích Quân cầu viện trợ bọn hắn không nhìn vào trong mắt.

“Mỹ nữ có gọi ai đến cũng vậy thôi, chúng ta nhân tiện làm thịt luôn!” Hai tên nhìn nhau cười ha hả, một lần nữa Tiên lực cuồn cuộn vận chuyển.

Ầm…

Đúng lúc này, một cái Cự Trảo xuyên thấu hư không mà đến, bên trên cự trảo là vô số long lân uy nghiêm bao phủ, đem ngọn núi đang vây quanh Thủy Tích Quân ung dung bóp thành đất vụn…

Một tiếng cười pha lẫn chút lười biếng, vang vọng thiên địa:

“Ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi làm sao làm thịt ta?”