Con Đường Hắc Hóa Nữ Chủ

Chương 8: Bát canh đầu tiên (7)



Editor: loi_nha_tinh

Beta: Mai Tuyết Vân

Năm năm đã trôi qua trong nháy mắt, Thanh Hoan đã ở Ỷ Hương viện tròn mười năm. Mười năm này nàng chứng kiến không ít chuyện tình cảm của các tỷ muội, nhưng luôn có kết cục bi thảm. Có người thì bỏ trốn, có người thì tiêu hết ngân lượng để trợ giúp người trong lòng đi thi, cũng có người dùng tiền tiết kiệm để chuộc thân với ý muốn được làm nữ tử đàng hoàng, nhưng chưa từng có ai được toại nguyện.

Nói đến thì cũng thật nực cười, phần lớn trong các nàng tìm trăm phương nghìn kế muốn thoát khỏi thanh lâu. Cuối cùng đều mất cả chì lẫn chài, chỉ có thể trở về Ỷ Hương viện, cầu xin tú bà thu nhận lại.

Ở nơi đây, dần dần Thanh Hoan trở nên lạnh nhạt với tình yêu. Năm năm này, nàng treo biển hành nghề bán nghệ không bán thân, tuy chỉ có Quân Vô Nhai mới có thể chạm vào thân thể nàng, nhưng người có thể gặp nàng thì không chỉ có một mình hắn.

Cũng giống như tú bà đã nói, trên đời này nam tử không đáng tin cậy, nàng cũng phải vì cuộc sống sau này mà tính toán không phải sao? Quân Vô Nhai vốn không đáp ứng, nhưng Thanh Hoan không hề nghe lời hắn, còn tú bà lại không chịu để hắn chuộc thân cho nàng. Năm năm đã trôi qua, Quân Vô Nhai chưa từng từ bỏ ý định muốn mang Thanh Hoan rời khỏi Ỷ Hương viện.

Ỷ Hương Viện có mỹ nhân trời sinh vừa tuyệt đẹp vừa tài hoa, lại bán nghệ không bán thân, đây là món lợi vô cùng lớn đấy! Trùng hợp thay Ỷ Hương viện là nơi giao thoa giữa triều đình và giang hồ, tin tức truyền đi rất nhanh.

Vì việc làm ăn mà tú bà mua người kể chuyện để tán dương vẻ đẹp của Thanh Hoan. Chỉ trong một thời gian ngắn Ỷ Hương viện đông như trẩy hội. Tuy không phải ai cũng có thể trả được giá để mời Thanh Hoan, nhưng giao hoan cùng với các hoa nương xinh đẹp khác cũng rất tốt!

Thật ra chẳng qua Thanh Hoan đang đợi người thôi. Nữ quỷ Thất Thất từng nói rằng nàng chết năm 17 tuổi, hay nói cách khác là chính trong năm nay vị đại tiểu thư kia sẽ biết được quan hệ giữa nàng và Quân Vô Nhai.

Nữ quỷ Thất Thất và Quân Vô Nhai trước sau đều rất giữ lễ, chưa hề đi quá giới hạn mà nàng ta còn ghen tuông đến mức dìm xác Thất Thất xuống đáy đầm. Bây giờ nàng và Quân Vô Nhai đã có quan hệ phu thê, mấy năm nay lại rất gắn bó với nhau, nếu vị này biết được thì không thoát nổi cái chết.  

Không sợ nàng ta ra tay, chỉ sợ nàng ta không ra tay.

Vì thế, không biết ai đã truyền ra tin tức rằng vị trang chủ của Lệ Kiếm  xưa nay không gần nữ sắc, cũng chính là Vô Nhai công tử nổi danh trên giang hồ, vậy mà lại có một tri kỷ là Thất Thất ở Ỷ Hương viện, là hoa khôi nổi danh xinh đẹp!

Tin tức này vừa truyền ra thì giang hồ lập tức nổ tung. Quân Vô Nhai có vẻ ngoài vô cùng khôi ngô, võ công cao cường, lại còn là trang chủ của Lệ Kiếm sơn trang. Có thể nói hắn chính là nam thần trong lòng các nữ tử!

Mấy năm gần đây nam thần vẫn luôn cô độc một mình, không nữ tử nào có thể đến gần hắn nên không có ai ghen ghét. Nhưng đột nhiên có tin đồn công tử dan díu với nữ tử thanh lâu khiến cho chúng nữ hiệp vô cùng phẫn nộ!

Vỏn vẹn mới nửa tháng, mỗi ngày đều có ba bốn nữ tử đến trước cửa Ỷ Hương Viện trả thù, kêu gào đòi gặp Thất Thất. Nếu tú bà không có thủ đoạn cao minh thì Thanh Hoan đã sớm bị các nàng chém thành thịt vụn!

Đây là giang hồ chứ không phải triều đình, người giang hồ cũng không tuân theo đạo lý giết người đền mạng, chỉ cần bọn họ nhìn không thuận mắt liền động thủ, mọi người đều tự hiểu với nhau. Còn nữa, nếu giết phải quan lớn thì bọn họ mới sợ, nhưng giết một kỹ nữ đê tiện thì chẳng có gì phải lo!

Mấy năm nay ở chung với Quân Vô Nhai, Thanh Hoan cũng thường xuyên nghe chuyện của vị cô nương tên Nhứ Nhi từ miệng hắn. Nhứ Nhi cô nương ngây thơ trong sáng cỡ nào, vừa hoạt bát rộng rãi, vừa có tâm địa thiện lương, thích giúp đỡ mọi người, Thanh Hoan có thể nói là nghe đến đầy lỗ tai.

Quân Vô Nhai và Hoa gia là thế giao nên hắn vẫn luôn xem bốn huynh muội Hoa gia như thân nhân của mình. Thanh Hoan cảm nhận được hắn vô cùng tín nhiệm bốn người kia – khó trách nữ quỷ Thất Thất kể rằng công tử nghe nói nàng đã chuộc thân rời đi cũng không hề đi tìm, nghĩ kỹ lại thì cũng là do huynh muội Hoa gia này giở trò quỷ.

Quân Vô Nhai thật sự người cũng như tên, cùng hắn ngày ngày bên nhau quả thật rất vui sướng. Tim đập trong lồng ngực của Thanh Hoan là của nữ quỷ Thất Thất nên nàng cảm thấy rất hạnh phúc và thỏa mãn. Nhưng đây không phải thật sự là nàng.

Nàng vẫn luôn chờ đợi sự xuất hiện của huynh muội Hoa gia. Nếu không thể khiến bọn họ gặp báo ứng thì vẫn chưa thể xem là đã hoàn thành tâm nguyện của nữ quỷ Thất Thất. Không hoàn thành được tâm nguyện của quỷ đầu tiên, Thanh Hoan cảm thấy mình thật sự vô dụng.

Điều bất ngờ nhất là nàng còn chưa đợi được huynh muội Hoa gia đến gây phiền toái, thì Quân Vô Nhai đã đưa Hoa Nhứ Nhi đến Ỷ Hương viện gặp nàng.

Quân Vô Nhai chưa bao giờ coi thường thân phận nữ tử thanh lâu của nàng. Hắn là quân tử chân chính, nếu Thanh Hoan kiên trì không chịu rời khỏi Ỷ Hương viện thì hắn cũng tùy ý nàng, nhưng vẫn sẽ bảo đảm an toàn cho nàng.

Hoa Nhứ Nhi là một thiếu nữ xinh đẹp có đôi mắt to sáng ngời, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã khiến người ta có một loại cảm giác muốn gần gũi. Nàng nhỏ hơn nhiều so với Thanh Hoan, năm nay chỉ mới mười bốn tuổi, còn chưa cập kê.

Tuy tuổi còn nhỏ nhưng ánh mắt và cử chỉ của nàng đều rất thoải mái phóng khoáng, vì thế sau khi gặp Thanh Hoan thì Hoa Nhứ Nhi liền hỏi: “Vô Nhai ca ca, huynh dẫn muội tới đây là để gặp Thất Thất tỷ tỷ sao?”

Giọng nàng ngọt ngào êm tai, mềm mại mà tràn đầy vẻ ngây thơ khiến người ta không đành lòng chối từ. Quân Vô Nhai cười xoa đầu nàng, thấy vậy thì Thanh Hoan nhíu mày lại.

Những năm gần đây nàng học được rất nhiều thứ ở Ỷ Hương Viện, tất nhiên nhìn ra được Hoa Nhứ Nhi này dựa vào tình thân, chỉ cần bộ mặt thật của nàng không bị chọc thủng thì Quân Vô Nhai sẽ che chở nàng ta cả đời. Chỉ cần hắn tin tưởng nàng ta thì dù cho tất cả mọi người đều phản đối, hắn cũng vẫn cứ bảo hộ nàng ta, đơn giản chỉ vì hắn cho là đáng giá.

Một nam tử như vậy thật sự không nên bị lừa gạt bởi những biểu hiện giả dối. Thanh Hoan khẽ thở dài, không lên tiếng, an tĩnh chờ đợi câu trả lời của Quân Vô Nhai. Khóe mắt nàng vẫn luôn chú ý đến Hoa Nhứ Nhi, muốn tìm ra điểm không bình thường trên vẻ mặt của nàng ta.

Quân Vô Nhai nói: “Không sai, chẳng qua sau này muội không nên gọi tỷ tỷ, mà phải gọi là tẩu tử mới đúng.”  

Cả người Hoa Nhứ Nhi cứng đờ, vẻ mặt tươi cười cũng đông cứng lại, nhưng nàng ta phản ứng rất nhanh, sau khi nghe Quân Vô Nhai nói thì ngây thơ hỏi: “Ý của Vô Nhai ca ca là… Muốn cưới Thất Thất tỷ tỷ làm thê tử?”

Tay nàng run rẩy bởi sự căm hận quá mãnh liệt không thể che dấu. Thanh Hoan nhìn thấy rõ ràng, khẽ thở dài trong lòng. Lúc nàng đi theo bên cạnh ân nhân cũng từng gặp qua một số người.

Trong số bọn họ có người sắc mặt không hề thay đổi, mặc kệ ngươi hỏi cái gì thì bọn họ cũng sẽ nhìn ngươi với ánh mắt vô tội, hơn nữa bất kể ngươi nói lời gì thì bọn họ cũng không lộ ra cảm xúc gì hay chột dạ.

Còn một số người dù có chút lòng nhẫn nhịn nhưng vẫn chưa đủ dùng. Tuy rằng ngoài mặt có vẻ như sóng êm gió lặng, nhưng chỉ cần ngươi cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện tay, chân hay bất kì bộ phận nào đó trên người hắn sẽ run rẩy.