Con Đường Vô Tận

Chương 23: Độ Kiếp Kì toạ lạc ở Bá Gia!?



Sau khi bình tĩnh trở lại,Bá Quỳnh Như và Bá Tiểu Hồng mới đi vòng xung quanh Bá Vương quan sát một cách kĩ càng.

"Thực sự là đệ đệ Tiểu Vương của ta sao hmm"

Bá Quỳnh Như liên tục vuốt cằm đa nghi.

"Trông hắn không giống Tiểu Vương mà chúng ta biết đâu àhh "

Bá Tiểu Hồng bình tĩnh suy nghĩ 'logic' liên tục xoa đầu.

"Bá Vương,chàng thật sự trở về rồi!"

Trông lúc hai cô cô não nho của Bá Mỹ Hoa đứng suy nghĩ thì Châu Nhi vội vàng chạy đến muốn ôm chầm lấy Bá Vương thật chặt.

"Khoan đã Châu Nhi,nàng để ta làm khô bộ đồ ướt sủng này đã hehe" Bá Vương đẩy nhẹ Châu Nhi ra.

"Hỏa Linh Lực!"

....Skip năm phút Bá Vương làm khô bộ đồ....

Lúc này,Bá Vương chú ý đến đứa trẻ đang ngủ say giấc trong lòng Châu Nhi:

"Đây là con cái nhà ai mà nàng lại rủ ngủ vậy?"

Nghe thấy Bá Vương nói vậy,Bá Quỳnh Hoa và Bá Tiểu Hồng lao đến đấm toàn lực vào đầu Bá Vương khiến hắn không trở tay kịp.

BỐP BỐP AWW

"Đệ định chối bỏ trách nhiệm sao hừ"

"Do ngươi gây ra mà ngươi bảo con ai hả Tiểu Vương hí"

Bá Vương sau khi bị đấm vào đầu và nghe từ hai tỷ tỷ của hắn thì cũng đã ngờ ngợ ra điều gì đó.

"Cái này...cái..cái này"Bá Vương ấp úm trả lời.

Thấy Bá Vương đang ở thế khó phản bác nên Châu Nhi liền chen ngang:

"Có gì từ từ giải quyết các tỷ tỷ của ta,vào phòng rồi nói tiếp vậy ha dù sao chàng ấy cũng vừa mới về Bá Gia mà"

"Được rồi được rồi,cô cô như hai chúng ta không có lòng dạ hẹp hòi và tàn độc như vậy với đệ đệ của mình đâu"

Bá Quỳnh Hoa và Bá Tiểu Hồng rộng lượng như thể hiện rằng mình là một cô cô tốt để Bá Mỹ Hoa yêu mến.

"Các tỷ cứ đánh ta hoài hừ"Bá Vương chỉ biết ôm đầu tức giận ấm ức.

"Làm thế để cho đệ biết ai mới là tỷ tỷ của đệ đấy haha"Tiếng cười thỏa mãn của Quỳnh Hoa và Tiểu Hồng vang vọng

.............

Sau khi ổn tọa xuống ghế,Bá Vương với đôi mắt cố giữ bình tĩnh nhìn vào đứa bé trong lòng Châu Nhi.

"Đây..đây là con..con của chúng ta phải..phải không?"

"Đúng vậy phu quân của ta,đã hạ sinh cách đây không lâu"Châu Nhi nhẹ nhàng từ tốn nói ra.

Thời gian của Bá Vương lúc này như ngưng động lại......

...Trong suy nghĩ của Bá Vương...

"Lần cuối ta có ..... với nàng ấy là đã hơn một năm trời trước khi rời Ba Gia"

"Vậy mà nàng ấy lại vừa mới sinh không lâu là điều khó hiểu"

Trong lúc những tia suy nghĩ rối răm đang kéo Bá Vương vực sâu tối thẳm,bổng tác giả xuất hiện cứu rỗi linh hồn đáng thương này.

"Bá Vương ngươi cứ nghĩ lung tung về Châu Nhi mà ta tạo ra cho ngươi là sao hừ"

"Nhưng việc đó là quá phi lý làm sao ta không nghĩ tới chứ"Bá Vương trách móc Tác Giả.

Nếu là người bình thường khi thấy cảnh tượng tương tự như vậy sẽ không nghĩ điều tiêu cực sao?

Tất nhiên là không thể rồi haiz.

"Ngươi quên là thế giới này vốn là thế giới tu tiên,không phải thế giới công nghệ và hiện đại mà ngươi biết đâu"Tác Giả kiên nhẫn giải thích cặn kẽ.

"Đã vậy đứa con của ngươi lại được lão thiên ban phước cho sứ mệnh nào đó trong tương lai đến ta cũng không rõ"

"Và ngươi nên biết ta vốn ghét NTR,hiểu chưa"

Bá Vương nghe vậy liền hớn hở như thể được sinh ra một lần nữa.

"Thật sự là như vậy sao,làm ta cứ tưởng ngươi....."

"Tưởng cái đầu đất nhà ngươi,ta đi ăn cơm đây hừ"

"Tại sao chàng lại đơ người ra như vậy,vui đến như vậy sao"Châu Nhi quẩy tay qua lại Bá Vương đang thơ thẩn không tập trung.

"À ừm..ừm,ta vui chứ haha"Bá Vương nở nụ cười gượng.

"Chàng không nghi ngờ vì sao ta hạ sinh muộn sao"Châu Nhi như nhìn thấu vấn đề Bá Vương cố né tránh.

"Ta..ta thật ra cũng có một chút"

"Thật ra thì ta và các tỷ tỷ trong suốt quá trình mang thai cũng không khỏi thắc mắc việc này"

"Nhưng thật may khi Bá Mỹ Hoa vẫn bình an vô sự được sinh ra"

Nhìn thấy Châu Nhi hiểu chuyện đến vậy làm hắn càng yên tâm về lời nói của Tác Giả và yêu Châu Nhi nhiều hơn.

"Chàng bế Hoa Nhi giúp ta một chút,ta có phần hơi mỏi lưng rồi hihi"

"Để ta"

LÁT CHÁT

Khi được bế Mỹ Hoa trong tay,nước mắt Bá Vương vô thức rơi ra.

"Ta vậy mà thực sự có nữ tử và trở thành phụ thân rồi sao"Khuôn mặt Bá Vương tràn ngập sự hạnh phúc.

Bá Vương xúc động như vậy cũng đúng thôi nhỉ?

Kiếp trước là chàng trai 28 tuổi chỉ đọc tiểu thuyết và làm việc.

Anh ta lặp lại như vậy mỗi ngày trôi qua cho đến khi xuyên không tới thế giới tu tiên này.

Ba mẹ anh ấy vốn định sẽ mai mối cho anh để anh ta có cuộc sống tốt hơn.

Nhưng trước ngày họ lên gặp anh để thông báo việc này thì anh đã tử vong vì tai nạn.

Tất nhiên là Bá Vương không hề biết việc này....bí mật đấy hihi.

.............

"Đây là điều mà ta không thể làm được ở kiếp trước"

"Ta nhất định sẽ là một người phụ thân tốt,cho nàng tất cả những tốt nhất mà ta kiếm được để nàng có cuộc sống tốt nhất thế gian này"

"Ta hứa đó Bá Mỹ Hoa của ta"

Bá Vương chỉ có thể hứa trong lòng bởi vì hắn biết thế giới này thật sự không có màu hồng nào cho Mỹ Hoa cả.

Nhưng Bá Vương hắn hứa được ắt làm được.

"Chàng ấy thật sự là người phụ thân tốt làm muội lo lắng mãi lo lắng về điều này thật là vô ích"

Châu Nhi nói chuyện nhỏ với Quỳnh Nga và Tiểu Hồng trong lúc Bá Vương đang bế Mỹ Hoa vào lòng khóc trong vô thức.

"Ta cũng thật sự lo lắng về điều này vì nam nhi thường không thích có nữ tử đầu lòng"

Bá Quỳnh Hoa cũng thở hơi dài vì mọi chuyện vẫn ổn.

"Tiểu Vương của chúng ta tất nhiên phải thế rồi không như Đại ca và Tam ca"Bá Tiểu Hồng nghiêm túc trả lời.

"Ta vừa nghe từ người hầu nói rằng hai người họ đã chặn Tiểu Vương ở cổng ra vào Bá Gia,

Nhưng thật may là Bá Vương sức mạnh vượt trội đã làm Đại ca và Tam ca tức tối phải rời đi không thể làm gì được,

Ngoài ra đó là Bá Vương đã lấy uy nghiêm sau khi đánh bại Chấp Sự Trưởng Lão trước mặt toàn thể Bá Gia"

"Thật tốt quá rồi,quả nhiên là Tiểu Vương hahaha"Bá Quỳnh Hoa hưng phấn cười lớn giọng.

Nói xong thì Bá Quỳnh Hoa chạy đến chỗ Bá Vương giành bế Mỹ Hoa lại từ hắn.

"Đệ đệ bế nàng hơi lâu rồi đấy,để ta thay phiên chăm sóc cục cưng này nào hí hí"

"Tùy tỷ tỷ thôi,đệ tới ghé thăm mẫu thân một chút"

Bá Vương cười nhẹ đáp lại liền đứng dậy đi ra cửa.

"Đi sớm sớm kẻo mẫu thân giết đệ nếu làm phiền giờ không lành đâu nhá haha"

Tiếng của Bá Tiểu Hồng vọng ra từ phòng của Bá Vương.

"Đệ biết rồi,không phải nhắc"

Bá Vương vừa rời đi không lâu thì Châu Nhi nói những từ khó hiểu:

"Có vẻ Bá Vương kia đã chết thật giống như suy luận của ta,chàng ấy thật sự là người xuyên không đến đây và có hệ thống giống ta rồi"

"Tương lai phu thê chúng ta sẽ tương trợ lẫn nhau nhé,Bá Vương!"

...........

"Mỹ Hoa của ta,Mỹ Hoa của ta ơi hú hú"

Trên đường đi đến chỗ mẫu thân thì Bá Vương không ngừng hát hò một mình.

Có lẽ việc có nữ tử khiến hắn lạc quan hơn so với khoảng thời gian đen tối trước đó khi đến thế giới này.

"Sau khi xong chuyện với phụ thân Bá Đạo của tiểu tử Bá Vương,phải đến Đấu Trường để luyện tập sẵn tiện kiếm chút linh thạch mà tiêu dùng thôi"

Ở Bá Gia này,thật sự tuy rộng nhưng không phù hợp với kẻ tu tiên như Bá Vương bởi vì gia tộc này chỉ phù hợp với thành viên là Chiến Trận Sư mà thôi.

Một kẻ có hoài bão nhen nhói trong tâm trí thì không thể dành thời gian dài chỉ để bế quan.

"Cuối cùng cũng tới nơi ở của mẫu thân tiểu tử Bá Vương"

Trước mắt Bá Vương là tòa điện kiến trúc đơn giản nhưng rất đẹp mắt với tông màu chủ yếu là màu trắng và ở gần mặt hồ thật là khung cảnh hữu tình đáng để nán lại thưởng thức trà đạo cho khuẩy khỏa tâm trạng tiêu cực.

"Nơi này đẹp thật đấy,mẫu thân tên này quả thật có con mắt tinh tế"Bá Vương âm thầm tán thưởng.

VÈO

Đột nhiên,từ trong tòa điện truyền ra giọng nói của ai đó đi kèm là khí tức bộc phát mạnh mẽ.

"Ngươi đã đến rồi còn đứng đó làm mẫu thân phải kiên nhẫn chờ ngươi sao Tiểu Vương?"

Bá Vương ngưng trọng khi thấy cảnh tượng này:

"Là khí tức Độ Kiếp Kì!"

"Độ Kiếp Kì sao lại toạ lạc ở Bá Gia đã vậy còn là mẫu thân của Bá Vương?"

.

.

(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)