Côn Luân Ma Chủ

Chương 560: C560



Thực lực Phương Thất Thiếu cùng Sở Hưu đều mạnh hơn hắn, cho nên Lã Phụng Tiên không cần lo lắng.

Tạ Tiểu Lâu thực lực mặc dù hơi yếu nhưng hắn dẫu sao cũng là đệ tử Trần Thanh Đế, có không ít bảo vật giữ mạng, cũng không cần lo cho hắn.

Còn trong lúc này ngoại trừ đám người Sở Hưu, những người khác đều đã dính bẫy của Thủy Vô Tướng. Đương nhiên những vị tông sư võ đạo kia không bị.

Đám tông sư võ đạo như Đổng Tê Khôn thực lực cường đại, không dễ bắt chước. Hơn nữa Ôn Hầu đại nhân trùng sinh cần thân thể trẻ tuổi. Những tông sư võ đạo kia mặc dù thực lực khá mạnh nhưng lại già cả quá dõi, không phù hợp yêu cầu. Cho nên Thủy Vô Tướng căn bản không bỏ công sức trên người bọn họ.

Ngoại trừ những tông sư võ đạo ra, những người khác tiến vào ngôi mộ lớn này không đi theo cùng một hành lang mà dính phép che mắt trong đầm nước, đồng bọn bên cạnh đã bị thay mận đổi đào.

Người phản ứng kịp thời hoặc như Sở Hưu và Lã Phụng Tiên, mở một lối đi khác, trực tiếp phá nát hành lang, đánh ra một con đường. Hoặc có người đoán người phía trước có cạm bẩy, đi ngược trở về theo đường cũ, tìm đường khác.

Nhưng còn một số không kịp phản ứng, bọn họ bị lừa vào một gian mật thất. Trong mật thất đó có một cỗ quan tài đỏ máu trấn áp một bộ thây khô thân mặc. chiến giáp. Hễ là người tiến vào mật thất này đều bị sợi tơ huyết sắc vô biên bao phủ, bị thây khô hút sạch máu tươi, bản thân cũng hóa thành thây khô.

Thây khô kia hút no máu tươi, thân hình vẫn không hề biến hóa, ngược lại ngưng tụ máu tươi thành từng viên ngọc đỏ máu như trân châu, đặt dưới quan tài máu.

Thây khô dùng giọng khàn khàn mở miệng nói: “Thủy Vô Tướng, bao lâu như vậy ngươi mới lừa được chút người t Thậm chí không ai thực lực hơi khá một chút, cứ tiếp tục như vậy bao giờ mới thu gom đủ huyết khí để phục sinh Ôn Hầu đại nhân?


Trong bốn người chúng ta chẳng phải ngươi được coi là kẻ mưu trí tinh anh nhất dưới trướng Ôn Hầu đại nhân à? Giờ thì sao? Vị trấn áp trên vạn năm choáng váng đầu óc rồi à?”

Thân hình Thủy Vô Tướng thẹn quá hóa giận nói: “Thi Cửu Linh, kẻ bị trấn áp ngu người là ngươi mới đúng!

Ngươi với hai tên ngu ngốc kia bị trấn áp nhiều năm như vậy, chân linh thiếu chút nữa tiêu tan. nếu không phải ta đổi Trấn Linh Tỏa Hồn Chú năm xưa của tên lỗ mũi trâu thành Uẩn Linh Tỏa Hồn Chú, đừng nói chân linh các ngươi bất diệt, chỉ sợ đã phải đi đầu thai từ đời nào rồi!

Giờ trong bón người chỉ ta có thể tùy ý hành động. Nếu không có ta tính toán mọi chuyện, các ngươi cứ chờ tiếp vạn năm nữa đi!”

Thi Cửu Linh cười một tiếng quái dị rồi nói: “Đừng kích động, chờ lâu lắm mới gặp được người sống, cơ hội này tới cũng chẳng dễ. Thủy Vô Tướng, ngày trước Ôn Hầu đại nhân coi trọng nhất, kết quả chúng ta vẫn bại.

Giờ rốt cuộc cũng có chút sinh cơ, mọi việc vẫn giao cho ngươi tính toán mưu đồ. Chỉ mong lần này ngươi không làm hỏng việc.”

Thủy Vô Tướng lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, lần này là cơ hội trời cho. Những người trẻ tuổi đến đây cho dù có đặt ở vạn năm trước cũng là tuấn kiệt thiên tài tư chất hơn người.

Trong đó có người kiếm đạo thiên thành, có người có huyết mạch Hắc Long, còn một kẻ bất luận cơ thể hay tinh thần đề vô cùng cường đại, ngay cả ta cũng không nhìn thấu hết căn cơ của hắn.

Còn thần kỳ nhất là một thanh niên giống Ôn Hầu đại nhân lúc còn trẻ tuổi tới tám phần. Nếu không phải chân linh Ôn Hầu đại nhân vẫn còn, khéo ta đã nghĩ hắn là Ôn Hầu đại nhân chuyển thế.

Những người trẻ tuổi này đều có thể làm thân thể dự bị của Ôn Hầu đại nhân. Còn kẻ khác ư, lấy khí huyết làm chất dinh dưỡng là được.

Một phân thân của ta đang dẫn một con bé tới đây.

Con bé kia thực lực không yếu, nuốt khí huyết của nó có thể bù được cả trăm người. Bên phía ngươi đừng có sai lầm gì đấy!”

Cách làm của Thủy Vô Tướng rất đơn giản, nhưng muốn nhìn thấu không phải dựa vào thực lực mà là dựa vào tính cẩn thận.

Doanh Bạch Lộc nhìn ra chân tướng của Thủy Vô Tướng còn nhanh hơn bọn Sở Hưu. Bởi vì tâm tư của hắn đều đặt trên người Nhan Phi Yên.

Năng lực bắt chước của Thủy Vô Tướng rất mạnh. Từ khi đám người tiến vào ngôi mộ khổng lồ này, Thủy Vô Tướng đã âm thầm quan sát, bắt chước những động tác lời nói cùng chỉ tiết nhỏ.


Trong thời gian ngắn như vậy, Thủy Vô Tướng lại phải thao túng nhiều phân thân, đương nhiên hắn bắt chước không thể hoàn hảo không có khuyết điểm được. Thi Cửu Linh chỉ trích Thủy Vô Tướng bị trấn áp tới choáng váng, thực sự là mắng oan cho hắn.

Cho nên một số chỉ tiết bất đồng nhanh chóng bị Doanh Bạch Lộc phát hiện, hơn nữa Doanh Bạch Lộc ra tay rất hung ác, căn bản không cho Thủy Vô Tướng cơ hội nói năng gì, trực tiếp đánh nổ hắn.

Đối với hắn mà nói, Nhan Phi Yên là người hắn yêu mến, là tiên tử trong lòng hắn, không cho phép bất cứ ai mạo phạm. Thứ này còn dám giả mạo Nhan Phi Yên lừa hắn, đúng là tự tìm đường chết.

Có điều Doanh Bạch Lộc không chọn cách như Sở Hưu hay Lã Phụng Tiên đập tường lấy lối đi. Hắn cảm thấy đầm nước kia không đúng bèn trở lại nghiên cứu một hồi, muốn tìm hướng đi của Nhan Phi Yên.

Doanh Bạch Lộc phát hiện không đúng, nhưng Nhan Phi Yên lại không hề phát

Những người đi cùng Nhan Phi Yên ngoại trừ Doanh Bạch Lộc, còn lại đều là nữ đệ tử Việt Nữ Cung.

Thủy Vô Tướng bắt chước Doanh Bạch Lộc rất đơn giản. Doanh Bạch Lộc mặc dù yêu mến Nhan Phi Yên nhưng hắn lại không phải người nhiều lời. Cho nên Thủy Vô Tướng chỉ cần bắt chước cái dáng điệu thời thời khắc khắc dùng ánh mắt thâm tình quan sát Nhan Phi Yên, vậy là được.

Còn những nữ đệ tử khác càng dễ bắt chước.

Trong Việt Nữ Cung, uy tín của Nhan Phi Yên khác lớn, những người khác đều nghe theo lời nàng, như thiên lôi chỉ đâu đánh đó. Đương nhiên Nhan Phi Yên nói thế nào, mọi người làm theo thế đó, cho nên không khó khăn gì.

Kết quả Nhan Phi Yên đi dọc theo hành lang, bị chướng nhãn pháp của Thủy Vô Tướng trực tiếp dẫn tới mật thất của Thi Cửu Linh.


Ngay khi bước vào mật thất, Nhan Phi Yên đã cảm thấy có điểm không đúng.

Nàng vừa định nói gì đó, hơn mười nữ đệ tử Việt Nữ Cung cùng Doanh Bạch Lộc đã biến thành hình dáng của Thủy Vô Tướng, hơn mười phân thân đồng loạt xuất thủ đánh lén phía sau Nhan Phi Yên!

Những phân thân của Thủy Vô Tướng thực ra thực lực rất yếu. Việt Nữ Kiếm trên tay Nhan Phi Yên bùng lên ánh lạnh thấu xương, kiếm quang lóe lên, đám phân thân đã bi chém tan.

Nhưng đúng lúc này, quan tài máu lại mở ra, hai cánh tay khô héo của Tà Cực Tông múa lên, sợi tơ máu vô biên vô tận bao phủ nơi này, bản thân hắn lại lao về phía Nhan Phi Yên.

Những sợi tơ máu kia cứng rắn tới cực điểm, với lực lượng của Nhan Phi Yên không ngờ không cách nào. chém dứt bọn chúng.

Hơn nữa đừng nhìn Thi Cửu Linh giờ chỉ là một bộ thây khô, hành động chậm chạp cứng nhắc. Thân thể hắn như có Kim Cương Bất Hoại, cứng rắn chịu vào chiêu Việt Nữ Kiếm của Nhan Phi Yên vẫn không hề hấn gì.

Sau khi giao thủ hơn mười chiêu, Nhan Phi Yên đã lâm vào hiểm cảnh.

Trong hành lang cách mật thất không xa, Lã Phụng Tiên vung thanh Phương thiên họa kích của mình, điên cuồng nện theo một hướng.

Có điều đột nhiên lỗ tai Lã Phụng Tiên giật giật, dường như có tiếng sắt thép va chạm vang lên từ một hướng nào đó.