Côn Luân Ma Chủ

Chương 852: C852



Chử Vô Ky gật nhẹ đầu với Sở Hưu, dẫn đám người La Tam Thông lên đứng sau một đài cao, đồng thời trên vương tọa đồng xanh đó, một giọng già nua vang lên: “Chắc chư vị cũng nghe được lời đồn đại trên giang hồ rồi đó, Lâm Diệp chính là tuấn kiệt ưu tú xuất sắc nhất trong nhánh Ấn Ma chúng ta. Lần này hắn đại biểu cho nhánh Ẩn Ma ta đi báo mối thù ba trăm năm trước, một trận chiến diệt sạch kẻ thù, cũng khiến nhánh Ẩn Ma chúng ta giương oai với giang hồ. Ta đám nói, hiện giờ trong toàn bộ nhánh Ẩn Ma, không ai sánh được Lâm Diệp.

Thậm chí bên phía Minh Ma, bất luận tên tiểu tử nuốt nội đan Huyết Giao, tu luyện công pháp hung thú hay thánh nữ Bái Nguyệt Giáo đều không sánh bằng Lâm Diệp của nhánh Ẩn Ma chúng ta!”

Sở Hưu có thể nghe được người đang nói chính là Ngụy Thư Nhai.

Những vương tọa trên đài bố trí thành vòng tròn, người ngồi trên vương tọa rõ ràng đều có thâm niên thế lực và tư cách ngồi ngang hàng với Ngụy Thư Nhai.

Nhìn số lượng, thực lực nhánh Ẩn Ma quả thật kinh khủng hơn so với người trong giang hồ tưởng tượng rất nhiều. Có điều những vương tọa này còn chưa đủ người, không biết nhưng người kia chưa tới hay đã mất mạng.

Lúc này nghe Ngụy Thư Nhai nói vậy, trên đài cao kia có vài người phát ra tiếng cười nhạo.

Những người ngồi trên vương tọa đều là đại lão chân chính cười cười, những người khác là đệ tử của bọn hắn hoặc người đứng về phía bọn hắn, không kém Chử Vô Kỵ bao nhiêu.

Sở Hưu nhớ Lục tiên sinh hay Chử Vô Kỵ từng nói với hẳn, cơ hội này là Ngụy Thư Nhai tự mình chỉ định cho y, nhưng lại khiến những đại lão khác trong nhánh Ẩn Ma bất mãn.


Vì đây là một cơ hội kiếm danh tiếng cực tốt, hơn nữa còn không có khó khăn gì

Đổi lại thành những người khác, mặc dù bọn họ. không làm tốt được như Sở Hưu, nhưng chuyện này quá trình còn quan trọng hơn kết quả. Cũng như trước đó Chử Vô Kỵ đã nói, chỉ cần Sở Hưu giải quyết được một phần ba thế lực, mọi chuyện coi như hoàn thành.

Cho nên lúc đầu không ít đại lão muốn đệ tử truyền nhân của mình đứng ra làm việc này, nhưng lại bị Ngụy Thư Nhai mạnh mẽ bác bỏ.

Dù sao Ngụy Thư Nhai cũng là người sống sót duy nhất trong Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma ngày trước, hắn có quyền ưu tiên quyết định tuyệt đối trong chuyện lần này.

Nhưng giờ xem ra, có vẻ vẫn có không ít người bất mãn với hắn.

Ngụy Thư Nhai lạnh lùng nhìn về phía đó, giọng nói lạnh băng: “Liên minh

bàn bạc, đám tiểu bối các ngươi làm gì có tư cách xen vào? Có hiểu quy củ không vậy? Các ngươi không quản được đệ tử của mình thì để ta quản giúp!”

Dứt lời ma khí quanh người người Ngụy Thư Nhai như sắp bộc phát, uy thế vô cùng kinh khủng.

Mặc dù nhìn bẽ ngoài, Ngụy Thư Nhai chỉ là một lão già họm hẹm, nhưng hắn lại là một trong Cửu Thiên Sơn Ngũ Ðại Thiên Ma từng có can đảm đối mặt với toàn bộ giang hồ, có thể nói là kiêu hùng trong Ma đạo. Lúc này hẳn nổi giận lập tức khiến xung quanh tĩnh lặng như tờ.

Đảo mắt một vòng, Ngụy Thư Nhai trầm giọng. nói: “Lâm Diệp lập công lao lớn như vậy, không ai có thể chất vấn năng lực của hắn, thực lực của hắn cũng đã được công nhận. Trong thế hệ trẻ giang hồ, người thuộc Ma đạo chúng ta sánh vai được với tuấn kiệt Chính đạo chỉ có mình Lâm Diệp!

Quy củ của nhánh Ẩn Ma chúng ta rất đơn giản, có thực lực, có năng lực thì nhận được hết thảy. Cho nên giờ ta đề nghị, mở Ma Thiên Cảnh mà Độc Cô Giáo Chủ lưu lại năm xưa cho Lâm Diệp mười hai canh giờ!"

Lời này vừa nói ra, những đại lão Ma đạo trước đó còn không mở miệng đồng thời quát lên phẫn nộ: “Không được!”

Có người còn không nhịn được định đứng dậy, có thể thấy tâm trạng kích động tới mức nào.

Ma Thiên Cảnh có ý nghĩa tượng trương vô cùng quan trọng đối với nhánh Ẩn Ma, bởi vì trong truyền thuyết nơi đó có truyền thừa của Độc Cô Duy Ngã


Trước đó Ma Thiên Cảnh không gọi là Ma Thiên Cảnh, đó là một bí cảnh trước đây Độc Cô Duy Ngã dùng để bế quan. Ngày trước khi Côn Luân Ma Giáo còn tồn tại, ngoài Độc Gô Duy Ngã ra không ai được phép tiến vào.

Có điều ngày xưa trước khi quyết đấu với Ninh Huyền Cơ, Độc Cô Duy Ngã lại đột nhiên nói phương thức tiến vào Ma Thiên Cảnh cho thủ hạ tâm phúc, lại không nói là có ý gì.

Sau này Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, nhánh Ẩn Ma nấp trong bóng tối không dám thò đầu ra, những thủ hạ tâm phúc ngày trước của Độc Cô Duy Ngã muốn mở Ma Thiên Cảnh ra xem trong đó có gì Độc Cô Duy Ngã lưu lại chuẩn bị sau đó không.

Chỉ tiếc là sau khi bọn họ tiến vào Ma Thiên Cảnh ngoai trừ quan sát được một số vết tích Độc Cô Duy Ngã lưu lại, lĩnh ngộ được đôi chút, ngoài ra không có thu hoạch gì bất ngờ.

Cho nên vài trăm năm sau, có rất nhiều cao thủ cường giả cùng tuấn kiệt trẻ tuổi nhánh Ẩn Ma từng tiến vào, nhưng không ai có thu hoạch gì.

Có điều hậu nhân lại cảm thấy Độc Cô Duy Ngã ngày trước chắc chắn không rảnh rồi nhàm chán tới mức giao phương thức khai mở Ma Thiên Cảnh cho những người khác. Chắc chắn hắn có thâm ý, chỉ có điều hậu nhân ngu đốt không lĩnh ngộ được thôi.

Giờ Ma Thiên Cảnh nằm trong tay toàn bộ nhánh Ấn Ma, được một đại trận khóa kín, nhất định phải được tất cả đại lão của nhánh Ẩn Ma đồng ý liên thủ khai mở cấm chế trận pháp mới có thể tiến vào.

Có điều điều kiện khai mở Ma Thiên Cảnh quả thật hà khắc, cho nên không thể tùy ý tiến vào.

Ma Thiên Cảnh vốn là một bí cảnh, mỗi lần mở ra đều căn đại lượng lực lượng làm năng lượng vận hành. Hơn nữa càng nhiều người tiến vào, Ma Thiên Cảnh cũng hấp thu càng nhiều lực lượng.

||||| Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm |||||


Đối với Độc Cô Duy Ngã trước, chút lực lượng nhỏ bé đó chẳng đáng kể gì, hẳn vung tay cái là tập hợp. được, nhưng đối với những người khác mà nói, cho dù là Chân Hỏa Luyện Thăn cũng thấy khó khăn với nhu cầu lực lượng này.

Cho nên giờ thật ra nhánh Ấn Ma đang dùng một viên Ngũ Sắc Linh Tinh làm nguồn năng lực mở Ma Thiên Cảnh.

Chỉ có điều Ngũ Sắc Linh Tinh quá mức quý giá, cho nên điều kiện khai mở Ma Thiên Cảnh cũng hết sức khả khắc. Những điều kiện nhỏ tạm không bàn tới, chỉ riêng chuyện phải được tất cả mọi người đồng ý đã rất gian nan. Đồng thời mở ra trong thời gian càng dài, lực lượng của Ngũ Sắc Linh Tinh tiêu hao cũng càng nhiều.

Cho nên đã hơn mười năm Ma Thiên Cảnh chưa được mở ra, ai cũng muốn tranh thủ cơ hội cho người thừa kế hay con cháu dòng dõi của mình.

Cho dù không chiếm được truyền thừa của Độc Cô Duy Ngã trong truyền thuyết, chỉ cảm ngộ được đôi chút trong đó cũng tốt rồi.

Giờ Ngụy Thư Nhai mở miệng đã đòi giao cơ hội này cho Sở Hưu, hơn nữa còn là mười hai canh giờ. Thời gian này đã ngang với cường giả tông sư võ đạo tiến vào, làm, sao bọn họ chấp nhận được?

Ngụy Thư Nhai đảo mắt một vòng, thản nhiên nói “Sao nào? Các ngươi không phục ư? Vậy các ngươi nói thử xem, trong thế hệ trẻ ai cam đoan thắng được Lâm Diệp? Vừa hay con cháu truyền nhân các ngươi đều đang ở đây. Chúng ta tỷ thí luôn nào, ai thẳng thì cho người đó cơ hội này. Sao nào?”

Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây lập tức im lặng, vì đây rõ ràng là chuyện không thể.