Cơn Mưa Mang Nỗi Nhớ

Chương 51: Bàn Bạc Và Tìm Kiếm



Khi đã đến nhà của Gia Ân thì Gia Ngôn có chút lưỡng lự. Anh không biết có nên mang theo Minh An đi cùng hay không vì có thể sẽ nguy hiểm với cô nhưng cuối cùng vì không yên tâm để cô trong xe một mình nên anh đã bế cô trên tay vào trong luôn

"Sao rồi, mọi chuyện thế nào, cậu kể tôi nghe đi"

"À ừm cũng được thôi nhưng mà anh chắc mang An An đến trong bộ dạng say xỉn đó có ổn không ?"

"Tôi cũng đâu còn lựa chọn nào khác đâu, cậu giúp tôi một chút đi"

"Thôi được rồi, cứ để cô ấy ngủ trên sofa kia đi, chúng ta cũng bàn chuyện nhanh thôi"

Gia Ân cũng không lãng phí thời gian mà bắt đầu kể tất cả. Đầu tiên sau khi mẹ anh ta ăn bữa tối vào lúc 8 giờ thì đã vào trong phòng ngủ ngay lập tức dù bình thường sau khi ăn tối bà ta sẽ ngồi ở phòng khách nhâm nhi trà một chút. Lúc đầu cậu chỉ nghĩ là tâm trạng hôm nay không tốt nên bà không muốn làm thế nữa. Tuy nhiên khi

Gia Ân muốn gặp mẹ của mình để nói chuyện với bà và khuyên nên đi đầu thú mọi tội lỗi của mình thì bà ta đã chạy trốn

"Không lẽ bà ta đã phát hiện ra bọn mình biết được bí mật nên đã nhanh chóng bỏ trốn để không phải chịu tội, chết tiệt"' -Gia Ngôn tức giận đập bàn

"Tại sao bà ta có thể phát giác ra được, không phải chỉ có chúng ta mới biết được thôi hay sao"

"Khoan, ngày hôm đó trên sân thượng có tôi, cậu, An An và Thanh Nhã nữa, hiện tại ba người chúng ta đang cùng nhau hợp tác thì tôi nghi ngờ Lâm Thanh Nhã thông đồng với bà ta, đây chỉ là suy luận của tôi thôi, cậu nghĩ sao"

Lúc này Gia Ân mới ngợ ra. Đúng thật là ngày hôm đó có Thanh Nhã biết được sự thật này nữa. Không lễ Thanh Nhã có hợp tác với bà ta hay là do may mắn nên bà ta mới tự phát giác được có chuyện không hay

"Đúng là có khả năng vậy thật nhưng nhỡ đâu là do may mắn nên bà ta mới tự cảm thấy có chuyện không lành thì sao ? Tôi không phải có ý bênh vực nhưng lí do Thanh Nhã thông đồng với bà ta là gì chứ, làm vậy có ích gì cho cô ấy sao ?"

"Lí do cũng có thể là vì tiền lắm chứ, không có một ai là không có tính tham lam trong người cả chỉ là ta có kiểm soát được nó hay không thôi, với lại bà ta cũng có thiếu gì tiền để mua chuộc"

Đột nhiên Minh An mở mắt khi đang nằm trên đùi của Gia Ngôn. Cô tay còn đang để trên trán lập tức ngồi dậy rồi nói tiếp



"Sao nào ? Thấy suy luận của mình được chứ ?"

"Ha a u, cung co the lam chi"

"Từ từ đã An An, em tỉnh từ lúc nào vậy ?"

"Từ lúc anh bẻ cua lúc đi xe ấy, em đã tỉnh từ lúc đó rồi nhưng mà thấy cũng hơi mệt nên cứ im vậy thôi đó mà"

"Hazz, em thật là"

Gia Ân đứng dậy rồi nghiêm túc

"Thôi được rồi, chúng ta chỉ bàn bạc thế thôi, không thể lãng phí thời gian, tôi sẽ liên lạc với dàn vệ sĩ để giúp một tay trong việc tìm kiếm, và đồng thời cũng sẽ đến những nơi có thể đi ra nước ngoài tẩu thoát, còn về phần anh và An An nếu được thì cũng làm vậy nhé nhưng để cho chắc ăn thì đến nhà của Thanh Nhã để tra hỏi đi"

"Nhưng em hỏi cái này, anh cũng có người để nhờ trong chuyện này sao ?"

"Đương nhiên rồi, anh luôn lường trước chuyện này nên đã thuê vài đội người chuyên về việc tìm kiếm, bây giờ chỉ cần có tiền là đâu vào đấy ngay thôi An An"

Minh An và Gia Ngôn đều lấy điện thoại ra bấm gọi và đồng thanh

"Alo, tôi là Minh An đây, hãy điều lượng những vệ sĩ tìm kiếm...".

"Alo, là tôi đây, hãy điều lượng những người tìm kiếm tốt nhất...".

"Nhất định phải tìm ra được Chu Hàn Tuyết !!!"*đồng thanh*