CHƯƠNG 223: CẤP TRÊN ĐÁNG GHÉT
“Đúng đó Tuyết Tinh, nói nhanh lên, rốt cuộc là có chuyện gì?’
Có người tò mò hỏi.
Giang Tuyết Tinh gật đầu, cũng kể kỹ càng mọi chuyện cho mọi người nghe.
Trần Lạc Thần đã hiểu.
Thì ra sau khi Giang Tuyết Tinh vào công ty không bao lâu, cấp trên của cô, cũng chính là phó giám đốc của bộ phận nào đó thường xuyên đi quấy rầy Giang Tuyết Tinh.
Ngay từ đầu còn không quá phòng túng, chỉ nói muốn mời Giang Tuyết Tinh đi ăn cơm linh tinh.
Giang Tuyết Tinh từ chối vài lần rồi, thật sự ngại không dám từ chối nữa, đi ăn cơm cùng anh ta một lần.
Sau lần đó, tên dê xồm này lại càng quá đáng hơn.
Thường gọi Giang Tuyết Tinh vào văn phòng, trước kia thì nói bậy bạ, bây giờ thì động tay động chân.
Khoảng hai ngày trước khi tổ chức hoạt động lễ mừng, tên phó giám đốc bộ phận đó lại gọi Giang Tuyết Tinh đến, lần này còn sờ đùi cô.
Giang Tuyết Tinh sốt ruột, cầm ly nước tạt vào mặt tên phó giám đốc bộ phận đó.
Cũng vì việc này, phó giám độc lợi dụng điểm yếu uy hiếp muốn đuổi cô ra khỏi công ty, một là ngoan ngoãn nghe lời ông ta, hai là rời khỏi công ty, bảo cô cứ suy nghĩ kỹ.
Có lẽ mọi người không biết, dựa theo những gì Giang Tuyết Tinh miêu tả, phó giám đốc bộ phận đó là một tên đầu hói, cực kỳ đáng khinh!
Sau đó Giang Tuyết Tinh đã kể chuyện này cho Lý Văn Dương biết.
Trong số các bạn học, cũng chỉ có mình Lý Văn Dương mới có đủ năng lực để đối phó với tên phó giám đốc này.
“Đệt, mẹ nó đáng ghét thật, thật muốn trùm bao tải đánh con rùa già đó một trận, dám ăn hiếp nữ thần Tuyết Tinh đến thế!”
Có một cậu con trai bất bình nói.
“Đúng đó, haizz, nhưng mà con gái chúng ta cũng phải học cách tự bảo vệ bản thân, ra xã hội cũng thường trở thành đối tượng bị ăn hiếp, giống như tôi khi vừa mới vào bệnh viện, có người không biết quan hệ của tôi, cũng muốn đưa yêu cầu này nọ với tôi, chờ đến khi tên đó biết được thân phận của bạn trai tôi rồi mới ngoan ngoãn lại!”
Lý Minh Tuyết cũng nói.
“Minh Tuyết nói đúng đó, Tuyết Tinh, nói thật, lúc trước cậu và Thi Hàm là hai người xinh đẹp nhất trong lớp chúng ta, cậu xem bây giờ Thi Hàm đã tìm được một người bạn trai tài giỏi đến vậy, cậu cũng nên tìm một người thương cậu yêu cậu, khu khụ, bên cạnh cậu cũng có sẵn rồi, cậu nhất định phải trân trọng đó!”
Vương Nhụy nói.
Giang Tuyết Tinh hơi đỏ mặt cúi đầu.
“Tuyết Tinh cô yên tâm đi, hôm nay họp lớp xong tôi sẽ cho cô một câu trả lời, tôi cũng không tin, chỉ là một phó giám đốc bộ môn mà thôi!”
Lý Văn Dương khí phách nói/
“Văn Dương, tôi chỉ muốn hù dọa ông ta thôi là được rồi! Anh đừng là gì thêm!” Giang Tuyết Tinh vẫn hơi lo lắng nói.
“Yên tâm đi, tôi có tính toán hết rồi!”
“Ha ha ha, nếu nói hù dọa người, Tuyết Tinh, tôi đề cử một người cho cô, tìm Trần Lạc Thần nè, anh ta quen biết với Lưu Lập đó!”
Lúc này Lý Siêu lại nhìn Trần Lạc Thần cười khẩy nói.
Tất cả mọi người đều cười.
Mọi người nói xem khó khăn lắm Trần Lạc Thần mới gặp được một người tài giỏi, kết quả người nọ bị chỉnh.
Mà Giang Tuyết Tinh chỉ nhìn lướt qua Trần Lạc Thần rồi xoay đầu qua, nói chuyện cùng Lý Văn Dương.
Đã quá rõ ràng rồi.
Tuy khi còn đi học, Giang Tuyết Tinh rất thân với Trần Lạc Thần, thậm chí còn vì Trần Lạc Thần mà cãi nhau một trận với Lý Văn Dương.
Nhưng bây giờ rõ ràng Giang Tuyết Tinh lại thân thiết với Lý Văn Dương hơn.
Bởi vì dù sao Lý Văn Dương cũng coi như người có tiền đồ nhất trong số các bạn học, anh ta cũng có nhiều tài nguyên hơn so với những người khác, càng miễn bàn đến Trần Lạc Thần.
Trần Lạc Thần cũng có thể hiểu được.
Dù sao sau khi ra đời rồi, người bình thường sẽ phát hiện ra tiền tài quan trọng hơn tình nghĩa rất nhiều.
Cho dù cô bạn thân của anh đột nhiên thân thiết với người hay ăn hiếp anh như thế, trong lòng cũng hơi khó chịu.
Nhưng Trần Lạc Thần vẫn chưa nói gì.
Thấy mọi người lại chuyển đề tài lên người anh bắt đầu châm chọc.
Trần Lạc Thần tìm cớ đi vệ sinh.
Đi vệ sinh xong đang rửa tay, Giang Tuyết Tinh cũng vừa lúc ra khỏi nhà vệ sinh nữ.
Rõ ràng sau khi Trần Lạc Thần rời đi không được bao lâu thì cô cũng đến đây.
Tình cờ gặp phải, Trần Lạc Thần và Giang Tuyết Tinh đều có hơi xấu hổ.
“Trần Lạc Thần, còn chưa kịp tâm sự với anh, bây giờ anh như thế nào rồi?”
Vì muốn che giấu xấu hổ, Giang Tuyết Tinh cười hỏi.
Dù sao cô cũng biết quan hệ giữa cô và Trần Lạc Thần trước đây, cô cũng hiểu rất rõ mâu thuẫn giữa Trần Lạc Thần và Lý Văn Dương.
Bây giờ cô thân thiết với Lý Văn Dương như thế, cho dù là ai cũng đều sẽ cảm thấy mất tự nhiên.
“Cũng tạm!” Trần Lạc Thần rút khăn tay ra lau.
“Nghe nói anh còn chưa tìm được việc sao? Sau này anh có dự định gì không?”
Giang Tuyết Tinh hỏi/
“Tôi muốn tự lập nghiệp!”
Trần Lạc Thần thành thật trả lời.
Giang Tuyết Tinh khẽ nhíu mày, đồng thời cười nhạt, lắc đầu nói: “Trần Lạc Thần, tôi khuyên anh tốt nhất nên tìm một công việc ổn định, cho dù là việc gì cũng được, anh cũng biết rất rõ, anh không giống với những người khác!”
“Hoặc là anh cũng có thể lấy lòng Văn Dương, bây giờ anh ta đang mở công ty, trong công ty vừa lúc đang thiếu người, nếu anh muốn thì tôi có thể nói với Văn Dương, để anh đến công ty anh ta làm việc!”
“Trả cho anh lương tháng sáu triệu cũng khá ổn đó!”
Giang Tuyết Tinh khuyên nhủ.
“Cảm ơn cô, nhưng tôi không muốn!” Trần Lạc Thần cười nói.
“Haizz, Trần Lạc Thần, tôi biết hồi cấp ba Văn Dương từng đánh anh, nhưng mà khi đó Văn Dương cũng chỉ quá xúc động, cũng có thể hiểu được! Hơn nữa anh thử nghĩ đi, nếu lúc đó anh nghe lời Văn Dương, chép bài cho anh ta thì anh ta cũng đã không đánh anh rồi, nói không chừng đến bây giờ khi anh tốt nghiệp, anh ta còn giúp đỡ anh nữa!”
Giang Tuyết Tinh nói.
“Ừ, thật ra tôi cũng không để chuyện đó trong lòng! Đúng rồi, cô cũng đừng để chuyện tên phó giám đốc bộ phận kia vào lòng, cô có thể phản ánh với giám đốc của cô, hoặc là phản ánh trực tiếp với ban quản lý của công ty cô, bọn họ chắc chắn sẽ xử lý một cách nghiêm túc!”
Cấp bậc giám đốc, thậm chí là ban quản lý công ty đều là những thành viên cũ của tập đoàn thương nghiệp Kim Lăng, cho nên Trần Lạc Thần hiểu rất rõ năng lực và phẩm cách của bọn họ.
Tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra.
Trần Lạc Thần nghĩ thế, lập tức nói cho Giang Tuyết Tinh nghe.
Giang Tuyết Tinh lại cười khổi nhìn Trần Lạc Thần, lắc đầu: “Chuyện công sở này anh không hiểu đâu, haizz, anh đừng xen vào chuyện này, cảm ơn anh, Trần Lạc Thần!”
Giang Tuyết Tinh nói xong rồi vẫy tay với Trần Lạc Thần, sau đó quay người đi mất.
Làm Trần Lạc Thần cảm thấy Giang Tuyết Tinh có hơi xa lạ.
Cũng xa lạ như lúc anh nhìn thấy Lý Thi Hàm vậy.
Haizz, Trần Lạc Thần hơi chạnh lòng, cũng đi ra ngoài.
Nhưng vừa mới ra ngoài.
Đã nhìn thấy Giang Tuyết Tinh bị một người đàn ông trung niên cản lại, người đàn ông trung niên kia còn đang định nắm tay Giang Tuyết Tinh.
“Ông làm gì đó giám đốc Triệu!”
Giang Tuyết Tinh vừa tránh vừa nói.
“Ha ha, Tuyết Tinh, không ngờ là đến nơi này ăn cơm cũng gặp được cô, cô cũng đến đây ăn cơm sao, tới đây tới đây, uống vài ly với tôi, vừa lúc tôi giới thiệu mấy đồng nghiệp trong công ty cho cô biết!”
Giám đốc Triệu nhìn chằm chằm Tuyết Tinh bằng ánh mắt dâm dê.
“Lại đây nào, đừng cứng đầu nữa, cô còn cứng đầu nữa thì tôi sẽ giận đấy!”
Giám đốc Triệu nói.
“Buông cô ta ra!”
Lúc này, đột nhiên có người gầm lên…