CHƯƠNG 295: NHÂN VẬT LỚN TỀ TỤ
Đúng thế, chính là nhà của Khương Vệ Đông và Đường Lan.
Vốn dĩ Khương Vệ Đông còn rất vui vẻ, sau khi nhìn thấy Trần Lạc Thần, sắc mặt ông ta không khỏi trở nên khó coi.
Trần Lạc Thần cũng nhìn thoáng qua mấy người Khương Vệ Đông, nếu là lúc trước, chắc chắn anh sẽ tiến lên chào hỏi, nhưng bây giờ thì khỏi đi.
“Mọi người mau xem kìa, rất nhiều siêu xe đang chạy đến đây đó!”
“Thế à? Đúng thật kìa! Trời ạ!”
Lúc này, mọi người đột nhiên la lên.
Sau đó, mọi người vốn còn đang chặn kín đường vội vàng nhường ra một con đường.
Mà nhân viên của khu du lịch đã chuẩn bị xong, đi ra nghênh đón.
Trên chiếc siêu xe đầu tiên, một đôi vợ chồng trung niên nắm tay nhau đi xuống.
“Ông Lý Quốc Hào, bà Lý, mời vào!’
Nhân viên cung kính nói.
“Trời ạ, là vợ chồng Lý Quốc Hào, mẹ ơi, nhà từ thiện đứng đầu tỉnh Giang Nam chúng ta, trước đây còn là nhà giàu nhất Giang Nam nữa, không ngờ họ lại đến đây!”
“Đúng thế, bây giờ ông Lý và vợ của ông ta đã sớm không để tâm đến chuyện làm ăn nữa, nghe nói thích đi tham quan du ngoạn ở các địa điểm du lịch nổi tiếng trên thế giới, không ngờ họ lại đến đây!”
“Trên TV cũng khó mà gặp được ấy!”
Mọi người bàn tán sôi nổi, tất cả đều lấy điện thoại ra chụp ảnh.
“Ba, ông nội thấy sao, trông có hoành tráng không, ông Lý Quốc Hào này từng là đại gia đúng đầu tỉnh Giang Nam đấy!”
Mấy người Ngô Phong Ngô Kiệt cũng đi về phía Trần Lạc Thần, Ngô Phong đắc ý giới thiệu.
Đây là lần đầu tiên ông Ngô gặp người giàu như thế, không khỏi thấy ngạc nhiên.
Người nhà họ Vương cũng đều rất kinh ngạc.
Lúc này cũng có một đôi vợ chồng trung niên đi xuống từ chiếc xe thứ hai, sau lưng còn có con trai của bọn họ đi theo.
“Mẹ ơi, đây là ông Lương, mấy trường quay ở thành phố Cảng và thành phố Kim Lăng đều là của nhà họ đó!”
“Sao đều đến đây thế?”
“Quá hoành tráng, có khi nào muốn hợp tác xây dựng trường quay ở trấn Tiểu Tuyền sao?”
“Hừ, không phải có khi nào, mà thật sự có kế hoạch này, còn là được lên kế hoạch lúc tôi đang tại chức nữa!”
Một người qua đường nói.
Khương Vệ Đông không nhịn được kiêu ngạo trả lời.
“Wow!”
Mọi người đang bàn tán thì tiếng hò hét chợt vang lên.
Mọi người la lên.
Tất cả đều nhìn về phía đó.
“Ông Lý Tử Niên nhà giàu nhất Giang Bắc! Mẹ ơi!”
Mọi người đều nhìn với ánh mắt kính nể, ai cũng ngơ ngác.
“Ba, hôm nay rốt cuộc có chuyện gì thế? Sao nhiều nhân vật lớn đến vậy!”
Khương Nhiên Nhiên cũng khiếp sợ.
Dù sao Khương Vệ Đông cũng là người làm trong nhà nước, đương nhiên hiểu rõ tình huống.
“Ha ha, ngoài cậu Trần của Kim Lăng kia thì còn ai có thể diện đến thế chứ, thế lực gia tộc của cậu Trần thần bí, đương nhiên quan hệ phải ộng rồi!”
Khương Vệ Đông đắc ý nói.
“Cái gì? Cậu Trần? Hóa ra hôm nay là sinh nhật của cậu Trần?”
Khương Nhiên Nhiên giật mình hỏi.
Đương nhiên câu nói này cũng nhanh chóng được truyền đi.
Không ít người đều ngạc nhiên nói: “Hóa ra là sinh nhật của cậu Trần! Chẳng trách, nếu không ai lại đến nơi thâm sơn cùng cốc như trấn Tiểu Tuyền chứ!”
“Đúng rồi, nói đến cậu Trần, vì sao trên mạng không có chút tin tức nào về cậu ta thế?”
Có người tò mò hỏi.
“Cái này còn phải nói à, nghe nói cậu Trần rất khiêm tốn!”
“Cũng đúng, bây giờ người biết cậu Trần trông ra sao đã ít lại càng ít!”
Mọi người cùng bàn tán.
“Hôm nay thật sự là sinh nhật của cậu Trần kia, tôi đoán không sai!”
Nhà họ Ngô.
Lúc này mấy người ông cả mới hiểu ra.
Còn Trần Lạc Thần bị chen lấn trong đám người, có hơi ngơ ngác.
Anh ngơ ngác là vì không ngờ Lý Chấn Quốc lại làm lớn đến thế, cả anh cũng thấy ngạc nhiên.
Hơn nữa có nhiều nhân vật lớn như vậy đến đây càng khiến anh bất ngờ hơn.
Vốn dĩ chỉ nghĩ khoảng hai mươi ba mươi người thôi!
Như thế rất tốt!
Mọi người mau nhìn kìa, đó hình như là nhân vật lớn của tỉnh Giang Nam!?”
“Mẹ ơi, đúng đó, không ngờ ông ấy cũng đến!”
Lần này, rất nhiều người vây xem đều thấy hoảng hồn.
“Mẹ ơi, con đi chụp ảnh, mọi người ở đây xem nhé! Đi, chúng ta đi thôi!”
Lúc này, Ngô Phong nghiêm túc cầm máy ảnh đi chụp hình.
Tất cả mọi người đều đang hoan hô.
Đợi sau khi nhóm người này đi vào rồi.
Nhóm người tiếp theo cũng là những nhân vật lớn.
Ông Ngô xem mà thấy hưng phấn, dù sao những người này chỉ có thể nhìn thấy trên TV thôi.
Huống hồ còn có những nam diễn viên nữ nghệ sĩ nổi tiếng nữa.
“Ồ, trai đẹp trai đẹp, nhiều cậu chủ đẹp trai quá!”
Sau đó, phúc lợi của mấy cô gái đến.
Những chiếc Ferrari Rambo cool ngầu dừng lại.
Những người đi xuống từ trên xe đều là con nhà giàu nổi tiếng ở thành phố Kim Lăng.
“Đó là cậu Hoàng, em kết nghĩa của cậu Trần, tôi từng thấy cậu ấy trên mạng, dù hơi lùn và béo, nhưng như thế cũng rất đẹp trai đáng yêu mà! Yêu chết đi được!”
“Người đẹp trai nhất kia là cậu Bạch Tiểu Phi, vừa cao vừa đẹp trai, mẹ ơi, nghe nói rất thân với cậu Trần đó! Má ơi, nếu anh ấy hôn tôi một cái thì tốt biết mấy!”
“Còn nữa còn nữa, kia là…”
Rất nhiều cô gái trẻ tuổi chen lên phía trước.
Lấy điện thoại ra chụp ảnh.
“Mấy tên nhóc này thật đẹp trai, còn có tiền nữa, Tiểu Mẫn Tiểu Tiêu, mẹ không mong hai đứa cái gì, dù tìm được một người bằng một nửa người ta thôi cũng được!”
Mẹ của Vương Mẫn lập tức hâm mộ nói.
Chỉ muốn tất cả cậu chủ nhà giàu này đều là của con gái mình, thì hôm nay mình sẽ nở mày nở mặt rồi.
Mấy người Bạch Tiểu Phi, cậu Hoàng cho tay vào túi đeo kính râm, nhai kẹo cao su, cà lơ phất phơ đi vào trong.
Bọn họ cũng tập trung ở quảng trường lớn trong lối vào, theo yêu cầu của ban tổ chức, lần này nhất định phải chụp ảnh cùng.
Có mấy người vây quanh trước mấy nhân vật lớn chào hỏi.
Khiến Khương Vệ Đông đứng một bên tức đỏ cả mặt.
“Nhìn thấy không, thằng nhóc kia leo lên vị trí của tôi, nếu không người có thể đi vào hôm nay đã là tôi rồi!”
Khương Vệ Đông ghen tị nói.
Cấp dưới trước đây, bây giờ lại có thể đi vào chào hỏi với rất nhiều doanh nhân, còn ở bên trong khu du lịch, còn ông ta chỉ có thể làm người đứng xem, đương nhiên ông ta phải khó chịu rò.
“Hầy, con nhìn người ta đi, chỉ cần có quan hệ thân thích với nhân viên của khu du lịch là có thể vào đi dạo một chút, chúng ta không quen biết ai cả, phải làm sao đây?”
Lúc này, bà hai cũng hâm mộ nói.
Nói với con gái Ngô Thiến: “Tiểu Thiến cố lên, sau này tranh thủ tham gia nhều hoạt động lớn như thế nữa, để mẹ con có thể đi vào xem!”
Ngô Thiến ngơ ngác gật đầu.
Cũng không biết mình đang nghĩ gì.
Đúng thế, tình cảnh thế này, ai không muốn đi trên thảm đỏ cho nở mày nở mặt, ai mà muốn làm khán giả chứ?
“Xin nhường đường! Cho tôi đi qua một chút!”
Trần Lạc Thần thấy cũng đã đến lúc mình phải đi vào rồi.
Dù sao không có mình, tiệc mừng sinh nhật này phải tổ chức thế nào đây?
Nhưng khi nãy mới ngơ ngác một lúc đã bị đẩy vào trong đám người rồi.
“Cút sang một bên, chen lấn gì chứ! Đáng ghét!”
“Đúng đó, anh đi qua làm gì! Thật alf!”
Mấy cô gái hàng trước không nhịn được liếc Trần Lạc Thần một cái, xem thường nói…