Chương 1020:
“Nói thì dễ!” Ban giám khảo chế nhạo: “Tuy rằng chúng tôi đang kiểm tra kiến thức lý thuyết, nhưng phải dựa trên thực tế chiến đấu. Sao không nói là có thể triển khai quân đội để bảo vệ khách hàng?”
“Ừ…” Trương Thác trâm ngâm: “Nếu chính phủ cho phép, việc này làm cũng được.”
“Vớ vẩn! giám khảo vỗ bàn trước mặt: “Hừ,tôi hỏi anh, nếu là một tên cướp bình thường, nếu anh có chút thực lực thì có thể trực tiếp giết tên cướp, nhưng nếu là một tên cướp siêu việt, giống như hai người này thì sao!”
Các giám khảo đưa tay ra và chỉ lần lượt vào Khâu Mạnh và Xương Hiểu Phương.
Trương Thác nhìn một cái, thoải mái trả lời: “Giống nhau, trực tiếp giết đi”
Ngay khi Trương Thác nói ra lời này, vẻ mặt của Khâu Mạnh và Xương Hiểu Phương lập tức trở nên khó nhìn.
“Không biết xấu hổ!” Giám khảo tức giận hét lên: “Tôi đây không phải đang nói giỡn với anh! Với thái độ của anh, tôi có thể để cho anh cút ra ngoài!”
Vẻ mặt Trương Thác kỳ quái: “Sao vậy, thái độ của tôi có vấn đề gì sao?”
Ngay khi các giám khảo chuẩn bị phát biểu, giọng nói của một phó thị trưởng duy nhất vang lên.
“Ừ, dù sao cậu ấy cũng rất tự tin, vòng tiếp theo, đánh giá là tự do chiến đấu, để người của Á Đông và Thành Công mô phỏng bắt cóc, người của Hằng Minh sẽ cứu, nếu thật sự như lời cậu ấy nói, theo lý thuyết này, sẽ cho Hằng Minh thắng, kể cả chiến đấu tự do, thì họ cũng coi như đã thắng”
Phó thị trưởng đứng bên cạnh xem kịch nói.
Khi Khâu Mạnh và Xương Hiểu Phương nghe thấy điều này, cả hai đều siết chặt tay và nhìn Trương Thác với vẻ mặt không mấy thiện cảm, những lời mà Trương Thác vừa khinh thường khiến họ cảm thấy rất khó chịu và cả hai đều muốn cho Trương Thác một bài học.
“Việc này không tuân thủ quy định, phó thị trưởng Đan!”
Cảnh sát Mục không khỏi nói: “Chưa từng có đánh giá xếp hạng như vậy, rất không công bằng”
“Tại sao lại bất công? Lời cậu ấy nói ra miệng, tại sao lại không công bằng rồi?” Phó thị trưởng Đan chế nhạo: “Đó là quyết định. Nếu Hằng Minh cảm thấy không công bằng, bọn họ có thể ra về bất cứ lúc nào, tôi sẽ không giữ!”
Thái độ của vị phó thị trưởng Đan khiến mọi người ở Hằng Minh cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng. Dù là Khâu Mạnh hay Xương Hiểu Phương, họ đều là những bậc thầy tuyệt đối. Dù ở đâu, họ đều thuộc gi nh anh trong tinh anh. Bây giờ Trương Thác lấy một địch hai, làm sao có thể, đây là cố tình làm xấu hổ Hằng Minh! Tính ra đây là vòng thứ ba của hạng mục xếp hạng, Hằng Minh sẽ thua, một khi thua ba vòng sẽ hoàn †oàn vô vọng.
Khuôn mặt đội trưởng trung niên và những người khác trông khó coi, cảnh sát Mục sắc mặt cũng nhăn nhó, chỉ có Giang Tuyết Tâm sau khi nghe được lời của Phó thị trưởng độc thân, trên mặt lộ ra nụ cười, chính là muốn cho Hằng Minh một cơ hội nha.
Mặc dù Khâu Mạnh và Xương Hiểu Phương rất mạnh, nhưng Giang Tuyết Tâm vẫn không nghĩ rằng hai người này có thể so sánh với Trương Thác, không khó để Trương Thác một chọi hai.
Giám khảo phụ trách bài thi viết nghe vậy mặt mày vui mừng: “Được rồi, địa điểm, cứ chọn hội trường này, trống không, chúng tôi đều có thể nhìn rõ, để không ai giở trò gì!”
Chỉ hội trường này?
Sắc mặt của đội trưởng trung niên của Hằng Minh thậm chí còn xấu hơn. Nếu vị trí được chọn là một nơi tương tự như tòa nhà đang xây dựng vừa rồi, Trương Thác vẫn có thể cạnh tranh với hai người qua một số điểm mù. Ông ta đã nhìn thấy sức mạnh của Trương Thác trong xe, tuy răng không nói có thể thắng, nhưng là luôn có một ít cơ hội, nhưng là trong đại sảnh này, Trương Thác nhất định phải trở lại đối phương, cũng không có cơ hội!
Sau khi ban giám khảo nói xong, họ bố trí người đi lấy một người cỏ đến, anh ta đưa người cỏ cho Khâu Mạnh và nói: “Các thí sinh của Hằng Minh tham gia đánh giá xếp hạng, nếu người cỏ bị bất kỳ tổn hại nào trước khi đánh bại hai cầu thủ Á Đông và Thành Công, cầu thủ của Hằng Minh thua, hoặc người sân cỏ bị thương thì Hằng Minh không thành công!”