Chương 1143:
Bác sĩ Đinh vẫn lo lắng trước mắt xếp hàng dài bệnh nhân, cũng không phát hiện phía sau mình khi nào xuất hiện một người, quay đầu nhìn thoáng qua, sau khi nhìn thấy là thanh niên, cau mày ngay tại chỗ, vẫn đặt ngón tay lên mạch của bệnh nhân, một phút sau, lại để bệnh nhân há miệng, kết quả chẩn đoán cô ta nhận được, giống như vừa rồi Trương Thác nói.
Bác sĩ Đinh vừa mới nhìn thấy sự khác thường trong khoang miệng bệnh nhân, nhưng cô lại sợ là do bệnh nhân sốt gây đau họng, cho nên vì lý do bảo hiểm vẫn xem mạch, dù sao hai bệnh này tương đối giống nhau, dễ chẩn đoán sai.
Bác sĩ Đinh suy nghĩ một chút, nhấc bút lên, viết phương thuốc, mới vừa viết một nửa, chỉ thấy một gói thuốc đã được bọc, đặt trước mặt mình.
Âm thanh Trương Thác lần thứ hai vang lên từ phía sau bác sĩ Đinh, “Vết thương còn chưa lành, một lượng nhỏ nước lạnh, kiêng thuốc lá kiêng rượu cay, bảo trì khoang miệng thanh đạm, đem những loại thuốc này lấy về, phối với năm trăm ml nước sạch, đem cặn bã loại bỏ, một ngày ba lần, sau bữa cơm uống, hai ngày là có thể có hiệu quả”
Trong lúc bác sĩ Đinh còn chưa viết xong phương thuốc, Trương Thác đã bắt xong thuốc, giao cho bệnh nhân, tốc độ so với bác sĩ Đinh đến nhanh hơn rất nhiều.
Bên cạnh, nam bác sĩ trẻ nhìn thấy cách làm của Trương Thác phía sau bác sĩ Đinh, nhịn không được hướng về Diêm Vĩ hỏi: “Bác sĩ Diêm Vĩ, người này là ai?”
Diêm Vĩ trên mặt mang theo nụ cười, “Các anh phải nhớ kỹ anh ta, nếu cả đời này anh đều tham gia vào ngành y học Đại Nam, anh ta sẽ là cột mốc quan trọng trong cuộc đời anh đấy”
Diêm Vĩ đang nói những lời này, trong mắt cũng mang theo sự kính nể nồng đậm.
“Cột mốc…” Bác sĩ nam trẻ lẩm bẩm hai chữ này.
Trước bàn thẩm vấn, bác sĩ Đinh lại liếc mắt nhìn Trương Thác một cái.
“Bác sĩ Đinh, hôm nay cơ thể cô có chút không thoải mái, để tôi làm thôi” Trương Thác nhẹ nhàng võ võ vai bác sĩ Đỉnh.
“Anh?” Bác sĩ Đinh có chút nghỉ ngờ nhìn Trương Thác, bệnh nhân vừa rồi, xem như là một căn bệnh rất phổ biến, nếu là lúc mới bắt đầu hỏi thăm, chính cô ta cũng có thể nhìn ra, hơn nữa nhanh chóng đưa ra phương thuốc, nhưng hiện tại đã ngồi ở đây mấy tiếng đồng hồ, thể xác và tinh thần quá mức mệt mỏi.
Trương Thác không trả lời bác sĩ Đinh, mà là bệnh nhân đứng trước hàng dài nói: “Tiếp theo”
Tiếp theo bệnh nhân là một người đàn ông trung niên, chỉ thấy thân hình anh ta gầy gò, sắc mặt ửng vàng, tay che bụng, âm thanh có chút suy yếu nói: “Bác sĩ, tôi đã nửa tháng không ăn cơm ngon, khoảng thời gian trước dạ dày có vấn đề, có chút táo bón, đã uống một ít thuốc thông thường, kết quả bắt đầu đau bụng, cơm cũng không ăn được, trong khoảng thời gian này ăn không ít thuốc trợ tiêu hóa, không có hiệu quả gì”
Bác sĩ Đinh đưa tay đặt lên mạch của bệnh nhân, một phút sau, mở miệng với trợ lý phía sau: “Lấy cành quế ba lượng, cam thảo, sáu viên thuốc, táo mười cần hai quả, gừng lát mỏng”
Bác sĩ Đinh nói xong, lại nói với bệnh nhân: “Sau khi trở về, gừng thái lát, lấy sáu lít nước sạch, nấu thuốc trên lửa nhỏ, nấu cho đến khi bột nhão, loại bỏ tạp chất dùng là được”
Bệnh nhân lắng nghe, gật đầu.
“Thêm một vị thuốc đi” Trương Thác cũng không quay đầu lại từ hộp thuốc phía sau cầm lấy thuốc, “Lại thêm hai viên đại hoàng”
“Đại Hoàng?” Bác sĩ Đinh quay đầu, nhíu mày nhìn về phía Trương Thác, nói: “Trong thuốc của tôi kê theo đơn thuốc, anh kê viên đại hoàng, là có ý gì?”
“Thêm một mùi đại hoàng quả thật thuốc thêm nặng, nhưng triệu chứng này của anh ta nhất định phải tăng thêm, phương thuốc của cô kích hoạt các chứng nhanh chóng giảm đau bụng nhưng thêm hai viên đại hoàng sẽ làm anh ta giảm bớt sự uể oải, như vậy hiệu quả càng tốt.”
“Nói nhảm!” Bác sĩ Đinh giận dữ quát một tiếng, “Bệnh này của anh ta vốn thuộc về bệnh thái dương, bởi vì nhầm lẫn khi uống thuốc, cho nên mới bị mắc kẹt, lá lách bị thương, đến nỗi phát sinh đau bụng đầy hơi và các triệu chứng khác!”
Trương Thác lắc đầu, “Bác sĩ Đinh, cho nên tôi nói, hôm nay cô quá mệt mỏi, lúc bệnh nhân này nói chuyện, tay vẫn luôn xoa bụng, giảm đau, điều này chứng tỏ, bệnh nhân không phải là đau nhức, mà là liên tục đau đớn đó?”
“Đúng vậy” Bệnh nhân liên tục gật đầu, “Tôi đúng là vẫn luôn đau.”