Con Rể Quyền Quý

Chương 1147



Chương 1147:





Trương Thác nghe những người này nói chuyện, hôm nay tổng cộng cùng Tây y làm hơn mười loại trao đổi y học, có thắng lợi, dù sao văn hóa giữa y học Đại Nam và phương Tây †ồn tại rất nhiều điều, có ưu có kém, hơn nữa lần này bác sĩ Đại Nam tới, đều là lão tiền bối trong giới y học Đại Nam, y thuật tinh xảo, kiến thức rộng rãi, cũng không kém tây y cái gì.





Trong lần trao đổi này, tây y muốn chiếm một số ưu thế, tây y chú ý đến một hiệu quả nhanh chóng, trong xã hội hiện nay, bệnh nhân phần lớn sẽ coi trọng hiệu quả, ngược lại như y học Đại Nam loại hiệu quả chậm nhưng chữa trị chắc hơn,nhưng chậm rãi không được coi trọng.





Buổi tôi ở khách sạn, hiệp hội y tế phụ trách sắp xếp để chào mừng ngày hôm nay trao đổi chiến thắng, mọi người còn đặc biệt tổ chức tiệc tối, trong lúc đó không ngừng có người hướng về Trương Thác hỏi một ít vấn đề y học Đại Nam, Trương Thác cũng không keo kiệt, anh đều trả lời.





“Bác sĩ Trương, tôi kính anh một ly, hôm nay thái độ của tôi có chút vấn đề, thật sự là xin lỗi” Bác sĩ Đinh bưng một ly rượu, đi tới trước mặt Trương Thác.





Bác sĩ Đinh hiện tại, đã cởi áo khoác bác sĩ kia ra, thay một bộ trang phục giản dị, thiếu đi khí chất điềm tính, ngược lại có thêm vài phần vui tươi đi ra, nhìn bộ dáng hiện tại của cô ta, ai cũng sẽ không nghĩ đến người nữ bác sĩ ổn trọng kia.





“Ha ha, Tiểu Du, cô phải gần gũi hơn với tiểu thân y đó, đều là thanh niên, cùng nhau bàn bạc đề tài nha” Một giáo sư cũ của viện nghiên cứu y học vỗ vai bác sĩ Đinh, anh ta nói ra bốn chữ phải gần gũi hơn, đã khiến bác sĩ Đinh nghe thấy khuôn mặt đỏ bừng.





Trương Thác đứng ở nơi đó, cũng có vẻ xấu hổ.





“Được rồi, các anh cũng đừng để ý đến chuyện này của tiểu thần y” Chủ tịch Mã đi lên, vẫy vẫy tay giúp Trương Thác giải vây nói, “Tiểu thần y đã kết hôn rồi”





Lão giáo sư vừa mới nói chuyện nghe vậy, thở dài, “Ai, thật là đáng tiếc”





Hai chữ đáng tiếc này, cho bác sĩ Định nghe thấy mặt đỏ lại càng lợi hại hơn.





Trương Thác cười ha ha một tiếng, “Đừng nói chúng tôi là thanh niên, các vị cũng không quá già, đến đây, tôi kính các vị một ly”





Trương Thác cầm ly rượu lên, đụng vào ly rượu trong tay bác sĩ Đinh một chút, phát ra âm thanh thanh thúy, coi như là giải vây cho bác sĩ Đinh.





Bác sĩ Đinh cảm kích nhìn Trương Thác một cái, khuôn mặt đỏ bừng bưng ly rượu lên, đặt ở bên môi đỏ.





Buổi tối tụ tập, kết thúc trong một bầu không khí vui vẻ, hai ngày nay đều quan sát công cuộc khai thác ở Thạch Sơn, Trương Thác không có nghỉ ngơi thật tốt, anh muốn mượn rượu, nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, lại cùng đám người Chủ tịch Mã đi bệnh viện, trao đổi tổng cộng phải tiến hành hai ngày.





Trương Thác lần này tới, cũng không phải là nhân viên trao đổi chủ yếu, anh ở đây, chỉ là hỗ trợ thêm cho các vị bác sĩ khác, có Trương Thác làm chỗ dựa, các bác sĩ này, đã có thể yên tâm lớn tiếng bắt bệnh bằng y thuật Đại Nam.





Mà hôm nay Trương Thác cũng không nhàn rỗi, chiều hôm qua, cách thăm khám của anh ta xem như truyền ra ngoài tất cả, lại trải qua một đêm lên men, anh vừa mới đến bệnh viện, đã thấy đã có không dưới trăm người xếp hàng, chờ tìm anh thăm khám, hơn nữa những người xếp hàng này, phần lớn đều là gương mặt phương Tây, đến cảm nhận sự kỳ diệu của y học Đại Nam.





Bác sĩ Đinh đứng bên cạnh Trương Thác nhìn thấy cảnh này, che miệng khẽ cười nói: “Bác sĩ Trương, xem ra, hôm nay anh phải bận rộn rồi”





“Có nhiều người cảm thấy hứng thú với y học Đại Nam như vậy, cũng đáng giá.” Trương Thác cười cười, đem ánh mắt nhìn về phía chủ tịch Mã, “Chủ tịch Mã, anh sắp xếp mấy người đi, hôm nay tôi vừa thăm khám, vừa nói cho mọi người một chút vê phương pháp quan sát”





“Được rồi!” Chủ tịch Mã vừa nghe lời này, vội vàng gật đầu, Trương Thác tự mình giảng dạy tại chỗ, đó là cầu mà không được, lần trước một bài giảng của anh, thật có thể nói là không có chỗ trống, rất nhiều lão giáo sư muốn nghe ngay cả cửa cũng không vào được.





Bác sĩ Đinh và các bác sĩ trẻ khác, cũng có biểu hiện vô cùng vui vẻ, chuyện hôm qua Trương Thác chẩn bệnh, bọn họ có mặt đều nhìn thấy, cũng có nghe nói, lúc này may mắn được học tập, đó tuyệt đối là một sự thăng tiến lớn.





Hơn mười vị lãnh đạo trẻ tuổi trong lĩnh vực y học Đại Nam Đại Nam đều giống như một đứa bé ngoan ngoãn, đứng ở phía sau Trương Thác, kể cả bác sĩ Đinh cũng vậy, cẩn thận ghi nhớ từng câu Trương Thác nói.