Chương 1179:
“Trên lầu này có thứ gì ông cần sao?” Trương Thác mỉm cười.
“Làm sao cậu biết tôi sẽ đến đây!” Người trung niên áo đen hít sâu một hơi.
“Nói thật, nếu ông tiếp tục chạy đến chỗ không có ai, có lế tôi sẽ không bắt được ông, nhưng ở trong thành phố sao”
Trương Thác nghịch lưỡi kiếm sắc bén trong tay: “Tôi có không dưới mười phương pháp tìm ra ông, sau đó… làm thịt ông!”
Lưỡi đao sắc bén lóe lên, đâm thẳng vào cổ người trung niên áo đen.
Hai tay người trung niên áo đen ngưng tụ khí, đánh ra một chưởng nhưng không thể gây thương tích cho Trương Thác được, hào quang của đóa hoa bao bọc trên người Trương Thác hoàn toàn triệt tiêu khí của người trung niên áo đen.
Người trung niên áo đen hiểu rõ, nếu chỉ dựa vào khí tuyệt không thể gây thương tổn cho người này, đành phải dựa vào quyền cước chân tay.
Nhưng dù là bản lĩnh võ thuật thì người trung niên áo đen sao có thể là đối thủ của Trương Thác, trước tiên không bàn đến việc Trương Thác thông thạo quyền pháp của rất nhiều trường phái, chỉ dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú cũng đủ để đánh bại người trung niên áo đen rồi.
Tại hành lang nhỏ hẹp khó khăn tránh né những cú đánh hiểm hóc của Trương Thác, nhưng chuyện duy nhất ông ta có thể làm là tránh né, không thể phản kích một chút nào.
Năng lực tấn công khoảng cách gần của Trương Thác hoàn toàn áp đảo người trung niên áo đen.
Người trung niên áo đen canh đúng thời cơ nhào thẳng về lối đi nhỏ bên cạnh, chạy thoát khỏi hành lang nhỏ hẹp, lúc này quần áo trên người ông ta đã thủng mấy lỗ rồi, trên người cũng ẩn ẩn cảm giác đau đớn sâu sắc, không cần nhìn cũng biết chắc chắn bị thương không nhẹ.
Sở dĩ người trung niên áo đen chạy đến tòa nhà này vì đây là một trung tâm thương mại, dưới tầng năm đều là cửa hàng, ẩm thực, giải trí linh tinh của người buôn bán, lên phía trên nữa ít căn hộ tư nhân.
Bây giờ ông ta đang ở tầng bốn, khắp nơi đều là chỗ buôn bán, dù Trương Thác có đuổi sát phía sau cũng không thể tiếp tục giữ lưỡi đao sắc bén đó trong tay được, Trương Thác đành xoay thanh đao lại giấu dưới cổ tay áo.
Sau khi người trung niên áo đen lao đến chỗ này, không chút suy nghĩ chọn đại một hướng rồi chạy như điên, trong lòng ông ta thật sự sợ hãi, ngay vừa nấy ông ta cảm nhận được rõ ràng sát ý trên người Trương Thác.
Thân là một cao thủ Hóa Hình hạng nhất, người trung niên áo đen để đạt được thành tựu hôm nay đã phải bỏ ra biết bao công sức, ẩn mình mấy chục năm, gia tộc đã sắp xuất thế, vinh hoa phú quý gần ngay tước mắt, ông ta tuyệt không cam lòng bản thân phải ôm hận bỏ mạng ở chỗ này.
Trương Thác đuổi sát phía sau ông ta, loại chiến đấu rượt đuổi này Trương Thác đã trải qua vô số lần trong mười năm nay.
Người trung niên áo đen thấy Trương Thác cách mình ngày càng gần, vội vã đẩy mạnh người phía trước, chửi ầm lên: “Cút, mau cút ral”
Trong một trung tâm huấn luyện thể hình trên tầng bốn.
Một tên huấn luyện viên đang vui vẻ nhìn mười nữ sinh thanh tú trước mặt, cố gắng phô diễn cơ bắp trước mặt những cô gái này.
“Nếu muốn học boxing phải bỏ ra rất nhiều công sức hơn những người khác.”
Huấn luyện viên boxing đá một cước vào bao cát, cảm giác hùng mạnh tràn đầy trong lòng mười người nữ sinh, như mở cờ trong bụng, miệng không ngừng hô hào đẹp trai.
Huấn luyện viên boxing nghe vậy rất vui vẻ: “Các cô muốn làm được như vậy thì có chút khó khăn, phải biết rằng đây là bao cát đặc chế của tôi, nếu không có kiến thức cơ bản vững vàng thì không thể đá được bao cát này!”