Con Rể Quyền Quý

Chương 1194



Chương 1194:





“Đi đi” Người đàn ông thấp bé hướng về phía của Trương Thác quát lên: “Ngài ấy chính là anh cả của cái địa ngục này đấy, tất cả mọi người đều phải nghe lời của ngài ấy”





Trương Thác gật đầu, hít sâu vào một hơi, rồi đi theo người đàn ông trung niên đó.





“Tôi lớn tuổi hơn cậu, hỏi tên cậu trước, chắc cũng không tính là thất lễ” Người đàn ông trung niên ung dung bước đi.





Trương Thác đi song song cùng với người đàn ông trung niên đó, liếc mắt nhìn đối phương, người đàn ông trung niên này tướng mạo vô cùng bình thường, chính là thuộc loại cho dù có ném vào một đám đông đi chăng nữa thì cũng không thể kiếm ra được. Nhưng trên người ông ta lại toát ra một sức hút kỳ lạ, khiến người khác không thể không nhìn chằm chằm vào anh ta.





“Tôi tên là Trương Thác” Trương Thác mở miệng nói.





“Tôi tên là Huyền Thiên Lân, năm nay ba trăm chín mươi tuổi” Người đàn ông trung niên chậm rãi nói.





“Ba trăm chín mươi tuổi á!” Toàn thân của Trương Thác đều chấn đông.





Ba trăm chín mươi tuổi, vậy đó là người đã sống sót từ thời đại nhà Minh đến tận bây giờ ư!





“Hình như là cậu cảm thấy rất ngạc nhiên nhỉ?” Huyền Thiên Lân có chút kỳ lạ nói.





“Đúng là rất ngạc nhiên” Trương Thác gật đầu nói: “Hiện tại, tuổi thọ trung bình của chúng ta đều là khoảng sáu mươi chín tuổi mà thôi. Tuổi của ngài, đủ để nhiều người sống được vài kiếp rồi”





Huyền Thiên Lân cười nhẹ và nói: “Ha, thì ra bây giờ đã lụi tàn đến như vậy rồi sao? Nhìn thế này, xem ra những người cảnh giới Khống Linh ở bên ngoài kia càng ngày càng ít rồi a”





“Cảnh giới Khống Linh sao?” Trương Thác khó hiểu, từ trước đến nay, anh ta đối với khái niệm cảnh giới của khí đều rất là mơ hồ.





Huyền Thiên Lân nói: “Tôi nhìn tu vi của cậu, chắc là đã đạt tới hóa hình rồi. Tu vi của cậu ở bên ngoài kia là thuộc tầng lớp nào vậy?”





Trương Thác lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, trước giờ tôi đều là tự mò mãm mà tu luyện thôi. Bao gồm cả chuyện linh thạch, cũng chỉ mới biết được cách đây không bao lâu mà thôi”





Huyền Thiên Lân nghe những gì mà Trương Thác nói, bước chân đột nhiên dừng lại, đứng tại chỗ sửng sốt vài giây, sau đó mới thở dài ra một hơi và nói: “Hóa ra là như vậy, một trăm bốn mươi năm trước, Tăng Hổ Lang… gọi là Tăng Hổ Lang đúng chứ, thời gian lâu quá rồi, tôi không còn nhớ rõ tên của người đó nữa, cậu ta cũng đã quên tên của cậu ta rồi. Lúc cậu ta mới vào đây, cậu ta đã nói với tôi rằng, cậu ta là cao thủ thứ bảy của Đại Nam. Từ cảnh giới Phú Thần bị người ta hủy đi đan điền, đánh vào ngưng khí cảnh. Lúc đó tôi đã nghĩ rằng, võ đạo đã dần dần bị suy tàn rồi. Một người chỉ là cảnh giới Phú Thần mà cũng có thể trở thành cao thủ thứ bảy của Đại Nam.





Bây giờ ngay cả một cảnh giới hóa hình như cậu mà cũng bị đánh vào đây, thật đáng buồn, thật đáng buồn a”





“Việc tu luyện này của chúng ta, tổng cộng là có bao nhiêu cảnh giới vậy hả?”





Ở đây đều là những lão hóa thạch sống mấy trăm năm, những gì mà bọn họ biết còn nhiều hơn những gì được ghi chép lại trong sách cổ nữa.





Huyền Thiên Lân mở miệng nói: “Ngự khí, hóa hình, ngưng khí, phú thần, khống linh, năm cảnh giới này đều là sự phân chia khí của cảnh giới. Ngự khí và hóa hình thì cậu cũng đã cảm nhận được rồi. Còn ngưng khí chính là đem khí dung hợp lại thành hình thể, dùng hình thể để đối phó với kẻ địch. Riêng về phú thần thì đó là thần ý, gửi phú vào khí, nếu cậu có thể ngưng tụ ra được một con hổ, thì cậu phải mang đến uy thế cho con hổ đó, còn nếu cậu ngưng tụ ra một con rắn, thì cậu bắt buộc phải để con rắn đó thật là tàn độc”





Nói đến đây, Huyền Thiên Lân nhìn về phía của Trương Thác: “Về phần khống linh, đó chính là dùng linh khí để khống chế bản thân, để cho khuôn mặt không bị già đi, cơ bắp không bị co lại”





“Nói như vậy, Tiền bối chính là cao thủ của khống linh rồi”





Trương Thác không ngờ được rằng, trên hóa hình lại còn có nhiều cảnh giới đến như vậy. Hơn nữa, chỉ mới nghe những gì mà Huyền Thiên Lân vừa mới giải thích, liền có thể tưởng tượng ra được, cái được gọi là cảnh giới Khống Linh kia đáng sợ đến mức nào, có thể khống chế cả sự lão hóa của chính bản thân mình, đây đã là quy luật thay đổi cơ thể của con naười rồi!





Huyền Thiên Lân mỉm cười, cũng không có trả lời câu hỏi của Trương Thác, mà thay vào đó là hỏi ngược lại: “Bây giờ ở bên ngoài kia, thị tộc nào mạnh nhất hả? Là Đường thị à?