Chương 1547:
Buổi đấu giá kết thúc, Andre bước ra khỏi nhà đấu giá, liếc nhìn về hướng cô nhi viện cũ, trên mặt mang theo nụ cười rồi chậm rãi đi ra ngoài. Còn Bạch Bào Nhân từ đầu đến cuối cũng không xuất hiện.
Tất cả khách mời trong buổi đấu giá đều đi hết, nhưng không ai thấy ông trùm vừa hét giá hàng triệu tỷ đồng trông như thế nào.
“A…a ông xã ơi!” Lâm Ngữ Lam đứng bên cạnh Trương Thác hét lên một tiếng.
“Sao vậy em?” Trương Thác tưởng có chuyện gì nên hỏi bằng giọng lo lăng.
“Tiền về rồi, một tỷ, mười tỷ, một trăm tỷ, một nghìn tỷ…
một triệu năm trăm nghìn tỷ” Lâm Ngữ Lam cầm điện thoại, há miệng, nhìn chằm chằm vào dãy số dài trên màn hình điện thoại, ánh mắt cô hiện lên vẻ khó tin, số tiền đến quá nhanh, còn đến trước khi mảnh đất của cô được chuyển nhượng hết.
Trương Thác cười nhẹ, giới hạn chuyển khoản của các ngân hàng lớn hiển nhiên không nằm trong phạm vi lo lắng của Cục Chín.
“Cốc cốc cốc” Bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa.
“Vào đi” Trương Thác lên tiếng.
Cửa mở ra, Bạch Bào Nhân xuất hiện ở cửa phòng trong bộ quần áo giản dị thường ngày.
“Chú, cô.” Bạch Bào Nhân gọi Trương Thác và Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam đỏ mặt, mặc dù cô cảm thấy khá khó xử khi bị một người đàn ông ngoài ba mươi gọi là bà cô nhưng trong lòng vẫn cảm thấy vui mừng khi người khác thừa nhận quan hệ của cô và Trương Thác.
“Chúc mừng con đã giải quyết được Hội Thần n” Trương Thác nở nụ cười với Bạch Bào Nhân: “Toàn bộ phạm vi xung quanh cung điện dưới đất số bốn đều là của con. Đừng lo, cứ mạnh dạn đào đi. Biết đâu lại đào đến một thế giới khác, giống như một cuộc phiêu lưu ở trung tâm Trái Đất thôi mà”
“Chú à, chú thích pha trò như thế này từ khi nào thế?”
Bạch Bào Nhân cười: “Bây giờ người của chúng con đang lên đường, khoảng nửa tiếng nữa sẽ tới nơi, tối nay sẽ bắt đầu đào, chú có muốn đi cùng không? “
Trương Thác nghe vậy thì có chút ngạc nhiên nên hỏi: ‘Lãnh đạo của con thật sự có ý định chia sẻ thông tin tình báo với chú à?”
“Thực sự con cũng rất ngạc nhiên khi được bên trên nhắc.
nhở như vậy” Bạch Bào Nhân không giấu giếm nói: “Theo cách làm của Cục Chín, thông tin này nhất định phải được hưởng độc quyền, về phần tại sao lần này lại đặc biệt yêu cầu con thông báo cho chú thì chỉ có người bên trên biết thôi. “
“Hay là trong khoảng thời gian này thầy con tìm thấy cái gì thú vị rồi dần dần liên hệ đến chú à?” Trương Thác đoán, bởi vì anh thật sự không hiểu tại sao Cục Chín lại muốn anh đến xem, trừ khi họ có chuyện muốn trao đổi với thứ mà anh đang nắm trong tay.
“Chuyện này thì con không” Bạch Bào Nhân lắc đầu: “Chú cũng biết thầy con bí ẩn thế nào rồi đấy, nếu không có chuyện gì quan trọng thì sẽ không ra mặt”
Trương Thác không vội đồng ý mà quay đầu nhìn Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam thấy anh nhìn mình thì nói: “Nếu anh có việc gì thì cứ làm đi, em nghĩ đêm nay em sẽ không ngủ được đâu, ngày mai chắc em sẽ có rất nhiều điều muốn hỏi anh. Em phải chuẩn bị thật tốt mới được.”
Nghe được Lâm Ngữ Lam nói vậy thì Trương Thác đồng ý với Bạch Bào Nhân: “Được, vậy chúng ta cùng xuống xem”
Trương Thác cũng rất tò mò không biết trong Cung điện dưới đất số bốn có cái gì mà tới mức Cục Chín phải làm rõ như vậy, còn muốn anh đến xem nữa. Vậy nên dĩ nhiên là anh phải xem rồi.
Bây giờ Trái Đất đã thay đổi quá nhiều, thường xuyên xuất hiện những luồng khí lạ nên biết nhiều hơn một chút cũng là chuyện tốt.
Sau khi Trương Thác tạm biệt Lâm Ngữ Lam thì đi cùng Bạch Bào Nhân ra khỏi nhà đấu giá, vừa rời khỏi thì nhìn thấy từng chiếc ô tô tư nhân khác đậu trước cửa nhà đấu giá. Từ trên xe, rất nhiều nam nữ tay cầm micro lao xuống, có người cầm theo máy ảnh, có người do không kịp cầm máy nên đã bật chức năng quay video bằng điện thoại di động rồi lao về phía bên này.
Một khu đất được đấu giá tận một triệu năm trăm nghìn tỷ đã có thể coi là khu đất đắt nhất thế giới rồi, sao mà những phóng viên có khứu giác nhạy bén này lại có thể bỏ qua tin tức kinh thiên động địa như thế này được cơ chứ? Thậm chí họ còn chuẩn bị xong tiêu đề để giật tít cho bài báo ngày mai rồi ấy chứ.
Người giàu nhất Đông Hòa được sinh ra trong một đêm.