Chương 1608:
“Năng lực? Để em xem thằng đó nó năng lực gì” Vẻ mặt cậu trai cầm chai rượu khinh bỉ, lập tức lấy điện thoại ra, gửi †in ra ngoài. Hơn mười giây sau bỏ điện thoại xuống rồi mở miệng nói: “Anh Tôn, người của em đã ở bên ngoài. Chuyện của anh chính là chuyện của em. Để em coi thử thằng cha này có thể đánh được mấy phát!”
Lời của cậu trai vừa dứt, một vài người bước vào từ cửa quán ăn đêm, liếc mắt nhìn sơ qua ít nhất cũng phải hai mươi tên.
Trên mặt cậu trai lộ vẻ đắc chí, vãy vẫy tay về phía cửa, sau đó lên tiếng: “Thế nào hả anh Tôn? Ngân này người có đủ hay không?”
“Chỉ sợ không đủ.”
Một giọng nói vang lên phía sau cậu trai.
Cậu trai bỗng xoay người, thấy ngay người anh Tôn vừa chỉ đang đứng sau lưng mình.
Trong tay Trương Thác còn cầm một ly rượu nhẹ nhàng lắc lắc: “Mấy người chúng mày, cộng thêm đám mày mới gọi tới còn chưa vượt quá ba mươi người, chỉ bằng gọi thêm nữa bi Cậu trai vừa nghe lời này thì tức giận ngay lập tức: “Tao f*ck mẹ mày…”
Chữ mẹ vừa thốt ra, cả người cậu trai đã bay ngược ra ngoài như một viên đạn pháo, đụng đổ liên tiếp mấy cái bàn mới dừng lại được.
Một đường vang lên âm thanh rầm rầm, nhất thời khiến cho âm nhạc đỉnh tai nhức óc trong quán ăn đêm im bặt.
Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía nơi cậu trai ngã xuống.
Cậu trai chỉ cảm thấy cả người mình không chỗ nào là không đau, vừa giơ tay lên thì thấy một đống mảnh thuỷ tinh vỡ vụn găm đầy trên tay. Một màn này khiến cho mắt cậu trai muốn nứt ra, hét lớn một tiếng về phía Trương Thác đứng: “Chém chết nó cho tao!”
Những người được cậu trai gọi tới tức thì vọt về phía Trương Thác.
Trương Thác cầm ly rượu trong tay, kê lên miệng uống một hơi cạn sạch. Sau khi ném chén rượu xuống, nhắm ngay kẻ trước mặt mà dùng sức vung một đấm qua.
Một đấm này không hề dùng chút lực nào, cũng chẳng sử dụng chiêu thức gì của anh, chỉ là một đấm vung thẳng ra như mấy tên thô bạo đánh nhau bình thường.
Cùng lúc khi Trương Thác vung một đấm ra, một tên cầm băng ghế nện về hướng chân Trương Thác từ sau lưng.
Trương Thác tránh cũng không tránh, mặc đối phương đánh vào phía sau mình, sau đó quay người đạp môt phát, trực tiếp đá bay đi.
Ở giờ phút này, Trương Thác vứt bỏ hết mấy thứ kỹ thuật anh đã được học, lấy cứng chọi cứng.
Những chuyện xảy ra dạo gần đây quả thật rất nhiều, có liên quan đến Thiết Tăng Thiên Á, lại nhắc đến sự phản bội của bạn bè. Tuy ngoài mặt Trương Thác thờ ơ lạnh nhạt, nhưng trong lòng anh, thù hận đã sớm chất thành một bụng tức giận Mà một bụng tức giận và giờ phút này bị Trương Thác dùng cách thức nguyên thuỷ nhất trút hết ra!
Một mình Trương Thác đánh hơn mai mươi mấy người, mặc cho gậy gộc nện lên thân, anh chỉ muốn trút hết những giận dữ trong lòng.
Hai mươi người câu trai kia gọi đến chưa từng đụng phải nhân vật như thế này.
Kẻ hung hăng thì sợ kẻ làm liều, kẻ làm liều lại sợ kẻ không cần mạng sống. Mà trạng thái lúc này của Trương Thác, hoàn toàn là bộ dạng không cần mạng sống.
Một người giơ gậy gỗ trong tay lên, vọt về phía Trương Thác, đang định nện đòn phủ đầu xuống, bỗng nhiên nhìn thẳng màu đôi mäăt đó ngầu cúa Trương Thác, một ánh nhìn này khiến người cầm gậy gỗ lớn trong tay đơ ra ngay tại chỗ, một luồng sợ hãi dâng lên trong lòng anh ta, cánh tay giơ gậy gỗ cũng bắt đầu run rẩy.
Trương Thác thụi một phát vào mặt đối phương, trực tiếp đạp bay đi.
Nhìn lại, xung quanh Trương Thác đã không còn một mống. Không phải những tên đó bị đánh không đứng dậy được, mà là vây xung quanh, cách Trương Thác khoảng bốn, năm mét, tôi xô anh đẩy, một đám không ai dám tới gần.
“Đến đi, tiếp tục” Khoé miệng Trương Thác nhếch lên một chút, chiến đấu như vậy khiến anh cực kỳ sảng khoái.