Chương 1718:
Một luồng lốc xoáy chậm rãi ngưng tụ trong tay Trương Thác.
Ngay khi Trương Thác cảm thấy ở sau lưng bắt đầu lạnh lẽo thì anh đột ngột phất tay, không thèm nhìn lấy một cái mà ngay lập tức đánh luồng lốc xoáy đó ra phía sau.
Ba Xà vẫn còn nhỏ tuổi Con mãnh hổ bên cạnh Trương Thác phát ra một tiếng rống, phi người chạy về phía trước, từ đầu đến cuối vốn không hề có ý định chống đối, điều này có thể cho thấy thứ đang đánh lén từ sau lưng của Trương Thác rốt cuộc là khủng bố cỡ nào, chỉ dựa vào hơi thở mà đã dọa cho một con mãnh thú rừng phải nhanh chóng bỏ chạy.
Trương Thác đánh một chưởng về phía sau, sau đó lại cảm giác như có một luồng phản lực truyền đến, mạnh mẽ bay Trương Thác văng ra xa mấy mét, cũng thừa dịp bay ra khỏi phạm vi công kích của đối phương.
Khi Trương Thác một lần nữa đứng vững lại, mới thấy rõ thứ đang đánh lén mình rốt cuộc là cái gì.
Đó là một con trăn khổng lồ!
Chắc chắc phù hợp với từ khổng lồ! Cái đầu hình tam giác của nó cũng đã sắp bằng với một nửa thân thể của con mãnh hổ, trong miệng thè ra cái lưỡi nhìn qua còn thô hơn so với cánh tay của Trương Thác, hai con mắt hình tam giác tản ra sự lạnh lẽo.
Con trăn khổng lồ quấn quanh thân cây, nó vẫn luôn ẩn nấp trên ngọn cây, chiều dài ít nhất phải đến mười mét! Trên người của con trăn mọc đầy vảy giống như vảy cá, một mùi tanh hôi từ trong miệng con trăn bốc ra.
“Lấy ba lô làm mồi nhử còn mày thì mai phục ở trên đó, xem ra là mày đã có được năng lực suy nghĩ nhất định rồi nhỉ”
Cả người của Trương Thác bắt đầu bùng lên sự tức giận, con trăn khổng lồ này làm cho anh cảm nhận được mối nguy hiểm.
Con trăn phát ra âm thanh “rít rít”, đôi mắt tam giác tàn nhẫn nhìn chằm chằm Trương Thác mấy giây, sau đó đột nhiên thò người về phía Trương Thác như muốn cắn xé anh.
Tốc độ của con trăn rất nhanh, giống như một viên đạn pháo, dường như trong nháy mắt đã lập tức phóng tới trước mặt Trương Thác, đây chính là con trăn từ thời tiền sử trong một bộ phim, đã chạy thoát khỏi phạm vi thí nghiệm.
Trương Thác cố tình muốn thử uy lực của con trăn này, anh không chỉ không né tránh mà ngược lại còn vung quyền đánh vào đầu của nó.
Đối mặt với loại động vật khổng lồ này thì không cần dùng kỹ thuật chiến đấu gì đó, mà chỉ có thể lấy cứng chọi cứng.
Lấy thực lực của Trương Thác mà nói, cho dù bây giờ có là một con voi, nếu nói một quyền này của anh có thể dễ dàng đánh đổ con voi này cũng không hề khoa trương, nhưng hiện tại, khi đánh một quyền này đánh vào đầu của con trăn, Trương Thác chỉ có cảm giác cơ thể mình bị lay động, đây không phải là một sinh vật gì đó mà căn bản chính là một ngọn núi lớn!
Một luồng phản lực chấn động mãnh liệt từ trên đầu con trăn tản ra, cái lưỡi của con trăn đã hướng tới muốn quấn quanh cơ thể của Trương Thác.
“Không hay rồi!”
Trương Thác bước chân hơi dùng sức một chút, cả người nhanh chóng lướt về phía sau, tránh được cái lưỡi mà con trăn quét tới.
Một quyền nữa được đánh ra, nhưng con trăn không hề bị tổn thương một chút xíu này, mà ngược lại Là Trương Thác, anh cảm giác hai tay của mình bị chấn động đến đau nhức, trên lớp da bên ngoài của con trăn có một tầng khí cực kỳ mạnh mẽ cứng rắn bảo vệ, con trăn này cũng có thể điều khiển được luồng khí này!
Tuy rằng lúc trước Trương Thác cũng đã từng nghe Andre nói đến một số vật thể thí nghiệm hung mãnh có thể tự khống chế luồng khí, nhưng bây giờ được tận mắt nhìn thấy vẫn làm cho anh kinh hãi không thôi, một con quái vật khổng như vậy, còn có thể khống chế luồng khí, quả thật là vô cùng khủng bốt “Bên này, chạy về phía bên này!”
Một giọng nói chuẩn Châu u rõ ràng truyền đến từ một phía, Trương Thác quay đầu lại lập tức nhìn thấy một thanh niên đến từ Liên Hợp Quốc khoảng tầm hai mươi tuổi có mái tóc dài màu vàng óng ánh dính vào da đầu đang trốn dưới một cái cây, không ngừng vẫy tay về phía anh, anh căn bản không hề phát hiện người thanh niên này đã tiếp cận đến đây vào lúc nào.
“Địch Luân Khắc?” Trương Huyền nghỉ hoặc nhìn thoáng qua.
“Địch Luân Khắc đã chết rồi, anh là do ba tôi phái vào tìm tôi có đúng không, mau tới đây, con đại xà này lần trước đã cắn chết ba tên thuộc hạ của cảnh giới Ngưng Khí, anh đánh không lại đâu” Vẻ mặt của tên thanh niên tràn đầy lo lắng nói.
Trương Thác suy nghĩ một chút liền chạy về phía của người thanh niên đang đứng.