Chương 1749:
Bây giờ Trương Thác đã không né tránh việc công khai xích mích với Andre, cho nên anh cũng cần tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc. Trương Thác thân là lính canh ngục dưới trướng Andre, cuối cùng lại gây gổ mâu thuẫn lẫn nhau, phàm là người có đầu óc một chút cũng sẽ nhận ra trong chuyện này tồn tại nhiều điểm không bình thường.
Andre tuy đã dùng hết sức để che giấu bí mật về Trương Thác và mười tám tầng địa ngục, nhưng ngày hôm đó có vô số người đến mười tám tầng địa ngục, nếu Delk muốn tra cứu việc này cũng chẳng có gì khó khăn.
Trương Thác rất hiểu rõ một đạo lý, đó là thay vì để sau này giáo chủ Deondre tra ra sự thật bên trong thì bản thân anh tự mình nói ra vẫn tốt hơn. Ít nhất ở phương diện nào Trương Thác vẫn chiếm quyền chủ động.
Xưa kia có Gia Cát Lượng, dùng “không thành kế”, mở toang cửa thành ra, dọa do Tư Mã Ý nghi ngờ mà phải lựa chọn lui binh. Bây giờ, Trương Thác cũng noi theo những bậc tiên hiền cổ đại, trực tiếp nói cho người khác bí mật của mình, đồng thời khiến cho Deondre cảm thấy không rõ hư thực. Vừa không sợ Deondre cố gắng truy cứu bí mật ở mười tám tầng địa ngục kia, mà còn cứu được Trương Thác một mạng, tránh cho Deondre nghỉ ngờ rồi tìm cách diệt trừ anh.
“Những điều cậu nói là sự thật sao?” Deondre lại xác nhận thêm một lần nữa.
Trương Thác hỏi ngược lại: “Nếu không phải như vậy thì ngài nghĩ rằng tôi vốn chỉ là một tội nhân của Hội Thần Ẩn, tại sao Andre lại cố gắng bức ép tôi làm lính canh ngục để trông giữ mười tám tầng địa ngục cơ chứ?”
“Vậy rốt cuộc dưới mười tám tầng địa ngục kia có cái gì?”
Hô hấp Deondre như ngừng lại, giọng nói khàn khàn.
Mặc dù nhiệm vụ của Hội Thần Ẩn là trông coi mười tám †ầng địa ngục, thế nhưng những gì tồn tại dưới đáy cùng thì không một ai trong bọn họ biết rõ. Không ai biết được dưới đó đã biến thành cái gì, hay tồn tại thứ gì đặc biệt không.
“Tôi không thể nói được” Trương Thác lắc đầu đáp, anh nói tiếp: “Lúc tôi rời khỏi mười tám tầng địa ngục, cũng có hai người rời đi cùng tôi. Giáo chủ Deondre, chắc ngài cũng không muốn bị người khác ghi thù đúng không?”
Deondre khi nghe những lời này của Trương Thác, ánh mắt bỗng toát lên vẻ kiêng ky. Ông ta đâu biết rằng ở nơi ấy cất giấu thứ gì, có loài quái vật khủng khiếp ra sao. Mặc dù thực lực của giáo chủ Deondre rất mạnh, nhưng cũng không thể tự nhận mình là bậc thiên hạ vô địch được.
Huống hồ, cho dù nói khoa trương rằng Deondre có giỏi đến mức ngang cấp vô địch thiên hạ, thì ông ta cũng phải xem xem bản thân có bản lĩnh xem thường năng lực của mười tám tầng địa ngục hay không. Mặc dù xét về lý thuyết thì Hội Thần Ẩn có trách nhiệm trông coi mười tám tầng địa ngục, nhưng nhân vật bị giam giữ dưới đó cũng không phải do tự tay Hội Thần Ẩn nhốt vào. Phàm là người hay vật bị nhốt dưới mười tám tầng địa ngục đều là những sự tồn tại đáng sợ nhất và kiệt xuất nhất đương thời.
“Khó trách Andre vẫn liên tục nhắm vào cậu. Chuyện này nếu cậu không chủ động nói ra cho ta, đến bây giờ có khi ta cũng chẳng biết gì. Xét tình hình này, có lẽ là do tên Andre muốn độc chiếm bí mật về mười tám tầng đia ngục” Ánh mặt Deondre hiện lên vẻ suy tư: “Giả sử lần này cậu mà không cứu được Delk, có lẽ Andre đã xuống tay giết chết cậu rồi.”
“Cho nên tôi thật sự cần một đồng minh” Trương Thác khẳng định nói: “Bí mật này tôi không thể giữ một mình được.
Andre vẫn luôn thèm ngó thứ tồn tại bên dưới mười tám tâng địa ngục, nếu anh ta không thu thập được thông tin gì từ tôi, nhất định sẽ đi tìm người khác. Bản thân tôi không sao cả, nhưng sau lưng tôi còn rất nhiều người vô tội khác, ngài ắt hản cũng đã điều tra thân phận của tôi rồi”
Deondre gật đầu thừa nhận: “Vị vua cũ của địa ngục, người lật đổ thống trị của vương hội, cậu chính là bậc vương giả của thế giới ngầm, sáng tạo ra đảo Quang Minh. Không thể không khẳng định rằng dưới sự dẫn dắt của cậu, mấy năm gần đây thế giới ngầm đã ổn định nhiều so với lúc trước”
“Đối với tôi mà nói đảo Quang Minh không chỉ là một thế lực đơn giản tầm thường. Tôi thực hiện một giao dịch với ngài, ngày giúp tôi bảo vệ đảo Quang Minh, còn tôi giúp ngài liên lạc với thứ tồn tại bên dưới mười tám tầng địa ngục, có được không?” Trương Thác dứt lời, còn dùng tay chỉ xuống phía dưới đất.
Deondre khẽ cau mày: “Cậu muốn kéo tôi xuống nước cùng sao? Cậu nên biết rõ một điều, những việc liên quan đến mười tám tầng địa ngục, đặc biệt là thứ tồn tại dưới đó có bao nhiêu rắc rối phức tạp.”
“Tôi hiểu rõ” Trương Thác gật đầu: “Nhưng cho dù sự việc có phức tạp đến đâu, chỉ cần cẩn thận giải quyết, nhất định sẽ có lúc vén màn được bí mật. Hơn nữa, chắc chắn ngài sẽ thu hoạch được rất nhiều thứ sau chuyện này, không phải sao?”
Deondre trầm ngâm một lúc lâu, sau đó thở dài một hơi, những lợi hại tốt xấu trong chuyện này ông ta đã tính toán xong trong phút chốc: “Cậu có thể chắc chắn rằng ta có thể nói chuyện được với người tồn tại bên dưới mười tám tầng địa ngục đó sao?”