Con Rể Quyền Quý

Chương 1803



Chương 1803:

Butler dẫn người đi lại nghênh ngang trong chợ quỷ, cầm đồ bên này lên xem một cái, đá đồ bên kia một chân, rất nhiều chủ quầy hàng thấy cực kì bất mãn với hành động của Butler nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao thực lực của Butler cũng rất rõ ràng.

Hơn nữa, hiện tại rất nhiều người đều biết Butler sẽ dùng thân phận tùy tùng của Giả Sâm chiến đấu, mà Giả Sâm lại là đệ tử của giáo chủ Mại Lạc, một khi lần bình chọn này kết thúc thì Giả Sâm chính là giáo chủ đời tiếp theo, địa vị của Butler tất nhiên cũng sẽ ‘một người làm quan cả họ được nhờ, hiện tại làm mích lòng anh ta thì đến lúc bị Butler tính sổ cũng sẽ không dễ chịu đâu.

Hai người Trương Thác và Đường Dực đi theo Butler, rõ ràng là tâm trạng lúc này của Butler cũng không tệ, anh ta uống khá nhiều rượu.

“Ấy, cô em này, lại đây tán gẫu với anh vài câu nào” Butler đi tới trước mặt một cô gái tóc vàng xinh đẹp, không khách khí chút nào vươn hai tay ra.

Cô gái đó tránh khỏi hai tay đang vươn tới của Butler, muốn nổi giận rồi lại không dám.

“Con mẹ mày, dám trêu ghẹo em gái tao à!” Trương Thác vẫn đi theo phía sau Butler, thấy thế thì hét lớn một tiếng rồi nhanh chóng xông lên phía trước, đấm thẳng một cú vào mặt Butler.

Đường Dực đi theo phía sau Trương Thác nhìn thấy thế mà đần cả người, chuyện gì thế này!

Cô gái tóc vàng xinh đẹp kia cũng ngẩn ra, hoàn toàn không nhớ nổi mình có một người anh trai như thế từ lúc nào!

Cú đấm này của Trương Thác không nhẹ không nặng, chỉ khiến đầu của Butler đau đớn nhưng lại không khiến anh ta bị thương nặng.

Butler đang huênh hoang vênh váo như vậy thì làm sao chịu được, anh ta nhìn Trương Thác rồi hét lớn một tiếng: “Xử lí nó cho tao!”

Mấy người vẫn đi theo phía sau Butler lập tức xông về phía Trương Thác.

Trương Thác không nói thêm gì nữa mà quay đầu chạy thẳng.

“Đuổi theo!” Butler hét lớn một tiếng rồi đuổi theo ngay lập tức.

Chờ đến khi Đường Dực hoàn hồn thì Trương Thác và đám người Butler đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi gì rồi.

Trong lòng Đường Dực thoáng chốc hiểu rõ Trương Thác muốn làm gì, ở đây có nhiều người nên rõ ràng không phải là nơi xử lí Butler, Trương Thác muốn dẫn Butler tới chỗ không người đây mà.

Đường Dực dứt khoát đứng bất động tại chỗ, khoảng mười phút sau thì cậu ta thấy Trương Thác bình tĩnh ung dung quay lại.

“Đi thôi, giải quyết xong rồi, tiếp tục làm chuyện thứ hai nào” Trương Thác vỗ tay một cái, sau đó lấy từ trong túi ra một thứ đặt vào trong tay Đường Dực.

Khi Đường Dực nhìn thấy thứ này thì vẻ mặt rất kì lạ: “Mặt nạ da người à?”

“Thứ này tôi phải tìm người vẽ riêng theo dáng mặt của cậu đấy, giá cả cũng không rẻ đâu nhé, đừng có chơi hỏng đấy” Trương Thác nói xong rồi cũng lấy ra một tấm mặt nạ da người khác đeo lên mặt.

Tấm mặt nạ Trương Thác dùng lần này không phải là †ấm anh từng dùng trên đảo huấn luyện, mà thay đổi một gương mặt khác càng trẻ trung hơn, bao gồm cả Đường Dực cũng vậy, mặt nạ da người mà hai người dùng cũng không phải là loại có dung mạo cực kì đẹp đế gì mà hết sức bình thường.

“Đi nào, tôi dẫn cậu đi vui vẻ một chút” Trương Thác nhìn lướt qua chợ quỷ, sau đó dẫn theo Đường Dực nhanh chóng đi vào một câu lạc bộ tư nhân.

“Anh ơi, anh đang làm…” Từ đầu đến cuối Đường Dực vẫn không hiểu được Trương Thác muốn làm gì.

“Dẫn cậu đi tìm ông anh nhờ vả một chút, cuộc bình chọn ngày mai phải dựa vào ông anh đó đấy” Trương Thác cười ha ha: “Bắt đầu từ bây giờ, tên tôi là Trương Ức Thùy, còn cậu, tự đặt cho mình một cái tên đi”

Từ trong tấm gương đặt ở lối vào câu lạc bộ, Đường Dực nhìn vào gương mặt đã biến thành đường nét của người phương Đông của mình rồi đưa tay sờ lên mái tóc vàng óng ánh trên đầu: “Anh cứ gọi em là cậu Lãnh đi”

“Cậu Lãnh… ” Trương Thác cạn lời: “Tôi bảo này, cậu tìm hiểu văn hóa Đông Hòa thì rốt cuộc là tìm hiểu được cái quái gì thế hả?”

Đường Dực cười gượng một tiếng: “Anh à, từ nhỏ em đã yêu thích văn hóa của Đông Hòa rồi, trước đây lên mạng em còn lén lút đổi IP sang chơi Audition của Đông Hòa, cùng người ở khu Hạ Diệp bình chọn cho những bài hot đây này”