Chương 1809:
“Hai phút ư?”
Khi Trương Thác nói ra lời này thì không chỉ người đàn ông trẻ tuổi vốn đã không tin họ mà ngay cả Lila có chút tò mò với họ cũng đều để lộ vẻ mặt không tin.
Nếu Trương Thác là một siêu cường giả ở cảnh giới Hóa Hình giai đoạn cuối hoặc cảnh giới Ngưng Khí thì họ sẽ không nghi ngờ, nhưng đây chỉ là một tên tôm tép còn chưa nắm giữ được khí mà thôi. Chiến đấu với vật thí nghiệm ấy hả? Đừng nói mười con, chỉ một con thôi cũng đã có thể lấy mạng của anh được rồi!
“Làm sao, không dám chứ gì? Không dám thì cứ việc nói thẳng” Trương Thác mỉa mai.
“Có cái gì mà không dám?” Người đàn ông trẻ tuổi vung tay lên: “Nếu anh thua thì sao?”
Trương Thác khẽ lắc đầu: “Tôi thua thì anh muốn làm gì tôi cũng được, còn nếu anh thua thì tôi cũng không cần thứ gì của anh hết, chỉ cần ngoan ngoãn quỳ xuống gọi tôi một tiếng ông nội là được rồi.”
“Ngông cuồng!” Khí thế của người đàn ông trẻ tuổi kia phun trào, một luồng uy thế mạnh mẽ thuộc về cảnh giới Hóa Hình tràn về phía Trương Thác.
Trương Thác cố ý giả vờ không chống cự lại được, liên tiếp lui về phía sau.
“Được rồi” Lila đột nhiên đứng chắn giữa Trương Thác và người đàn ông trẻ tuổi kia, chặn lại uy thế của anh ta cho Trương Thác, sau đó cô ta xoay người nhìn về phía Trương Thác: “Anh thật sự tự tin như vậy ư?”
“Đương nhiên.” Trương Thác gật đầu không chút do dự.
“Vậy hai người đi theo tôi, tiền đặt cược thì thôi đi, tôi biết các anh đang nghĩ gì đấy. Các anh ngồi ở gần tôi, cố ý gây sự chú ý rồi đề nghị đánh cược cũng chỉ vì muốn biểu hiện mình thôi. Hai người yên tâm đi, nếu các anh thật sự có bản lĩnh thì chắc chắn sẽ không thiếu ích lợi đâu” Lila vẫy tay vẫy hai người họ: “Tới bên này đi”
Lila nói xong thì liếc mắt ra hiệu cho người đàn ông trẻ tuổi kia, sau đó cô ta dẫn Trương Thác và Đường Dực đi sang một bên.
Ở rìa của sàn đấu quyền anh ngầm này còn có một cửa ngầm khác, Lila dẫn hai người họ đi qua cánh cửa ngầm này rồi xuyên qua một con đường dài đến năm trăm mét.
Trương Thác tính toán một chút, khoảng cách này hẳn đã rời khỏi phạm vi của chợ quỷ theo mặt bên rồi, căn cứ vào phương hướng họ đi vào hộp đêm mà suy đoán thì họ đang ở dưới lòng đất của một con phố khác.
Lối đi này không có ai canh gác cả, sau khi ba người xuyên qua lối đi này thì tiến vào trong một đại sảnh.
Đại sảnh này vô cùng rộng rãi, nó cho Trương Thác cảm giác như nơi lính đánh thuê của phương tây thời cổ tụ tập vậy, bốn phía đại sảnh có rất nhiều quầy hàng đang bán những thứ kỳ quái.
“Móng vuốt sắc nhọn của vật thí nghiệm số tám đây, hàng mới ba tháng trước mới có, mài thành dao găm, khẳng định là chém sắt như chém bùn, chỉ cần tám mảnh vảy của vật thí nghiệm số chín mươi sáu là có thể cầm đi!”
Một tiếng rao hàng truyền vào trong tai Trương Thác, Trương Thác thích thú nhìn, anh phát hiện một người cầm một thứ gì đó có hình dạng như đôi càng lưỡi liềm của bọ ngựa trong tay đang không ngừng vung vẩy.
Đường Dực nhỏ giọng nói bên tai Trương Thác: “Anh à, vật thí nghiệm số chín mươi sáu là vật thí nghiệm đời đầu thuộc chủng Ba Xà, sức phòng ngự không mạnh bằng Ba Xà cũng mạnh hơn áo giáp trong bình thường rất nhiều”
“Đây là lưng cánh của vật thí nghiệm số bảy mươi chín, có thể làm thành áo giáp sát người, ai cần thì đến đây xem thử”
Trong toàn bộ đại sảnh có rất nhiều người, những người này không giống với những khán giả xem thi đấu bên ngoài, gần như trên người ai cũng tản ra một luồng khí thế hung ác, nhìn dáng vẻ của họ thì đều là loại người dạn dày chiến đấu, có nữ có nam, có trẻ có già, có gương mặt của người phương †ây nhưng cũng có cả người phương đông.
Lila mở miệng nói: “Mỗi một lần đi ra từ bên trong Luyện Ngục của Phản Tổ Minh đều sẽ có thu hoạch không tệ, nơi này là một địa điểm giao dịch vật tư, các anh có thể xem trước một chút. Tôi sẽ báo lại tình huống của các anh cho đại nhân, đại nhân sẽ đến quyết định sau”
“Được” Trương Thác nheo mắt lại, lộ ra dáng vẻ tham lam.
Sau khi Lila nói xong thì nhanh chân đi sang một bên.