Chương 1892:
“Đã hiểu” Tên mập cúi người trả lời một tiếng sau đó rời khỏi.
Trương Thác quay đầu, đưa mắt nhìn ảnh chụp cô dâu treo ở trên tường trong phòng khách thở dài, anh báo cho Lâm Ngữ Lam hay tin sau đó vội vàng ra ngoài đón xe đi thẳng đến sân bay.
Trong một bệnh viện sang trọng ở Châu Âu.
Hơn một trăm bác sĩ đều vô cùng lo sợ, nguyên nhân làm cho bọn họ lo lắng như thế chính là hai bệnh nhân đặc biệt đang ở trong phòng bệnh, một người trong đó chính là người thừa kế gia tộc lớn nhất ở đây, tộc trưởng tương lai của gia tộc Norman! Cho đến bây giờ đã hôn mê hai mươi bốn tiếng.
Vô số lực lượng bảo vệ đã hoàn toàn bao vây bệnh viện này.
Bây giờ ngay cả những bác sĩ đứng đầu trong bệnh viện cũng phải bó tay.
Ở giữa bệnh viện, một phu nhân có mái tóc hoa râm đang ngồi ở đại sảnh, bên cạnh phu nhân, những liên bang cấp cao ngày thường thủ đoạn hơn người nhưng giờ phút này ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Bà chủ ngồi yên lặng giữa đại sảnh, trong không gian yên †ĩnh ấy tiếng kim rơi nghe thật rõ ràng.
“Phu nhân, bà không cần phải lo lăng, tình trạng của cậu chủ đã ổn định rồi ” Một vị bác sĩ già với mái tóc hoa râm đến gần bà chủ và nói một cách cung kính.
“Khi nào thì cháu trai của tôi mới tỉnh lại?” Bà chủ lớn tiếng hỏi.
Ông bác sĩ lộ rõ sự bối rối: “Cậu chủ bị nội thương, hiện tại…
“Vậy là vẫn chưa nghĩ ra cách!” Bà chủ đột nhiên hét lên, ngắt lời ông bác sĩ.
Tất cả các vương công quý tộc xung quanh, toàn thân đều run lên, vẻ mặt khiếp sợ.
Ở đây, không ai là không sợ vị phu nhân ngồi ở giữa đại sảnh kia, mặc dù tuổi đã ngoài tám mươi, nhưng với thân phận tộc trưởng của gia tộc Norman, khiến con người ta không còn quan tâm đến tuổi tác của bà, thậm chí còn liên tưởng đến những thủ đoạn đẫm máu được người phụ nữ này sử dụng khi bà ta với chồng của mình cùng nhau cai quản gia tộc Norman.
Lúc này, các vương công quý tộc đều cầu nguyện trong lòng, chỉ sợ rằng tình trạng của vị đại nhân đang nằm trong phòng cấp cứu chuyển biến xấu, một khi điều này xảy ra, thì không biết phu nhân của gia tộc Norman sẽ giận dữ như thế nào, và cũng không ai biết, liệu điều này có liên lụy tới mình hay không.
Nguyên cái đại sảnh của bệnh viện lại trở nên yên ắng không một tiếng động.
Đúng lúc này, một vài bóng dáng bị cưỡng ép xông vào trong đại sảnh.
“Là ai đã hại người anh em của tôi?” Một người đàn ông cường tráng da trắng đầu trọc lốc xông vào bệnh viện và lớn tiếng: “Mona đang ở đâu, tôi muốn biết nguyên nhân của việc lần này!”
Phía sau người đàn ông cường tráng da trắng đầu trọc lốc kia, vẫn còn bảy người nữa, người trẻ nhất là một cô gái trông khoảng hai mươi tuổi, và người lớn nhất thì đã ngoài bảy mươi tuổi rồi.
Các vương công quý tộc đang ngồi trong đại sảnh, khi nghe thấy những lời của người đàn ông kia nói đều vô cùng kinh ngạc, người này sao lại dám gọi tên thật của bà Norman?
Thật sự không muốn sống nữa sao?
Mona chính là vị phu nhân đang ngồi trong đại sảnh kia.
Một vài tên bảo vệ từ bên ngoài cửa bệnh viện xông vào, có vẻ muốn bắt một số người.
Bà Norman xua tay, ra lệnh cho mấy người kia lui xuống, rồi thở dài nói với người đàn ông cường tráng: “Trước tiên mọi người đừng lo lắng quá”
“Có thể không lo lắng sao?” Ông lão hơn bảy mươi tuổi lên tiếng, đó là Lucifer, người đến đây chính là đám người Hải Thần.
Bạch Trình và Locke đều bị đánh đến trọng thương, được gửi đến đây để cứu chữa, đây là một chuyện lớn trong toàn bộ thế giới ngâm!
“Mona, rốt cuộc thì chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Lucifer nhìn Mona: “Đây là địa bàn của gia tộc Norman các người, Bạch Trình và Locke sao có thể bị đánh thành ra như thế vậy? Đối phương là kẻ nào?”