Chương 1962:
Hôm nay, chuyện xảy ra ở Châu Xuyên đương nhiên sẽ lan truyền giữa các thế lực lớn.
Hành vi của Trương Thác đã làm chấn nhiếp bọn đạo chích bốn phương. Với biểu hiện của Trương Thác hôm nay.
cùng với thái độ của Kiểm Soát Sử Hội Thần Ẩn mà nói, trừ phi mà thế lực đứng đầu quyết tâm muốn trở mặt với Trương Thác, những thế lực ẩn giấu còn lại sẽ không bao giờ dám giương oai ở Châu Xuyên. Vậy thì bất kể là thế giới ngâm hay là thế giới của người luyện khí, Lâm Ngữ Lam đều an toàn tuyệt đối. Mà những kẻ tới bây giờ vẫn còn dám gài bãy Lâm Ngữ Lam đều không phải là nhân vật bình thường. Mà nhân vật tầm cỡ này thì bất kể dùng âm mưu hay dương mưu thì cũng hiếm khi gài bẫy người nhà của Trương Thác.
Người càng mạnh sẽ càng hiểu được muốn đối phó với đối thủ cùng đẳng cấp với mình mà ra tay từ người nhà của họ sẽ chỉ khiến họ càng thêm điên cuồng, không thể đạt được mục đích cuối cùng.
Bữa tối, Trương Thác tự nấu mấy món, cùng bốn người Lâm Ngữ Lam ngồi trên bàn cơm trong nhà ăn cơm, khui một chai rượu ngon.
“Anh Trương, lần này may mà có anh, không thì tôi với Linh Tử sẽ thật sự trở thành tội nhân” Tô Vân Cẩm chủ động nâng chén mời rượu Trương Thác.
Trương Thác không để ý khoát tay: “Đều là vấn đề nhỏ thôi. Người trong nhà, đừng nói tới chuyện đó nữa. Đúng rồi, tối qua ở dưới địa cung có phát hiện mới gì không?”
Tô Vân Cẩm lắc đầu: “Dựa theo cách nói của Cửu Cục thì đồ vật ở dưới địa cung cũng vẫn giống như lúc mới phát hiện, chẳng qua là dự tính lại phạm vi của địa cung một lần nữa, càng rộng lớn hơn trước kia rất nhiều. E rằng một khoảng thời gian sau, sẽ còn nhiều thế lực khác tới Châu Xuyên. Chẳng qua Tô thị chúng tôi đã bỏ cuộc rồi”
Trương Thác gật đầu: “Không nói chuyện đó nữa, ăn cơm thôi”
Lâm Ngữ Lam ngồi trên bàn, thấy Trương Thác ăn một ngụm cơm cũng tràn đầy tâm sự, không khỏi hỏi: “Chồng ơi, gần đây anh lại gặp phải chuyện gì à?”
“Không phải” Trương Thác lắc đầu.
“Em hiểu biết anh mà” Lâm Ngữ Lam gắp đồ ăn vào bát cho Trương Thác: “Nếu anh có chyện gì thì ra ngoài bận rộn đi, gần đây công ty em cũng nhiều việc lắm, rất ít khi về nhà.
Mặc dù chúng ta làm công việc khác nhau, nhưng tính chất công việc cũng như nhau, còn nhiều người phải dựa dẫm vào anh mà”
Trương Thác im lặng nhìn đồ ăn trong mát, một lát sau nói: “Vợ, anh có một số việc phải ra ngoài một khoảng thời gian”
“Lần này anh đi bao lâu?” nhìn vẻ mặt của Trương Thác, Lâm Ngữ Lam đã sớm đoán được.
“Anh không biết” Trương Thác lắc đầu. Lần này anh có mấy chuyện cần xử lý, cụ thể cần bao nhiêu thời gian thì anh cũng không rõ. Nếu thuận lợi thì có lẽ là một tháng, còn không thuận lời, Trương Thác không có cách nào nghĩ được, trên con đường tăng cường thực lực có quá nhiều yếu tố bất ổn.
Cái gọi là tăng cường thực lực tức là đột phá cực hạn của bản thân. Mà chuyện vượt qua cực hạn của bản thân thì mình có thể nắm chắc được mấy phần?
Lâm Ngữ Lam ăn một miếng cơm, khẽ mím môi rồi nói: “Chú ý an toàn.”
Trừ bốn chữ này, Lâm Ngữ Lam thật sự không biết mình nên giúp đỡ Trương Thác như thế nào, điều này khiến Lâm Ngữ Lam không khỏi tự trách.
Biết được suy nghĩ trong lòng cô, Trương Thác cầm bàn †ay mềm mại của cô: “Vợ yên tâm, đều là chuyện bình thường thôi, chẳng qua quá trình hơi rườm rà một chút”
Bình thường à? Trương Thác chỉ muốn Lâm Ngữ Lam yên tâm mà thôi. Hội Thần Ấn, lựa chọn của đại lục phương đông sao có thể là chuyện bình thường? Sở Thanh làm giáo chủ của đại lục phương đông bao nhiêu năm tháng, có biết bao nhiêu kẻ âm thầm dòm ngó vị trí đó, không biết có bao nhiêu người đang chờ ngày Sở Thanh thoái vị. Đại hội Thần Ẩn Đông Phương lần này sẽ vô cùng nguy hiểm.