Con Rể Quyền Quý

Chương 2039



Chương 2039:

Chỉ cần trong nháy mắt lối vào nhà giam địa ngục bị mở ra, Huyền Thiên Lân có thể tạm thời vận dụng một chút khí, nói về Huyền Thiên Lân, ông ta có thể dùng thực lực như vậy, so với thời kỳ cực thịnh, chỉ như muối bỏ bể mà thôi.

Trương Thác khó có thể tưởng tượng, cảnh giới Khống Linh, rốt cục khủng bố cỡ nào!

Ngược lại bản thân Trương Thác, ở trong nhà giam địa ngục, một chút khí cũng không dùng được, mà Huyền Thiên Lân, không chỉ có thể đánh ra một đòn như vậy, càng quan trọng hơn chính là, ông ấy cũng đang ở nơi này, đối kháng với cấm chế của nhà giam!

Một người sống hơn bốn trăm năm, tuyệt đối không thể nhìn bằng ánh mắt bình thường được!

Chỉ sau mấy tên cao thủ Ngưng Khí như vậy, những người nhìn chằm chằm vào đảo Quang Minh đã xác nhận rằng lời nói của Trương Thác là thật.

“Các vị tiền bối, tôi còn có chuyện ở ngoài nên xin phép đi trước” Trương Thác, Huyền Thiên Lân cùng những người khác nắm chặt tay nhau. Huyền Thiên Lân nói: “Bây giờ cậu chắc đang gặp nhiều chuyện khó khăn, chúng ta cũng già cả rồi cũng chẳng thể giúp cậu quá nhiều, nếu như không có việc gì quan trọng, cậu cũng không cần phải qua thường xuyên đâu, cậu để chúng tôi có nhiều điều kiện tốt ra thế giới bên ngoài như vậy, đã là quá đủ rồi.”

Trương Thác gật đầu: “Tôi nhất định sẽ nghĩ cách giúp mọi người càng sớm càng tốt”

“Ha ha, chuyện như vậy chúng ta sớm đã gặp lâu rồi, tên nhóc con này cứ sống hẳn hoi là được”

Chị Po mặt đỏ bừng: “Cậu cũng thật là, không nghe lời đại ca Huyền Thiên Lân, lúc nào cũng chém giết, chúng ta cũng theo từ lúc đó đến nay, có lúc cậu sẽ phát hiện ra rằng sống bình thản thực ra cũng là một loại hạnh phúc, còn cậu nhóc con này, tôi biết là tính cách cậu mạnh mẽ, nhớ kĩ, cứng quá sẽ gấy”

Trái tim của Trương Thác chợt ấm lên, anh có thể nghe ra được rằng chị Po đang quan tâm mình.

Lại nắm tay lần nữa, Trương Thác xoay người.

Huyền Thiên Lân cùng những người khác cũng đứng dậy, tiễn Trương Thác ra bên ngoài.

“Các vị tiền bối, Trương Thác xin cáo từ!” Nhìn thấy phía trên, Trương Thác mạnh mẽ vọt lên, cũng vào lúc này, trên cùng của nhà giam địa ngục đột ngột thay đổi, trên đầu Trương Thác xuất hiện một tia sáng chói mắt, một đóa hoa sen màu tím sáng chói lạ lùng hiện ra.

Vào lúc này, đồng tử của Huyền Thiên Lân đột nhiên co rút: “Đóa tiên liên! Trương Thác, cậu có quan hệ gì với Lục Giả Hành!”

Nghe thấy lời Huyền Thiên Lân nói, chị Po cùng những người khác cũng đột nhiên thay đổi sắc mặt, cái người ở thời kỳ kia, không một ai trong số họ là không biết cái tên Lục Giả Hành.

Trương Thác vốn dĩ đã nhảy lên không trung lại đi xuống vì lời nói này.

“Lục Giả Hành, là sư phụ.”

Huyền Thiên Lân nghe được câu trả lời liền sững sờ, sau đó bật cười: “Ha ha ha! Chẳng trách! Thiên phú di lẫm! Lúc đầu Lục Giả Hành nói cho tôi nghe muốn dung hòa giới âm dương, tu luyện một đóa tiên liên, tôi còn cứ tưởng rằng anh ta chỉ nói đùa, không ngờ rằng anh ta thật sự thành công! Trương Thác, cậu chính là đóa tiên liên đó, ha ha ha!”

Chị Po cùng những người khác đều nhìn Trương Thác bằng một ánh mắt phức tạp, vài giây sau chị Po quỳ gối xuống hành lễ với Trương Thác: “Đã được nhìn thấy tiên rồi!”

Cùng lúc đó, tất cả mọi người trong nhà giam địa ngục khác ngoại trừ Huyền Thiên Lân ra, đều quỳ xuống, cùng hành lễ: “Đã được gặp tiên rồi!”

Vẻ mặt Trương Thác giật mình, liền nhanh chóng chạy tới đỡ chị Po cùng đám người đó dậy: “Các vị đừng như vậy, Trương Thác đã coi các vị là tiền bối rồi, các vị làm như vậy khiến Trương Thác thực khó xử”

“Không!” Huyền Thiên Lân nói: “Trương Thác, cậu không cần để tâm, sư tôn của cậu Lục Giả Hành, được gi ụ Tiên, rất nhiều người trên thế giới này đều là môn đồ của Lục Giả Hành, cậu là truyền nhân của Lục Giả Hành, bọn họ hành lẽ như vậy cậu cũng nên nhận, nếu như cậu đã coi bọn họ là trưởng bối, thì bọn họ cũng nên tôn trọng cậu, tôi đột nhiên hiểu ra tại sao cậu lại có tài thiên phú như vậy, nhưng khi lúc gặp tôi chỉ có thực lực Ngự Khí, cậu chính là đóa tiên liên đó mà Lục Giả Hành tu luyện, ông ta tự nhiên không thể dẫn cậu đi luyện khí rồi!”

Ánh mắt Trương Thác nghi hoặc: “Tiền bối Huyền Thiên Lân, cái gọi là tiên liên rốt cuộc là có ý gì vậy?”