Chương 2046:
Triệu Chính Khải nở nụ cười nói: “Trương Thác, anh lại không tin tường Cửu Cục chúng tôi sao mà phải để người của anh đích thân đi hộ tống”
Câu nói này của Triệu Chính Khải nhìn thì có vẻ là muốn nói cho Trương Thác nghe nhưng thực chất là nói cho Dương Đức Phi nghe, anh ta muốn nói cho hai người họ biết Cửu Cục đang đứng về phía của Trương Thác.
Trương Thác lắc lắc đầu: “Nếu tôi hoàn toàn tin tưởng Cửu Cục các anh thì e rằng vợ tôi vừa nãy đã gặp nạn rồi”
Sắc mặt Triệu Chính Khải hết sức khó coi và quay đầu qua nói với Dương Đức Phi: “Truyền thừa của Tây Hạ đó giờ luôn chôn ở nơi sâu thẳm của Chi Lăng, từ xa xưa đến nay biết bao.
nhiêu truyền thừa của Tây Hạ đều rất âm thầm lặng lẽ, thế mà giờ đây người thừa kế của Tây Hạ lại lộ diện, đến người canh gác mộ như ông cũng cầm kiếm lại, xem bộ dạng thì truyền thừa của Tây Hạ xuất thổ rồi đúng không? Chẳng lẽ có liên quan đến cung điện dưới đất dưới đất của Châu Xuyên sao?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!
Sau khi Dương Đức Phi thu kiếm lại thì chắp tay sau lưng nói: “Cung điện dưới đất kia chính là một phần của truyền thừa của Tây Hạ chúng tôi: “Ha” Triệu Chính Khải khẽ cười một cái: “Vậy ra là Cửu Cục chúng tôi đã làm nhiễu loạn sự yên ổn của tiên bối Tây Hạ sao, Triệu Chính Khải tôi ở đây sẽ tạ lỗi với hậu nhân của Tây Hạ trước nhưng quốc có quốc pháp gia có gia quy, thế giới luyện khí giả có quy tắc của thế giới luyện khí giả! Hôm nay hậu nhân của Tây Hạ lại tiết lộ Ngự Khí trước mặt người bình thường, vả lại còn ra tay với người bình thường nữa, về điều này cho dù là Cửu Cục ở Đông Hòa hay Hội Thần Ẩn cũng không thể để mặc kệ. Ba ngày sau các bên sẽ tập hợp lại, tội đồ ngày hôm nay sẽ được xét xử trên đình, nếu như có lỗi thì sẽ xử lý như tội phản nghịch, truyền thừa của Tây Hạ muôn đời đừng hòng khởi động!”
Triệu Chính Khải vừa nói xong bèn quay lưng bỏ đi, hoàn toàn không cho cơ hội Dương Đức Phi nói gì cả.
“Đây là ai thế? Lại dám ngông cuồng như thế hả! Lão già, mau giết ông ta cho tôi!” Dương Quốc Hưng đứng phía sau ra lệnh cho Dương Đức Phi.
Dương Đức Phi lắc lắc đầu: “Cậu chủ, vì truyền thừa của Tây Hạ cậu hãy nhãn nhịn chút đi, đợi ba ngày sau rồi nói tiếp, đến lúc quay về rồi”
“Quay về sao? Không thể nào!” Dương Quốc Hưng hất vạt áo một cái: “Hôm nay tôi nhất định phải ngủ với người phụ nữ kial”
Trong ánh mắt của Trương Thác tràn đầy sát khí.
“Cậu chủ, đi thôi” Dương Đức Phi kéo vai của Dương Quốc Hưng quay lưng rời khỏi.
Dương Quốc Hưng hoàn toàn không cách nào phản kháng được, anh ta vừa đi vừa lớn tiếng mắng chửi vừa bị Dương Đức Phi kéo đi.
Trương Thác nhìn bóng lưng của Dương Đức Phị, trải qua bao nhiêu chuyện rồi, Trương Thác cũng không trách Dương Đức Phi lợi dụng mình nữa mà chỉ trách ngày xưa mình quá cả tin, trên đời này vốn không tồn tại đúng sai, chỉ do lập trường của cả hai không giống nhau mà thôi và lập trường của bên thắng sẽ trở thành điều đương nhiên!
Trương Thác mặc kệ Dương Đức Phi mạnh đến đâu, cũng mặc kệ thanh kiếm của Dương Đức Phi có kỳ quái đến mức nào, anh chỉ biết trong danh sách phải chết của mình ngoại trừ Lý Thị năm xưa đã hành hạ Tân Như đến mức sắp phát điên thì bây giờ lại có thêm một người nữa!
Trương Thác thu ánh mắt lại và đột nhiên phát hiện trước mặt mình xuất hiện ba bóng người.
“Khương Phát Thần của nhà họ Khương!”
“Bạch Phi Vân của nhà họ Bạch!”
“Cơ Thịnh Nhân của nhà họ Cơ”
Ba bóng người đồng thời chắp tay nói với Trương Thác: “Tham kiếm Quân vương địa ngục”
Khuôn mặt của Trương Thác để lộ vẻ kinh ngạc: “Mọi người sao lại đến đấy thế? Còn nữa, khí tức của mọi người trông rất kỳ lạ, tôi không hề phát giác khi ba người đến gần”