Chương 2111:
Trương Thác nghĩ một lát liền trực tiếp gọi điện thoại đến Tô Thị, nói rõ thân phận của mình.
Sau khi Trương Thác nói ra thân phận của mình, tộc trưởng mới nhậm chức của Tô Thị – Tô Viễn Trí ngay lập tức liền đích thân đến nghe điện thoại.
Kể từ khi Tô Văn Kiệt của Thần Huyền bị xử chém, con trai của Tô Văn Kiệt là Tô Viễn Trí liền đứng ra đảm nhiệm vị trí tộc trưởng Tô Thị, có điều nói là tộc trưởng, nhưng người thực sự nắm quyền trong Tô thị lại chính là Lâm Ngữ Lam, dưới Lâm Ngữ Lam còn có cậu của cô – Tô Du Khanh, dù sao thì người trong thị tộc đều không có địa vị gì trong Tô Thị cả.
Tô Viễn Trí nói cho Trương Thác rằng, Lâm Ngữ Lam và Tô Du Khánh đã đến vùng đất cổ nhà họ Tô để xử lý một số chuyện.
Trương Thác nghe đến đây liền hiểu rõ, ở chỗ vùng đất cổ của nhà họ Tô không có tín hiệu, điện thoại không gọi được cũng là điều bình thường, điều này cũng có thể giải thích cho việc vì sao Lâm Ngữ Lam lại vội vã rời đi như vậy.
Còn về Lâm Ngữ Lam đi xử lý chuyện gì, Trương Thác không có nhiều thời gian để hỏi, anh không phải là người có chuyện gì cũng chen miệng vào hỏi nhiều, đây cũng chính là sự tôn trọng giữa vợ chồng với nhau.
Trương Thác nằm trên giường, bận bịu một thời gian lâu như vậy rồi, lại hôn mê hơn một tuần, cuộc sống của anh cuối cùng cũng tạm thời lắng xuống vào giờ phút này.
Trương Thác nhìn lên trần nhà, ngẩn ngơ hơn mười phút, sau đó từ trong túi lấy ra bức thư mà Nhân Miêu để lại rồi mở ra xem, bên trong có một tấm thiệp mời.
Nền của tấm thiệp mời là một tòa lâu đài sang trọng màu bạc sáng, Trương Thác đưa tay ra sờ, màu bạc sáng ấy đều được làm từ bạch kim, hơn nữa tay nghề vô cùng tốt, trên mỗi đầu lâu đài đều có đính một viên kim cương, vô cùng sáng, cái khác không nói, chỉ nói đến tấm thiệp mời này đã biết giá trị của nó đã hơn 300 triệu.
Bên trên tấm thiệp mời chỉ viết có ba chữ, Trương Thác.
Trương Thác lật đi lật lại tấm thiệp mời mấy lần, phát hiện ngoại trừ việc khoe khoang sự giàu có của họ ra thì không hề có chỗ nào đặc biệt cả.
“Xí”
Trương Thác vứt tấm thiệp mời sang một bên, đắp chăn lại rồi nhắm mắt đi ngủ.
Giấc ngủ này của Trương Thác không hề có chút lo lắng nào cả, anh ngủ rất thoải mái, cho đến mười giờ sáng của ngày hôm sau, tiếng chuông điện thoại chói tai đã đánh thức Trương Thác vẫn đang còn ngủ say.
Trương Thác mở to đôi mắt đang còn ngái ngủ, cầm lấy điện thoại đặt trên bàn cạnh đầu giường.
“A lô, thư ký Lý à”
“Anh Trương, công ty xảy ra chút vấn đề, tổng giám đốc.
Lâm lại không có ở đây, phiền anh đến giải quyết một chút”
Trong điện thoại, giọng nói của thư ký Lý có chút lo lắng vội vã.
“Ừm, bây giờ tôi sẽ qua đó” Trương Thác ngáp một cái rồi ngồi dậy đánh răng rửa mặt, anh đột nhiên nhớ ra rằng, mấy ngày nay bà xã không có ở nhà, e là anh cũng không thể rảnh rỗi được, tập đoàn Nhất Lâm lớn như vậy, ngày nào cũng phải có một số chuyện cần có cấp cao ra quyết định.
Bây giờ không có cách nào liên lạc với Lâm Ngữ Lam, có một số quyết định mà giám đốc điều hành kkhoong thể làm, cũng không có quyền để làm, điều này không có nghĩa là những giám đốc điều hành này không có năng lực này, mà là nếu chuyện gì Lâm Ngữ Lam cũng đều giao cho giám đốc điều hành phụ trách, vậy thì ngày cô rời bỏ chức tổng giám đốc tập đoàn Nhất Lâm cũng sẽ không còn xa nữa.
Sau đi đánh răng rửa mặt xong, Trương Thác thay một bộ quần áo sạch sẽ, cạo râu mặt, anh đứng trước gương, nếu như chỉ nhìn tướng mạo, Trương Thác không khác gì một nam thanh niên vừa bước vào xã hội, nhưng nếu như chú ý đến ánh mắt và khí chất của Trương Thác sẽ làm cho người khác lập tức vạch ra ranh giới với anh.
Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, trên người Trương Thác từ lâu đã mang theo một sự dửng dưng hờ hững cho dù núi Thái Sơn có sụp đổ ngay trước mắt, và một sự tự tin phát ra từ trong nội tâm của anh.