Trong sảnh lớn, ánh mắt của mọi người đều dồn theo hướng Tổ Lâm.
Khi mấy người của Cửu Mệnh nhìn thấy Tổ Lâm đang đi về phía mình, trong lòng tất cả đều căng thẳng, một bàn người, vội vàng đứng dậy, biểu hiện căng thẳng cực kỳ.
“Đừng căng thẳng” Tổ Lâm mỉm cười, liếc nhìn rồi nói với mấy người Cửu Mệnh, cuối cùng, ánh mắt dừng lại trên người Ly Hòa.
Ly Hòa bị Tổ Lâm nhìn, chỉ cảm thấy trong lòng hoảng hốt, không được tự nhiên mà cúi thấp đầu.
“Không cần phải sợ, tôi chỉ đến đây để hỏi ít chuyện mà thôi” Tổ Lâm đi đến trước mặt Ly Hòa, nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên đang đứng ở bên cạnh.
Người đàn ông trung niên này vội vàng lùi ra phía sau mấy bước.
Tổ Lâm nhẹ gật đầu, tiến về phía trước một bước, đứng ở bên cạnh Ly Hòa, đưa tay sờ lên bả vai Ly Hòa, nói khế: “Nghe nói, tối hôm qua nhóm người các người rất náo nhiệt?”
Sắc mặt của mấy người Cửu Mệnh trong phút chốc trở nên trăng bệch, bọn họ sợ bị Đảo Quang Minh biết chuyện Ly Hòa cùng người đêm qua có quan hệ, bị phiền phức lâm đầu, nhưng hiện tại xem ra, tất cả mọi chuyện đều không thể thoát khỏi đôi mắt của người ta.
“Đừng sợ hãi như thế mà” Tổ Lâm nhìn cả đám người đang phát run này: “Đảo Hắc Ám chúng ta, cũng không phải thế lực ác ôn gì mấy, chỉ là đến hỏi một vài vấn đề mà thôi, ông cùng người kia, quan hệ rất thân sao?”
Tổ Lâm đưa tay, trêu đùa mấy sợi tóc rơi bên tai Ly Hòa.
Ly Hòa có cảm giác như là bị ác quỷ trong địa ngục để mắt đến, bị dọa đến không dám mở miệng.
Người đàn ông trung niên vội vàng lên tiếng: “Đại nhân ngài đừng hiểu lầm, chúng tôi và người kia không quen biết nhau, chỉ là người kia đã giúp Ly Hòa một chuyện, Ly Hòa mới đồng ý giúp người kia trà trộn vào đảo Ánh… Không không, là trà trộn vào đảo Hắc Ám, những chuyện còn lại chúng tôi cái gì cũng không biết, tối hôm qua chúng tôi đã bảo người kia cút đi rồi”
Tổ Lâm nhíu nhíu nhíu mày: “Thật vậy sao?”
“Cực kỳ thật luôn!” Người đàn ông trung niên ra sức gật đầu: “Đại nhân, Cửu Mệnh chúng tôi tuyệt đối trung thành đối với đảo Hắc Ám!”
“Tốt, vậy tôi sẽ tin tưởng đám người các người” Tổ Lâm võ vỗ bả vai Ly Hòa, sau đó nhanh chóng rời đi.
Nhìn thấy Tổ Lâm rời đi, tất cả những người của Cửu Mệnh đều thở dài một hơi.
“Đều ngồi… Ngồi đi” Giọng nói của người đàn ông trung niên còn có chút run rẩy.
Tất cả mọi người của Cửu mệnh lúc này mới chầm chậm ngồi xuống, ai nấy đều có cảm giác hai chân như nhữn ra.
Tổ Lâm trở lại chủ vị, cậu ta liếc nhìn xuống phía dưới, sau đó lên tiếng: “Lần này gọi các vị đến đây, chủ yếu là vì có hai chuyện muốn tuyên bố”
Tổ Lâm nói chuyện, trực tiếp dùng luôn chữ gọi này, chứng minh ở đây cậu ta có địa vị rất cao.
“Thứ nhất!” Tổ Lâm duỗi ra một ngón tay: “Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này, sẽ không còn sự tồn tại của Đảo Quang Minh, từ hôm nay trở đi, tên của nơi này sẽ là đảo Hắc Ám, từ nay về sau, nếu như ai còn nhắc lại ba chữ Đảo Quang Minh, thì người đó chính là đang đối nghịch với đảo Hắc Ám chúng ta, đối nghịch với Tổ Lâm tôi đây!”
Tổ Lâm nói ra điều này, mấy người đang ngồi, cũng cảm thấy đây không phải là chuyện gì ngoài dự tính, dù sao, khi bọn họ nhận được thư mời, tên ký phía trên ghi là đảo Hắc Ám.
“Thứ hai” Tổ Lâm duỗi ra hai ngón tay: “Từ hôm nay trở đi, các thế lực bất kể là lớn hay nhỏ, đều phải như thiê lôi, đảo Hắc Ám chúng tôi sai đâu thì phải đánh đó, tôi nói các thế lực lớn nhỏ, bao gồm cả thế lực ngầm, cũng bao gồm, thế lực của những người luyện khí.”
Tổ Lâm nói xong, ánh mắt nhìn bàn người đang ở cách mình gần nhất, đó là thế lực đứng đầu của những người luyện khí, mặc dù không bảng loại thế lực lớn mạnh như Bát Kỳ bộ, nhưng khi so với những người khác cũng đã coi như là rất mạnh.