Thành viên Cửu Mệnh im lặng, hiện tượng kỳ dị trên bầu trời quá mức kinh khủng, anh ta đột nhiên lên tiếng: “Vậy nói như thế, trên đảo Hắc Ám tất cả đều là nhóm cao thủ này rồi?”
“Đương nhiên, cái gọi là Đảo Quang Minh ở trước mặt đảo.
Hắc Ám chẳng qua là một trò cười mà thôi, sức mạnh của quân vương địa ngục Trương Thác đó, cũng như các cậu nhìn thấy là một cường giả, nhưng ở trong mắt của cường giả Ngự Khí chúng tôi chính là một tên rác rưởi mà thôi.” Tên cao thủ Ngự Khí này cực kỳ ngạo mạn.
Thành viên Cửu Mệnh há miệng, không nói gì, trong giờ phút này, anh ta đã cảm nhận được rõ ràng, đối với nhóm cường giả này mà nói, mình nhỏ bé biết bao.
Cuộc chiến lớn trên bầu trời vẫn còn đang tiếp diễn, nhưng người ở trên hòn đảo đã rối loạn, rất nhiều thành viên của thế lực trên mặt đất chưa bao giờ nhìn thấy qua cảnh như vậy, cuộc chiến lớn bên trên dẫn đến cảnh tượng kỳ dị đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ.
“Thảo nào Đảo Quang Minh lại đổi tên thành đảo Hắc Ám, dựa vào sức mạnh của Đảo Quang Minh, lấy cái gì đối đầu với nhóm cường giả này?”
“Ôi, xem ra hiểu biết của chúng ta thật sự là quá nông cạn.”
“Trương Thác đó nhìn như hùng mạnh, thật ra thì giống với chúng ta, cũng là một con thuyền nhỏ trong đại dương mà thôi”
Cuộc chiến lớn ở phía trên đã dẫn đến quá nhiều chấn động, cũng phá vỡ thế giới quan của bọn họ, làm cho bọn họ biết rõ, thì ra quân vương địa ngục mà bản thân mình trước đây cho rằng hùng mạnh nhất trên thế giới này cũng nhỏ bé yếu ớt như một con kiến hôi.
“Ồ, vậy thì thế nào?” Một người đột nhiên nhìn thấy mặt đất cát ở bên bờ hòn đảo đang xảy ra thay đổi, một vòng xoáy sa mạc đang được hình thành ở bên bờ hòn đảo này.
“Thật lợi hại! Chiến đấu ở bên trên lại có thể khiến cho sa mạc xảy ra thay đổi!” Lại có người mở miệng.
Phạm vi của vòng xoáy sa mạc càng lúc càng lớn, bán kính từ ba mét, đến năm mét, đến mười mét, đến hai mươi mét!
Mọi người chỉ xem đây là sự thay đổi do cuộc chiến lớn bên trên gây ra, nhưng lại không biết vòng xoáy sa mạc này chính là chỗ cửa vào cạm bẫy địa ngục!
Trên bầu trời hòn đảo, cảnh tượng kỳ dị trong trời đất, mây đen bắt đầu bốc lên, cưồng phong nổi lên bốn phía, thỉnh thoảng một tia chớp xẹt qua, kinh sợ đến mức mọi người trên đảo rụt cổ lại.
Bên cạnh hòn đảo, vòng xoáy sa mạc đó càng lúc càng lớn, quay điên cuồng xung quanh một điểm, một mảng lớn đất cát tuôn vào trong tâm vòng xoáy, vậy thì giống như một cái hố đen sa mạc muốn hút toàn bộ sa mạc Sossusvlei vào trong.
“Chuyện gì thế?” Xương Rồng hiện thân, nhìn về phía vòng Xoáy sa mạc.
“Cái này cần phải hỏi Phản Tổ Minh của các ông rồi” Kim Đông Tứ cũng hiện thân: “Hòn đảo này chính là Phản Tổ Minh các anh khống chế”
“Phản Tổ Minh các ông đã làm gì để cho cạm bẫy địa ngục phát sinh thay đổi rồi?” Lanny cũng lộ diện.
Xương Rồng lắc đầu: “Đừng có hất nước dơ lên người của Phản Tổ Minh tôi, sự thay đổi này của cạm bẫy địa ngục này cũng không có liên quan với chúng tôi.”
Trên đảo, có người theo dõi trên bầu trời, cũng có người chú ý vòng xoáy sa mạc đó.
Đột nhiên, một người đang nhìn chằm chằm vào vòng xoáy sa mạc trợn to hai mắt, đưa tay chỉ tâm vòng xoáy: “Mọi người xem! Đó có phải là có một người không!”
“Người? Nào có người?”
“Thì ở trong tâm vòng xoáy đó!”
“Anh thôi đi, ai còn ở dưới lòng đất chứ?”
“Thật sự là có người!” Lại có người lên tiếng: “Tôi nhìn thấy tồi: “Đúng là có người! Từ trong vòng xoáy đi ra!”
“Ông ta là ai vậy!”
Từng giọng nói lại từng giọng nói nghỉ ngờ giống như lây nhiễm, ngay tức khắc, ánh mắt của rất nhiều người đều nhìn về hướng giữa sa mạc.