“Buông súng xuống!” Công chúa Anna quát: “Các người muốn làm gì đây? Tạo phản sao?”
“Tạo phản? Anh thấy người muốn tạo phản chính là em đó, em gái Tà Thần thân yêu” Alfonso cười nói: “Hôn ước của em và thần đã định rồi, bây giờ đào hôn, lại ném thể diện nhà chúng ta thật mạnh trên mặt đất cho người khác giãm đạp?
Anh thấy loại người như em không cần thiết tiếp tục ở trong gia tộc, sự tồn tại của em sẽ chỉ làm cho gia tộc hổ thẹn”
“À ừm, có thể kết thúc nhanh lên không?” Triệu Chính Khải nhìn đồng hồ trên cổ tay: “Thời gian của tôi không có nhiều lắm, không cần chơi đùa với hai đứa trẻ đó.”
Lời này của Triệu Chính Khải chính là nói với Trương Thác.
“Haiz” Trương Thác thở dài, anh lấy điện thoại ra, trực tiếp bấm một dãy số: “Alo, đúng, là tôi, con gái ông ở trong tay tôi này, còn có con trai ông cũng ở đây, mau đến dẫn đi đi, nơi ở ông có thể tra được mà, nhanh lên đi tôi cho ông thời gian năm phút, nếu năm phút nữa ông không đến, tôi sẽ làm thịt con trai ông đó.”
Trương Thác nói xong, cúp điện thoại.
Alfonso cũng không biết thao tác này của Trương Thác gọi là gì.
Nhưng công chúa Anna lại rất rõ ràng, cô ta ở bên bên nhéo nắm tay: “Anh đừng chờ năm phút làm gì, bây giờ cứ qua làm thịt anh ta đi.”
“Mẹ kiếp” Triệu Chính Khải trừng lớn đôi mắt: Cô bé xinh đẹp như vậy, sao mà tâm tư tàn nhãn thế?”
Trương Thác trợn trắng mắt với Triệu Chính Khải: “Anh cho rằng công chúa hoàng thất là cô ngốc à, hôm nay chúng †a không đến thì cô ta cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, anh cứ phải làm chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, khiến cô ta ở đây giả ngu thành ngốc bạch ngọt, nếu thật là cô ngốc thì đã sớm bị người ta làm rồi”
Vẻ mặt Triệu Chính Khải khóc tang: “Má nó, giờ mới thấy câu nói của Trương Vô Ky rất có đạo lý, phụ nữ càng xinh đẹp sẽ càng gạt người, sau này tôi sẽ không bao giờ tin tưởng lời nói của phụ nữ xinh đẹp nữa”
Trương Thác cùng Triệu Chính Khải nói chuyện phiếm với nhau, hiển nhiên không để tình huống hiện tại vào trong lòng.
Trong một trường hợp như vậy khiến cho Alfonso cảm thấy chính mình bị coi khinh.
“Thăng nhóc kia, cậu ngậm miệng của mình lại cho tôi, ở nơi này không đến lượt cậu nói chuyện!”
“Alfonso, ngậm cái miệng bẩn thỉu của con lại!” Một tiếng quát vang lên lần nữa, chỉ thấy một đôi vợ chồng bước vào bên trong nhà.
Trong nháy mắt đám người râu xồm nhìn thấy đôi vợ chồng này toàn bộ quỳ xuống đất, dâng ra lễ nghi tối cao của chính mình.
Alfonso quay người lại, nhìn thấy cặp vợ chồng này, hơi sừng sờ: “Cha…”
“Câm miệng!”
Mặc dù Alfonso không hiểu gì hết nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời như trước, biết điều quỳ xuống.
“Không phải đối với tôi!” Người đàn ông một lần nữa lên tiếng, hướng về phía Trương Thác: “Là đối với vị này”
“Đối với anh ta?” Alfonso trừng mắt nhìn Trương Thác.
Vài đội viên của Cục Chín nhìn thấy hai vợ chồng này bước vào, trợn mắt há mồm: “Bọn họ, bọn họ không phải Ở trên tin tức, bọn họ đã nhìn thấy bóng dáng của hai người này không ít lần.
“Ừ, quốc vương của nước Gổ Hi” Triệu Chính Khải gật đầu, xác nhận phỏng đoán của bọn họ.
Lúc nghe thấy lời của Triệu Chính Khải, ánh mắt của bọn trừng càng lớn hơn, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Mọi việc xảy ra trước đây, cùng với mọi chuyện xảy ra ở thời điểm hiện tại làm cho đầu bọn họ mờ mịt.