Mấy trăm người xung quanh không nhiều lời, tất cả cũng đều lao về phía Trương Thác, có vài người trên người đã xảy ra biến hóa dị thường, đó là đặc điểm của cơ thể thí nghiệm thuộc về Phản Tổ Minh.
Trương Thác đứng ở trung tâm, những người này, giống như những con quái vật đang tìm kiếm con mồi trong phim zombie vậy, ùn ùn kéo về phía Trương Thác.
Trương Thác chuyển động tay chân nói: “Nào đến đây đi, để cho tôi xem thử, các người có sức mạnh thế nào, mà chắc chắn có thể giữ tôi lại!”
Bên ngoài núi Chúng Thần.
Triệu Chính Khải mang theo bốn trăm đứa trẻ cùng với hơn mười mấy đội viên của Cửu Cục rời đi, cách núi Chúng Thần khoảng năm cây số, phía nhà nước nước Cổ Hi đã sắp xếp mọi người đợi ở đây.
Sau khi Triệu Chính Khải giao toàn bộ bốn trăm đứa trẻ vào tay nhà nước của nước Cổ Hi, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đại ca, thật sự không ngờ rằng cả bảy người bọn họ đều là người của đối phương, lần này, là em quá sơ ý rồi” Người dẫn dắt đội viên của Cửu Cục lần này, vẻ mặt đau khổ nhìn về phía Triệu Chính Khải.
“Đi một ngày đàng học một sàng khôn, trong khoảng thời gian này, mọi người cũng đã vất vả rồi, nghỉ ngơi dưỡng sức đi, tôi còn có chút chuyện” Triệu Chính Khải vỗ vai người kia.
Các đội viên trong nhóm gật đầu, đưa những người còn lại vào chiếc xe của nhà nước nước Gổ Hi.
Sau khi Triệu Chính Khải đưa mắt nhìn bọn họ lần lượt lên xe, liền nhìn về phía Trương Thác đang đứng bên cạnh: “Không ngờ trong ngọn núi này lại toàn là người của thế giới thân thánh, tình hình này càng ngày càng loạn rồi: “Đúng vậy” Trương Thác gật đầu: “Tiếp theo chúng ta hẳn nên đến tổ địa nhà họ Tô, xem ra chuyện nhân viên tổ địa nhà họ Tô mất tích, không có liên quan gì quá lớn đến nơi này”
“Dọn dẹp rồi chuẩn bị đi thôi” Triệu Chính Khải võ võ bả vai Trương Thác.
Trương Thác gật đầu.
Chính ngay lúc này, tay Triệu Chính Khải đặt trên vai Trương Thác đột nhiên nắm lấy cổ Trương Thác.
Động tác của Triệu Chính Khải rất nhanh, góc độ ra tay vô.
cùng xảo quyệt, Trương Thác còn chưa kịp phản ứng lại thì đã túm lấy cổ họng của Trương Thác, bây giờ chỉ cần Triệu Chính Khải hơi dùng sức thì thể bẻ gãy cổ của anh.
“Xem tôi là kẻ ngu sao?” Trên gương mặt Triệu Chính Khải lộ ra vẻ khinh thường: “Dựa vào kỹ năng diễn xuất này của anh, mà cũng muốn lừa gạt ông đây sao?”
Trên gương mặt Triệu Chính Khải nở một nụ cười đê tiện.
Đồng tử Trương Thác đột nhiên co rút lại.
“Sao nào, nghĩ không ra sao?” Triệu Chính Khải nói: “Ông đây đã sớm phát hiện ra anh có chỗ không đúng rồi, nếu không phải lo lắng cho những đứa trẻ này, trên núi ông đây đã làm thịt anh rồi, thật sự cho rằng ông đây không hiểu tiếng Cổ Hi sao? Cho nên khi anh nói chuyện với người khác, phát âm của anh và phát âm của những tên nhóc kia, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, mẹ mày, vậy mà lại dám công khai cho rằng ông đây không có văn hóa! Ông đây nhìn giống người vô văn hóa sao? Anh có biết hay không muốn làm lãnh đạo phải xem trình độ học vấn?”
Tay Triệu Chính Khải dùng sức, nghe được một tiếng lách cách, cổ họng của Trương Thác giả đã bị Triệu Chính Khải bẻ gãy tại chỗ.
“Hừ, xem xem cái thứ gì” Triệu Chính Khải xé mặt nạ da người của đối phương ra, dưới mặt nạ lộ ra một khuôn mặt với nét mặt méo mó, vì để chiếc mặt nạ da người này phù hợp với khuôn mặt của Trương Thác mà người bắt chước này đã phải thay đổi cả những đường nét khuôn mặt của mình.
Triệu Chính Khải quay người lại, híp mắt nhìn về phía núi Chúng Thần, lẩm bẩm nói: “Gấp gáp muốn dẫn tôi đi như vậy, là muốn ra tay với tên nhóc kia chứ gì? Suy cho cùng, cũng là bởi vì tôi lừa gạt nên cậu mới đến đây, nếu không đưa cậu ra ngoài, thì sau này ông đây còn lăn lộn kiếm miếng ăn thế nào nữa cơ chứ…nếu không làm sao có thể lăn lộn được?”
Triệu Chính Khải chuyển động tay chân: “Không phải chỉ là đánh nhau không dựa vào khí sao? Mẹ nó, ai sợ ai chứ.”