Con Rể Quyền Quý

Chương 2341



Chương 2343:

“Mệ nó, ông đây thế mà làm vật sai khiến cho bọn họ”

Triệu Chính Khải ngồi xuống châm thuốc.

Thời gian cho một điếu thuốc.

Trương Thác lại đứng lên, “Kế tiếp anh có dự định gì chưa?”

“Có thể có dự định gì chứ?” Triệu Chính Khải trợn tròn mắt: “Trước tiên trở về trả xe cái đã, sớm biết thế thì không giả vờ nữa, sau đó lại đến tổ địa thị tộc xem xét một chút, đi thôi. “

“Không” Trương Thác lắc đầu, “Anh không cảm thấy, hết thảy chuyện này có chút kỳ lạ sao?”

“Kỳ lạ thế nào?” Triệu Chính Khải khó hiểu.

Trương Thác nhìn chằm chằm mặt đất dưới chân: “Mọi chuyện đã xảy ra đều cho chúng ta thấy có vấn đề, bảo chúng †a hãy rời đi càng sớm càng tốt, mặc dù Phản Tổ Minh ngoài mặt là muốn ra tay với tôi, nhưng những người mà anh ta phái đến, thứ cho tôi nói thẳng, nếu như muốn giữ anh và tôi lại như vậy, có phải chúng ta suy nghĩ hơi viển vông rồi sao?”

“Ý cậu là…” Triệu Chính Khải cũng nhận ra một chút vấn đề.

“Trong này, chắc chắn có người đang giở trò, đi thôi, vào núi nhìn xem một chút!” Trương Thác nói xong, dẫn đầu đi về hướng nhà thờ tổ trước.

“Nói cho xong đã nhé, xem cũng được, nhưng bắt đầu từ bây giờ, tiền thuê thêm chiếc xe kia, cậu phải bỏ ra đấy!” Triệu Chính Khải vứt điếu thuốc trong tay xuống, đi theo.

“Tôi mua tặng anh một chiếc xe mới luôn, được chưa?”

“Đừng, tôi không phải loại người như vậy” Triệu Chính Khải nghiêm mặt lắc đầu: “Thỉnh thoảng lái chiếc Ferrari cũng không sao. Tôi cảm thấy với tuổi của tôi, anh mua cho tôi một chiếc Rolls Royce đi. “

“Cút xa vào.”

Trong một khách sạn ở nước Cổ Hi.

Mười mấy thành viên của Cửu Cục lê lết cơ thể mệt mỏi vào trong một căn phòng sang trọng.

Trong căn phòng này, có một bóng người đã ngồi từ lâu, đeo một chiếc mặt nạ trắng tinh không có đường nét gương mặt.

Khi mười mấy người này bước vào, toàn bộ đều lộ ra dáng vẻ cung kính và thành thật đứng thành hàng.

“Thế nào, Triệu Chính Khải lại trở về sao?” Một giọng nữ vang lên.

“Hồi bẩm điện hạ, đã trở về rồi” Người dẫn đầu đội viện Cửu Cục nói.

“Ha ha, nếu đã trở về, sẽ rất thú vị rồi đây, với bản lĩnh của anh ta, chắc chắn sẽ phát hiện có chuyện không đúng, Phản Tổ Minh ơi là Phản Tổ Minh, nếu các người không làm, tôi cũng chẳng thèm quản các người, nhưng hết lần này đến lần khác, các người lại muốn vu oan giá họa cho thế giới thần thánh, nếu các người đã muốn chơi, vậy thì mọi người phải cùng nhau chơi thì mới vui, tình thế này kéo dài quá lâu rồi, anh đừng nói, có anh Trương Thác ở bên trong phá rối, mọi thứ đều trở nên rõ ràng” Bóng người này đứng lên, mái tóc màu trắng bạc xõa ngang vai, cô ta tháo chiếc mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt tinh xảo, từ gian phòng cửa sổ sát đất, nhìn về phía vị trí núi Chúng Thần.

Trương Thác và Triệu Chính Khải hai người đi đến trong nhà thờ tổ.

Sau khi làm rõ tình hình thật sự của ngọn núi này, tất cả quỷ dị quét một cái sạch sẽ.

Hai người ở trong nhà thờ tổ lục lọi một hồi, phát hiện tượng thần trong nhà thờ tổ có thể xoay tròn, sau khi xoay tròn tượng thần một vòng, mặt đất dưới chân hai người trong nháy mắt rơi xuống, giống như ngồi thang máy.

Tốc độ đi xuống của mặt đất nhà thờ tổ rất nhanh, hơn nữa không có phát ra bất kì tiếng ồn nào, thậm chí trong đó còn kèm theo một tràng âm thanh mô phỏng mưa rơi, đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đây Trương Thác bọn họ đang say giấc nồng bị chuyển dời đến đây cũng hoàn toàn không biết.

Giống như vậy, cảnh tượng trước mặt Trương Thác cũng đang xảy ra thay đổi.