“Không có” Anna thành thật lắc đầu. “Nếu như trước đây tôi có được thực lực như thế này thì làm sao có thể biến thành một cô bé chỉ biết thích anh chứ? Nhưng mà nói cho cùng thì cũng do bản thân tôi quá nông cạn, sau khi gặp được chủ thượng thì tôi mới nhận ra, người mà tôi yêu thích và sùng bái là một kẻ bé nhỏ yếu ớt tới mức nào”
Trương Thác cười cười: “Cô chưa từng tập võ nhưng thực lực tăng nhanh cấp tốc khiến cho cô không biết được một võ giả thực sự, người dựa vào bản thân từ từ trở nên mạnh mẽ, người đó sẽ đi từng bước cơ bản nhất. Mà những bước cơ bản này là sự tiến bộ của võ giả. Ở trấn Thánh Hỏa, mỗi bước chân của ông lão kia đều cách nhau bảy mươi lăm xentimet, không dài hơn cũng không ngắn hơn. Nhưng đêm nay, ông lão kia xuất hiện, tuy là tướng mạo vẫn như vậy, chiều cao không có gì sai nhưng mỗi bước chân của ông ta là tám mươi centimet. Điều này chứng tỏ, bọn họ vốn không phải cùng một người. Khi ông ta dẫn bảy người của Cửu Cục đi, bước chân của bảy người đều rất vội vàng, chứng tỏ là chiến trường chính của bọn họ cũng không phải ở trên ngọn núi đó.
Mục tiêu của các người là giá họa cho thế giới thần thánh, mà bọn họ cũng đồng thời tương kế tựu kế, bỏ tôi lại ở đây. Các người cho rằng bảy thành viên trong đội quy thuận về phe Phản Tổ Minh của các người à, thực tế là bọn họ vẫn luôn quy thuận thế giới thần thánh”
“Suy đoán không tệ” Anna vỗ tay một cái: “Vậy sau đó thì sao?”
“Chuyện sau đó càng dễ đoán rồi” Trương Thác nhún vai: “Lão Quái Vật luôn là người của thế giới thần thánh, bốn trăm đứa bé kia có lẽ không phải cho ông ta chọn, mà là do cô chọn. Cô muốn mở ra truyền thừa của nước Cổ Hi, bốn trăm đưa nhỏ đó có thể là có một chút huyết thống nào đó. Lão Quái Vật làm ra nhiều trò lừa gạt như vậy, tạo ra cái thứ gọi là dấu vết của thần linh chỉ muốn để cho bố của cô tin tưởng ông ta. Ông ta cũng không muốn dùng bốn trăm đứa bé kia để hiến tế mà là muốn dẫn đám nhỏ đó đi, đúng không? Ông ta sẽ đưa bọn nhỏ đến nơi này để tìm đường đi về, bị người của cô cản lại. Vốn là những chuyện này sẽ được tiến hành theo kế hoạch, nhưng mà tôi và Triệu Chính Khải đến làm kế hoạch của cô bị phá đi, tuy là cô sắp xếp người trên đỉnh núi để giết tôi nhưng theo như cách làm bây giờ của Phản Tổ Minh thì những món hàng này cũng không có hoàn toàn chắc chắn là có thể giữ lại tôi, nói thẳng ra thì những gì bọn họ làm, kể cả việc mà cô cố gắng lan truyền tin tức, đơn giản chỉ là muốn tôi nhanh chóng rời khỏi đây thôi. Điều này càng chứng minh là ở trong này có thứ gì đó mà các người hoàn toàn không muốn tôi nhìn thấy, đúng chứ?”
“Xứng đáng là người đàn ông mà tôi từng thích, lợi hại, lợi hại” Anna cũng không keo kiệt mà vỗ tay tán thưởng.
Triệu Chính Khải đứng bên cạnh nghe mà cứ như người mơ hồ, cuối cùng giơ ngón cái lên khen Trương Thác: “Người anh em, nói thật, sự ngầu ngầu lần này của anh, tôi không học được”
Trương Thác nhìn anh với vẻ mặt bất đắc dĩ: “Hết cách rồi, những chuyện xảy ra gần đây nhiều quá, không thể không suy nghĩ nhiều hơn, nếu như không có sự yểm trợ của người bên chính phủ vào bảy tuần trước thì cho dù Phản Tổ Minh có khả năng cao như trời cũng không thể đào rỗng cả ngọn núi mà thần không biết quỷ không hay.”
“Biết rồi thì sao nào?” Anna nở nụ cười lạnh lùng: “Anh nghĩ là với sức của hai người, cộng thêm lão già này thì có thể ra khỏi đây à?”
“Chẳng lẽ không được sao?” Nhóm chú trọng lên truyện trên app truyện hola nhé cả nhà! Trên người Trương Thác †ỏa ra một sự tự tin tột độ: “Nếu các người thật sự có khả năng giữ lại tôi thì còn cho tôi cơ hội rời khỏi đây sao? Để tôi đoán thử, lúc này, cô muốn nghe tôi nói nhiều như vậy là đang kéo dài thời gian để thu dọn một số tư liệu cần thiết để tìm cơ hội chạy đi chứ gì? Triệu Chính Khải, anh dùng điện thoại vệ tinh của anh thông báo cho mọi người tập trung lại đây, tư liệu ở chỗ này không thể để họ lấy đi dù chỉ là một chút!”
“Được” Triệu Chính Khải giả vờ giả vịt cầm điện thoại di động lên.
“Giải quyết bọn họ!” Hai cánh tay của Anna vung lên, còn bản thân cô ta thì lùi về phía sau.
Vô số vật thí nghiệm lại vây quanh hai người một lần nữa.
Bên kia phòng khách, Lão Quái Vật cũng đã bị đối thủ xử lý xong rồi.
“Ê, qua bên này giúp đỡ đi, chút nữa chúng ta cùng đi ăn thịt! Chúng ta là bạn bè tốt nhất ở thế giới thần thánh mà”
Triệu Chính Khải hô to một tiếng, trong khoảnh khắc rảnh rỗi đó vẫn không quên dùng tay bắn tim cho một người.