Chương 2384:
“Linh thể siêu thoát khỏi một cơ thể hạn chế cho nên đương nhiên có thể tồn tại mãi mãi” Giọng nói của con quái vật tràn đầy khinh thường: “Nhưng mà tôi chỉ muốn trở về mà thôi, tại sao các người lại mãi không tha như vậy”
Lý Dung Tài lắc đầu: “Nếu như anh nguyện ý bỏ đi cái thân thể này sau đó trở về viên đá linh hồn thì chúng tôi có thể để cho anh tiếp tục sống sót, nhưng mà muốn quay về trái đất thì không thể, nếu như anh đến văn minh tâm trái đất thì toàn bộ thế giới nhất định sẽ có sự thay đi “Vậy thì sao?” Con quái vật hỏi lại: “Trung tâm của trái đất và bề mặt của trái đất nằm trên cùng một hành tinh. Hàng trăm năm trước, những con người đó không biết rằng có những con người khác ở bên kia đại dương. Tâm trái đất và bề mặt trái đất va chạm nhau. Đây là điều không thể tránh khỏi, vậy tại sao phải tự tạo cho mình hào quang của đấng cứu thế như vậy? “
Donald lắc đầu, pháp trượng màu trắng ở trong tay của anh ta lần nữa lại xuất hiện: “Lòng trái đất và trái đất là hai loại văn mình hoàn toàn không giống nhau, một khi xảy ra va chạm thì tất cả sinh linh trên thế giới đều sẽ bị hủy diệt”
“Ha ha” Con quái vật khẽ cười một tiếng: “Thắng làm vua thua làm giặc, bản thân tôi chính là luật rừng, đây là trái đất chứ không phải là một căn nhà ấm áp, còn nữa người ở trên mặt đất cũng không phải là không có cơ hội phản kháng, tất cả mọi thứ đều phải dựa vào bản thân mình mà thôi.
“Năng lượng hạt nhân chính là một thứ không nên tồn tại”
Lý Dung Tài lắc đầu nhói: “Một khi năng lượng hạt nhân ở trên mặt đất bùng nổ thì tất cả sẽ bị hủy diệt, không chỉ đơn giản là con người chịu ảnh hưởng mà ngay cả anh cũng không thể nào quay về, anh cũng không thể tiếp tục ngao du ở cái thế giới này nữa”
“Các người thật sự sợ văn minh tâm trái đất bị phát hiện ở trên bê mặt trái đất như vậy sao?” Con quái vật đột nhiên đứng lên: “Thế nhưng mà các người thực sự có thể ngăn cản được hay sao? Dù là ngăn cản tôi thì cũng sẽ có một lạp mẽ mạnh hơn đang dần dần thức tỉnh”
Trên gương mặt hổ của con quái vật kia đột nhiên nở ra một nụ cười kỳ dị.
Lý Dung Tài và Donald đều biến đổi sắc mặt, hai người liếc nhìn nhau sau đó cùng nói ra từ chữ.
“Lâu Lan!”
Dưới sa mạc Lâu Lan, trước cửa thành cổ.
Trương Thác chặt đứt khóa, trong lòng cảm thấy vô cùng dễ chịu.
“Sao nào, cảm thấy thoải mái rồi vậy thì tiếp tục thôi, đợi sau khi tất cả những chiếc khóa này đều đứt hết, anh sẽ cảm thấy càng thoải mái hơn, không phải anh muốn tìm vợ anh hay sao? Chỉ cần phá hủy nơi này, vợ anh tự nhiên sẽ xuất hiện, mau lên!”
Giọng Andre không ngừng vang lên bên tai Trương Thác.
“Ồn quá đấy!” Trương Thác gào lên một tiếng, đấm một cái về phía Andre, không khí xung quanh Andre như bị rung chuyển.
Andre không kịp trốn, bị đánh đến nỗi bay ra mấy mét, sau đó nằm bò xuống đất, miệng phun ra máu.
Mặc dù Andre có Cung Thần cảnh, nhưng suy cho cùng anh ta cũng chỉ là người được Phản Tổ Minh nâng đỡ lên để nâng cấp lên cấp độ này, bởi vậy anh ta căn bản không thể so sánh với cao thủ đi vào Cung Thần cảnh một cách bình thường được, tiềm năng của anh ta đã cạn kiệt rồi, nó khiến anh ta không thể nào tiến thêm một bước được nữa.
Andre lau máu ở khóe môi, đứng dậy khỏi mặt đất: Trương Thác, anh muốn tôi vậy thì tới đây đi, hôm nay nếu như anh không giết tôi, tôi sẽ bắt vợ anh, để cô ta hối hận vì đã tới thế giới này, anh biết đấy, có những nỗi đau khổ với phụ nữ mà nói thì còn sống không bằng chết”
“Tên đáng chết này!” Trương Thác không thể bình tĩnh được, bên cạnh anh có vô số những thần kiếm màu tím đang dồn lại, cứ thế ngắm chuẩn về phía Andre.
“Ha ha ha! Tới đây, giết tôi đi!” Andre kiêu ngạo cười to, xông vào trong thành cổ.
“Trương Thác, tôi sẽ cắt tứ chi của vợ anh, chôn cô ta xuống đất, lấy đầu của cô ta để chơi đùa, anh biết đấy, cuộc sống này nghĩ thôi cũng thấy sướng rồi” Mại Lạc cũng cười lạnh, sau đó, anh ta giống y như Andre, xông vào trong thành cổ Lâu Lan.