Trương Thác thấy Ngọc Hà vẫn luôn không ăn cái gì, thật sự là không đành lòng.
Ngọc Hà mỉm cười đáp: “Anh, không có gì đáng ngại, tôi không đói bụng, tôi chỉ thích xem dáng vẻ Cảnh Thiên ăn, vào thời điểm này anh ấy sẽ vui vẻ nhất, anh ấy vui vẻ, tôi sẽ vui theo”
Trương Thác bất đắc dĩ lắc đầu, mập mạp này, gặp được một vị hôn thê như thế đúng là may mắn.
“Anh Trương, em kính anh một chén” Thu Vân chủ động cầm chén rượu lên.
“Cô nhóc, em được đấy” Trương Thác xoa đầu Thu Vân.
Động tác này của Trương Thác khiến nhân viên phục vụ đi vào đưa đồ ăn trừng to mắt, có ai lại không biết, quản lý Thu trời sinh tính lạnh lùng, không bao giờ để ý đến những người đàn ông khác, có bao nhiêu người muốn theo đuổi quản lý Thu, trong đó không thiếu hạng người có thân phận hiển hách, lại đều không thể lọt vào mắt xanh của quản lý Thu, thậm chí muốn ăn một bữa cơm với quản lý Thu cũng không tìm được cơ hội, kết quả người trước mặt này thì sao? Dáng vẻ anh ta xoa đầu quản lý Thu hoàn toàn là phản ứng tự nhiên!
Hơn nữa lại nhìn vẻ mặt của quản lý Thu, giống như là cực kì hưởng thụ, ông trời ơi! Hóa ra không phải quản lý Thu không có hứng thú với đàn ông, mà là không có hứng thú với đàn ông mà mình không thích.
Trương Thác cười nói: “Giữa em và anh, đừng nói đến kính với không kính gì cả, nếu em thật sự muốn mời rượu, nên kính bản thân mình, nếu không phải do tính cách lúc trước của em, em cũng sẽ không có hôm nay”
Nhắc đến lúc trước, Trương Thác lại thổn thức không thôi, thời gian thoắt cái đã qua, tất cả đều xảy ra thay đổi trong khoảng thời gian rất ngắn, Thu Vân từ thiếu nữ ngây ngô năm đó đã trưởng thành thành dáng vẻ như bây giờ, mà mình, cũng sẽ phải đi đến một nơi khác, không biết còn có thể trở về hay không, bạn bè lúc trước, không có mấy người còn liên hệ, kiểu gì bản tính của con người cũng sẽ bị hiện thực thay đổi thôi.
Bên trong một căn phòng khác, phó tổng giám đốc La đi ra khỏi cửa phòng, gọi một nhân viên phục vụ đến.
“Phó tổng giám đốc La, cô tìm tôi” Nhân viên phục vụ cung kính đi tới, anh ta biết, người phụ nữ xinh đẹp trước mặt mình là lãnh đạo thứ hai của khách sạn này, thậm chí có người còn nói, một mình cô ta đã chiếm hai mươi phần trăm cổ phần của khách sạn này rồi.
“Anh đến đây” Phó tổng giám đốc La phất tay: “Đi gọi quản lý Thu tới”
“Vâng” Nhân viên phục vụ gật đầu, lập tức đi gọi người.
Sau khi phó tổng giám đốc La nói xong thì đi vào trong phòng.
Trong phòng có mười mấy người, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi trong đó ngồi ở vị trí trung tâm, khuôn mặt đỏ rực, hiển nhiên đã uống không ít.
“Phó tổng giám đốc La à” Người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm kia lên tiếng.
“Tổng giám đốc Đỗ” Phó tổng giám đốc La vội vàng đi tới.
“Nào, uống một chén với tôi” Tổng giám đốc Đỗ đặt tay lên trên eo nhỏ của phó tổng giám đốc La.
Phó tổng giám đốc La vô thức muốn né tránh, nhưng vừa mới lui bước chân lại nửa bước, đã bị cô ta cố nín lại, tổng giám đốc Đỗ ôm mình, cô ta nở một nụ cười: “Tổng giám đốc.
Đỗ, tôi mời ông một chén”
“Ha ha” Tổng giám đốc Đỗ thoải mái cười to, vừa giở trò, vừa nói: “Quản lý Thu Vân kia, lúc nào mới đến thế”
“Tổng giám đốc Đỗ, tôi đã cho người đi gọi quản lý Thu rồi, cô ta sẽ tới ngay lập tức.” Phó tổng giám đốc La đặt chén rượu xuống, lui lại một bước, né tránh bàn tay của tổng giám đốc Đỗ.
Tổng giám đốc Đỗ vẫn có chút chưa thỏa mãn xoa tay.
Người bên cạnh tổng giám đốc Đỗ nói: “Phó tổng giám đốc La, tổng giám đốc Đỗ của chúng tôi hẹn quản lý Thu Vân mấy lần rồi, mà quản lý Thu Vân đều không nể mặt mũi, cô là lãnh đạo của cô ta, lần này quản lý Thu Vân còn không nể mặt mũi nữa là phạt cô tự mình ra trận đó nhé.”
Người này vừa nói xong, trong phòng vang lên một trận cười to.
Ánh mắt của tổng giám đốc Đỗ cực kì có tính xâm lược đánh giá trên người phó tổng giám đốc La.