Chương 2500:
“Đã xảy ra chuyện gì ở đây vậy?” Một đại diện cường đạo để ý thấy một thành viên cường đạo nằm trên mặt đất đã không còn hơi thở.
Có người ở đó dời ánh mắt lên người Trương Thác theo bản năng.
“Là một bạch khấu ra tay sao?” Đại diện cường đạo đó nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ bất mãn.
Nếu như ví đám cường đạo bọn họ là nhân viên chính thức thì bạch khấu chỉ là công tác viên mà thôi, xét về phương diện địa vị hoàn toàn không bằng cường đạo, cũng chưa từng nghe nói có bạch khấu nào lại dám ra tay với cường đạo đấy giải quyết chuyện này trước đi” Hoàng Trạch Minh nói với đại diện cường đạo một tiếng. Nếu không giải quyết được chuyện này thì hôm nay cũng không thể hòa giải nổi, về phần giải quyết như thế nào thì Hoàng Trạch Minh cũng không để ý, giết người hay là như thế nào thì ông ta cũng đã thấy nhiều rồi.
Đại diện cường đạo đó gật đầu, sau đó hỏi Trương Thác: “Cậu là người của thế lực nào?”
Trương Thác duỗi ngón út tay phải ra day lỗ tai, nhẹ nhàng phun ra ba chữ: “Đảo Quang Minh”
Ba chữ này cũng khiến cho đại diện cường đạo và lãnh đạo học viện lộ ra vẻ nghỉ ngờ, duy chỉ có Hoàng Trạch Minh khi nghe được ba chữ này là cơ thể hơi run lên, nhìn Trương Thác theo bản năng, rt vội vàng thu ánh mắt lại.
Trương Thác vẫn luôn để ý đến ông ta, hành động rất nhỏ nhặt này của đối phương hiển nhiên anh cũng chú ý đến, điều này khiến khóe miệng anh hiện ra một nụ cười. Xem ra, Hoàng Trạch Minh này biết không ít thứ rồi đây.
Thăm dò Hoàng Trạch Minh mới chính là mục đích Trương Thác nói ra ba chữ Đảo Quang Minh này, anh cũng không sợ ba chữ này sẽ dẫn đến chuyện gì. Nếu sau khi Lâm Ngữ Lam đến đây đã cố ý nhắc đến ba chữ này, vậy chắc chắn có dụng ý của cô.
“Đảo Quang Minh?” Đại diện cường đạo lộ ra vẻ mặt khinh thường: “Bây giờ loạn thật đấy, có người dẫn đầu như Hoành Sơn Thất Thái Bảo chúng tôi, nên những bạch khấu như các cậu cũng cho rằng bản thân mình được nước lên thì thuyền lên sao?”
Đại diện cường đạo nói xong, lại đi về phía Trương Thác, nhìn dáng vẻ này hiển nhiên là định ra tay.
“Được rồi, những chuyện này đợi sau hãy giải quyết đi, nói chuyện chính trước” Hoàng Trạch Minh đột nhiên mở miệng, ngăn cản hành động của đại diện cường đạo này.
Đại diện cường đạo liếc mắt nhìn ông ta với vẻ kỳ quái.
Hoàng Trạch Minh không nói gì mà ngồi vào ghế chủ vị.
“Đi đi, nói chuyện chính trước” Một đại diện cường đạo khác kéo đồng bọn của mình đi, bấy giờ anh ta mới bỏ qua chuyện này.
Cao thủ cảnh giới Hóa Hình đã chết đó thì lại bị người ta khiêng ra ngoài.
Tuy răng người đến đây cộng thêm cả Hoàng Trạch Minh, tổng cộng có bốn phương, nhưng tiến hành đàm phán thật sự cũng chỉ là giữa học viện và cường đạo, bạch khấu hoàn toàn sẽ không nhúng tay vào. Về phần Hoàng Trạch Minh, cũng sẽ không rên một tiếng, ông ta chỉ làm một người trung gian mà thôi, ánh mắt của ông ta luôn như có như không nhìn về phía Trương Thác.
Buổi hội đàm này, Trương Thác cũng chẳng có mấy hứng thú, mà có hơi mệt mỏi.
Ước chừng hai g sau, giữa học viện và cường đạo mới đi đến một thống nhất chung, cụ thể kết quả là gì thì Trương Thác cũng không nghe, đây là chuyện chẳng liên quan gì đến anh hết.
Sau khi đạt được thỏa thuận, mọi người đều rời đi, đại diện cường đạo đó trước khi rời đi, đã làm một động tác tay cắt cổ với anh, rồi lên tiếng bảo: “Đảo Quang Minh đúng không, tôi ở bên ngoài đợi cậu, mong là cậu đừng có lén lút chuồn đi đấy, mà hãy tới với khí thế vừa rồi của cậu”
Nói xong, đại diện cường đạo này lập tức rời đi. Nếu là trước khi đạt thành thỏa thuận, thì anh ta có khả năng sẽ ra tay ở nơi này. Nhưng hiện giờ anh ta không có cách nào ra tay được, vì điểm đầu tiên của thỏa thuận chính là cường đạo tuyệt đối không thể tùy tiện ra tay trong thành.
Mọi người đều rời đi hết, Úc Trí Doãn nhìn Trương Thác, thấp giọng nói: “Anh Trương, bây giờ có cơ hội, chúng ta đi hỏi ông Hoàng Trạch Minh đi, đợi ông Hoàng Trạch Minh đi rồi thì không còn cơ hội nữa đâu”