“Chỉ có một mình ông biết rõ thân phận của tôi là được, hiểu chưa?”
Nửa tiếng sau, Trương Thác đi ra khỏi khách sạn Uyển Thanh, nhanh chân đi đến khu dân cư Bắc Hà.
Vừa rồi Mông Kha đã xóa bỏ hoàn toàn lệnh truy nã liên quan đến hai người Trương Thác và Úc Trí Doãn, đồng thời hứa hẹn một trăm mẫu ruộng tốt, ba tỷ tiền mặt cùng với giấy thông hành đặc biệt, chậm nhất là ngày mai sẽ đưa đến tay Trương Thác.
Trương Thác ném tất cả chuyện này cho Hoàng Trạch Minh, về sau ở thành Bắc Hà này, Hoàng Trạch Minh chính là người phát ngôn của Đảo Quang Minh.
Sắp đến gần chỗ ở, Trương Thác tháo mặt nạ ra, nhìn bốn xung quanh, đối với nơi này, anh vẫn giữ một loại thái độ hiếu kỳ, cảm thấy hứng thú, dù sao Trương Thác cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
Hoàn cảnh của khu dân cư này rất tốt, có hoa cỏ cây cối xanh tốt, đối với nền văn minh của tâm trái đất mà nói, cảm giác như là thế giới của công nghệ, thế nhưng mức độ xanh sạch hóa của nó lại không bằng bề mặt trái đất, một khu dân cư bình thường ở bề mặt trái đất có mức độ xanh sạch hóa gần như theo kịp khu dân cư cao cấp của tâm trái đất, khai phát quá độ khiến cho diện tích trồng trọt đều bị thu hẹp một cách nghiêm trọng chứ đừng nói đến việc trồng các loại hoa cỏ.
Trương Thác nhàn nhã đi đến chỗ ở, một bóng dáng nổi bật đi ở ngay phía trước Trương Thác, người này đeo kính râm và khẩu trang, đầu đội một chiếc mũ đen, bước đi thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía sau một cái, sau đó tăng nhanh bước chân.
Trương Thác đi ở phía sau luôn cảm thấy người trước mắt này có vấn đề, dáng vẻ giống như có chứng ảo tưởng bị hại, luôn nhìn ngó xung quanh, dựa vào kinh nghiệm của bản thân Trương Thác mà nói, nếu như mình là người muốn hại cô ta, chỉ dựa vào dáng vẻ nhìn ngó xung quanh này của cô ta, đời này cô ta đừng hòng phát hiện ra được người theo ở trong bóng tối.
Trương Thác đi đến trước tòa nhà của mình, phát hiện người phụ nữ vừa rồi cũng ở tòa nhà này, lúc Trương Thác đi vào hành lang, dự định ấn nút thang máy thì thấy đối phương dùng một ngón tay điên cuồng ấn vào nút trên thang máy, tòa nhà này có tổng cộng tám thang máy, thật không may tất cả đều đang có người dùng.
Chờ đến khi Trương Thác bước đến chỗ khu vực thang máy, dưới động tác điên cuồng bấm nút gọi thang máy của người phụ nữ kia, cửa thang máy “đinh” một tiếng mở ra.
Người phụ nữ vội vàng đi vào bên trong thang máy, lúc đi vào cô ta còn quay đầu lại nhìn thoáng qua Trương Thác theo ở sau.
Trương Thác cũng đi vào bên trong thang máy đó.
Mắt nhìn số tầng mà người phụ nữ kia bấm là số tầng giống như mình, Trương Thác đứng ở một bên, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, ở trong thang máy chỉ có hai người bọn họ.
Trong thang máy người phụ nữ kia thấy Trương Thác không bấm tầng, mặc cho thang máy đi lên, cơ thể vô thức co vào một góc.
Chờ thang máy đi đến tầng, trong nháy mắt khi cửa thang máy kia vừa mở ra, người phụ nữ vội vàng xông ra ngoài.
Trương Thác nhìn thấy hành vi kỳ lạ của người phụ nữ này, cảm thấy có chút quái dị, anh cũng đi theo ra ngoài thang máy.
Ngay tại lúc Trương Thác bước ra ngoài cửa thang máy, một lưỡi dao sắc bén hướng thẳng chỗ Trương Thác, người ra tay rất có lực biến hóa.
“Ồ.” Trương Thác khẽ cười một tiếng, chỉ đưa tay làm một động tác rất nhanh, lưỡi dao sắc bén kia đứt thành hai đoạn trong nháy mắt, người ra tay chính là cô gái có hành vi quái dị kia.
Một động tác của Trương Thác đã làm gãy lưỡi dao sắc bén trong tay đối phương, đồng thời vươn tay ra kẹp cổ họng của đối phương.
“Nói, cô là do ai phái đến”
Người phụ nữ bị Trương Thác bóp cổ, linh khí đánh mạnh vào, khẩu trang và kính râm trên mặt người phụ nữ bị thổi bay đi, lộ ra ngũ quan xinh đẹp, Trương Thác cảm thấy gương mặt này giống như đã từng quen biết, lại không nghĩ ra.