Cách đó không xa, tà túy con trăn trăm chân kia còn đang nuốt mây nhả khói.
Một mình Trương Thác ở trong một phòng của tòa nhà, nắm khuyên tai ngọc trên cổ, mở miệng nói: “Rốt cuộc tà túy này là tồn tại như thế nào”
“Không biết” Tà Thân mở miệng trả lời, câu trả lời của ông †a nằm ngoài dự liệu của Trương Thác.
“Ông không biết sao?”
“Đúng vậy” Tà Thần mở miệng: “Lúc trước tôi nói với cậu rồi, trong trời đất này tôi chính là anh linh thứ nhất, sao tôi lại xuất hiện linh trí, sao có được năng lực suy nghĩ, ngay cả bản thân tôi cũng không biết, thậm chí trí nhớ của tôi, lối suy nghĩ của tôi, tôi cũng không biết có phải là thật hay không, tà túy †ồn tại từ trước lúc tôi xuất hiện, hình thái của chúng nó không đồng nhất, hình thái của chúng nó không đồng nhất, năng lực thay đổi nhiều, mỗi một tà túy đều là một vật thể, mỗi một tà túy đều độc nhất vô nhị, năng lực của tà túy có nhiều mặt, có một số mặt kỳ lạ khiến người ta khó có thể tưởng tượng, hiện giờ tà túy này, có được năng lực ảnh hưởng tới thần trí của con người, đối với khống linh mà nói, tà túy rất khó đối phó, cho dù bây giờ trên người cậu có hai chiến linh, nhưng chống lại tà túy này, vẫn sẽ tràn ngập nguy hiểm, đề nghị đừng nên chống chọi, nơi này sẽ có người tới giải quyết chuyện này”
Trương Thác ngầm gật đầu, bản thân anh cũng không có ý nghĩ cứng đối cứng với tà túy, anh cảm nhận được mức độ quỷ dị của tà túy này, căn bản không cần thiết phải liều mạng với thứ này, Trương Thác không phải là người ở tâm trái đất, hoàn toàn không có bất cứ lòng trung thành gì với nơi này, anh tới nơi này là vì tìm Lâm Ngữ Lam, cho dù nơi này bị hủy đi, Trương Thác cũng sẽ không để ý.
Bảo Úc Trí Doãn chụp một số ảnh chụp về tà túy đăng lên mạng, kết quả không thể đăng lên, chuyện này là có người đang ngăn cản người ở trấn Lôi Cực truyền chân tướng lên trên mạng.
“Đại nhân, trên mạng càng ngày càng có nhiều bình luận gây bất lợi cho Đảo Quang Minh” Úc Trí Doãn buồn rầu nói: “Đã có người nói chúng ta lén khai thác quặng đen ở khắp nơi, dựa theo tình hình phát triển hiện giờ, chưa tới hai ngày, sẽ để lộ ra trấn Lôi Cực xuất hiện tà túy, mà nguyên nhân tà túy xuất hiện, chỉ sợ cũng liên quan tới chúng ta”
“Không vội” Trương Thác khẽ lắc đầu, bây giờ xem như đã rõ, có Lâm Ngữ Lam đứng sau bôi đen Đảo Quang Minh, Trương Thác chuẩn bị đánh thẳng một kích trọng điểm, tìm Lâm Ngữ Lam trước rồi nói sau.
Nhìn thoáng qua thời gian, sắc trời sắp tối lại, dựa theo lời Lâm Giai Thụy nói, buổi tối ở trấn Lôi Cực không an toàn, Trương Thác quyết định nghỉ ngơi một đêm lại rời đi.
Bóng đêm chậm rãi buông xuống, lúc ánh sáng hoàn toàn biến mất, Trương Thác nhìn thấy rõ trên đường phố vốn yên tĩnh, lần lượt xuất hiện từng bóng người, những người này đột ngột ngưng tụ trên đường phố thành phố, lượn lờ ở mỗi chỗ, bọn họ không có mục tiêu, đôi mắt trống rỗng, trên mặt mỗi người đều tỏa ra khí đen, cảnh tượng này, giống như xác sống vây quanh ở trong phim điện ảnh.
Lâm Giai Thụy run rẩy trốn ở trong một góc, không ngừng run rẩy, Úc Trí Doãn cũng là đôi mắt nghiêm trọng đứng cách cửa sổ xa một chút, đám người đen xì kia, tuy đã đánh mất lý trí, nhưng hẳn là có thực lực, không ít một chút nào, một đám người này cùng ra tay, cho dù là cao thủ Phú Thần sơ kỳ, cũng phải lật thuyền, càng không nói tới thực lực của Úc Trí Doãn.
Mà cường giả Phú Thần sơ kỳ, đối mặt với những người này cũng không dám không kiêng nể gì ra tay, một khi ra tay, với cường độ linh khí sơ kỳ tất nhiên sẽ bị tà túy phát hiện trước tiên, đến lúc đó đối mặt không chỉ những con rối này, mà là tà túy ngay cả Chí Tôn đầu phải kiêng kị.
Trương Thác đứng cạnh cửa sổ, nhìn tình cảnh phía dưới, tồn tại tức là có lý của nó, tà túy này làm ra chuyện như vậy, chắc chắn là có nhiều mục đích muốn đạt được.
Bất chợt đám con rối lượn lờ trên đất cùng dừng lại, cảnh tượng quỷ dị này lập tức hấp dẫn lực chú ý của Trương Thác.
Ngay sau đó, một giây sau, tất cả con rối trên bãi đất trống đều ngẩng đầu lên, thay đổi phương hướng, cùng nhìn về phía tòa nhà chỗ Trương Thác.
Úc Trí Doãn vẫn luôn nhìn chăm chăm bên ngoài cửa sổ, cơ thể lập tức đứng thẳng.
“Xong rồi” Gương mặt Lâm Giai Thụy xám như tro tàn: “Bọn họ đã phát hiện ra chúng ta!”
“Đi, đổi nơi” Lúc này Trương Thác làm ra quyết định.
Đúng lúc ba người chuẩn bị rời khỏi căn phòng ở tầng cao nhất, thì nghe thấy tiếng bước chân dồn dập vang lên, cửa phòng chỗ bọn họ bị người ta va mạnh.