Chương 2597:
“Trương Ức Thùy, cậu biết không? Ngay từ lần đầu tiên gặp cậu, tôi đã muốn lấy mạng cậu rồi!” Trong tay ông Dương ngưng tụ ra một khí đao màu đen, từ trên xuống, trực tiếp chém về phía Trương Thác. Bây giờ ông Dương không có bất cứ ý định nương tay nào, ông ta muốn một chiêu chém chết Ngưng Khí đỉnh phong, như vậy chỉ còn lại mình Úc Trí Doãn, ông ta cũng không sợ có bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra.
Đối mặt với ông Dương đang xông về phía mình, Trương Thác mỉm cười, mở miệng nói: “Thật trùng hợp, lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy ông, cũng muốn giết ông”
“Ô” Ông Dương phát ra tiếng cười khẽ: “Không biết tự lượng sức mình.”
“Đúng vậy” Trương Thác gật đầu tán thành: “Đúng là không biết tự lượng sức mình”
Chân trái của Trương Thác hơi dịch lên phía trước, chân phải cũng dịch nửa bàn chân, đồng thời vươn ngón tay ra, một ngón tay điểm lên thanh đao do ông Dương ngưng tụ ra.
Cảnh tượng vô cùng quỷ dị xuất hiện, thanh đao màu đen trong tay ông Dương sau khi va chạm vào đầu ngón tay của Trương Thác, thì không thể tiến lên một chút nào nữa.
“Cái gì?” ông Dương trợn to mắt, ông ta có thể cảm nhận được, ở trên ngón tay của Trương Ức Thùy có một lực lượng mình khó có thể chống đỡ ngưng tụ, lực lượng đó hoàn toàn vượt qua mình, đủ để nghiền áp mình!
Người phụ nữ Kiếm Cốc cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt cô ta thay đổi, hét to một tiếng: “Hóa ra còn có người lén trốn ở đây, thiếu chút nữa nhìn nhầm rồi!”
Người phụ nữ Kiếm Cốc nói chuyện, đồng thời cùng tấn công Trương Thác, khí mang ngưng tụ trong tay cô ta, trực tiếp chém về phía Trương Thác.
Ở trong mắt người khác, cho dù là cảnh giới Phú Thần cùng cấp, một tia kiếm quang của người phụ nữ Kiếm Cốc sắc bén dị thường, kiếm tu của Kiếm Cốc, thế tấn công mạnh mẽ, đây là chuyện cả khu Vạn Sơn đều biết.
Nhưng theo Trương Thác, công kích của người phụ nữ Kiếm Gốc này thực sự là bình thường, đây không phải là vì thực lực trên cảnh giới của hai người chênh lệch quá lớn, mà từ phương diện kiếm ý, lúc này Trương Thác bởi vì Chiến Linh tồn tại, lý giải về kiếm ý mạnh nằm ngoài dự đoán. Loại lý giải kiếm ý này, không chỉ có thể biểu hiện trên công kích của Chiến Linh, thậm chí có thể kèm theo ở trên Diệt Thế Ma Kiếm!
Đối mặt với công kích của người phụ nữ Kiếm Cốc, Trương Thác chỉ tùy ý vung tay, người phụ nữ Kiếm Cốc bay ra ngoài ngã mạnh xuống đất, bụi mù nổi lên bốn phía, miệng phun ra máu tươi, bị trọng thương.
Cảnh tượng như vậy, khiến mọi người đều mở to mắt nhìn.
Ngô sư tỷ và Triệu sư huynh nhìn chằm chằm Trương Thác với vẻ không dám tin.
“Ông Dương, ông không giết được tôi mà nói, vậy tới lượt tôi giết ông” Ngón tay Trương Thác cong lại.
Trong mắt ông Dương xuất hiện hoảng sợ: “Không, cậu hãy nghe tôi..
“Không, tôi không nghe ông nói dối”Trương Thác cong ngón tay khẽ búng lên trên đao khí màu đen trong tay ông Dương.
Chỉ trong nháy mắt, khí đao màu đen do ông Dương ngưng tụ mà thành, vậy mà ở mặt ngoài xảy ra vết nứt, ông Dương muốn tản đi đao khí trong tay, nhưng phát hiện những dòng khí này bị lực lượng nào đó phong tỏa, căn bản không thể tản đi.
Trên đao khí lập tức che kín vết nứt.
“Bốp…”
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, đao khí hoàn toàn vỡ vụn, vô số mảnh nhỏ bay ngược ra, toàn bộ đâm lên người ông Dương.
Nhưng mà trên mặt đâm không dưới hai mươi mảnh nhỏ, trên người thì càng giống như con nhím.
Trương Thác võ tay phát ra tiếng, những mảnh nhỏ đâm trên người ông Dương cùng phát lực một thời gian.
“Phập phập phập phập phập!”