Con Rể Quyền Quý

Chương 2615



Chương 2615:

Trong lúc này, bầu không khí xung quanh lập tức khẩn trương hơn.

Lúc này có một tiếng hét đột nhiên truyền tới.

“Kẻ nào ở bên trong! Ra đây!

Tiếng quát này dọa đám người Từ Trọng Vinh nhảy dựng lên, hiện giờ bọn họ trốn trong một sơn động, căn bản không bị người ta phát hiện.

Chỉ nghe tiếng bước chân dày đặc truyền từ cửa sơn động tới, rõ ràng là có không ít người tới, đám người Từ Trọng Vinh lập tức khẩn trương hơn, tạm dừng nội đấu, nhìn về phía cửa vào.

Hơn mười người mặc đồng phục học viện xuất hiện giữa tầm mắt đám người Từ Trọng Vinh, trên đồng phục của những người này đều viết một chữ “Bắc”, đại diện cho bọn họ là đệ tử của học viện Bắc.

Thủ lĩnh của học viện Bắc là giáo viên Phú Thần sơ kỳ, coi như là cấp cao của học viện Bắc.

Từ khi trấn Lôi Cực gặp chuyện không may xong, mỗi ngày học viện đều điều tra bốn phía, đề phòng có chuyện bất trắc xảy ra.

Giáo viên đứng đầu học viện Bắc tên là Trịnh Trạch Dương, lúc này, Trịnh Trạch Dương nhìn lướt qua một trăm người trong sơn động, lạnh lùng nói: “Các người là ai? Trốn ở nơi này làm gì? Nói!”

Uy thế cường đại thuộc về Phú Thần tỏa từ trên người Trịnh Trạch Dương ra, hơn một trăm người trong sơn động không khỏi rụt cổ, không dám lên tiếng.

“Không nói đúng không? Không nói thì xử lý giống như loạn đảng, giết!”

Trịnh Trạch Dương giơ cánh tay lên, linh khí tung hoành.

“Lưu sư huynh!”

Ngô sư tỷ bị trói đột nhiên kêu to một tiếng.

“Lưu sư huynh, là bọn tôi đây, tôi là Hàn Triệu!” Triệu sư huynh cũng phát ra tiếng kêu to, trong giọng nói mang theo kinh ngạc vui mừng.

Trong đệ tử của học viện Bắc, một người thanh niên khoảng hai mươi ba hai mươi tư tuổi lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh, khi thấy Ngô sư tỷ và Triệu sư huynh, vẻ mặt sửng sốt, sau đó bất ngờ hỏi: “Sao hai người lại ở đây?”

“Lưu sư huynh, tôi và sư muội vốn ra ngoài trấn chấp hành nhiệm vụ, kết quả gặp phải đám cường đạo này, bắt hai bọn tôi lại, nói muốn dùng chúng tôi uy hiếp học viện, kết quả trấn Lôi Cực xảy ra chuyện, chúng tôi không thể quay về, đã bị bọn họ dẫn tới đây” Ngô sư tỷ lập tức khóc lóc nức nở, lý do này là cô †a đã suy nghĩ từ trước, người quen ở thành Bắc Hà mà Ngô sư tỷ nói, chính là Lưu sư huynh này, không nghĩ tới lại gặp được ở đây, khiến Ngô sư tỷ kêu to trong lòng mình đúng là may mắn.

Ánh mắt Lưu sư huynh nhìn bốn phía, miệng hét to: “Là người nào to gan lớn mật, dám ép buộc Triệu sư đệ và Ngô sư muội?”

“Đại nhân học viện, là bọn họ!” Trong đám người, một người vốn đứng về phía trung lập lập tức vươn tay chỉ về phía đám người Từ Trọng Vinh.

Tình hình hiện giờ có thể nói là rất rõ ràng, người trung lập lựa chọn đứng thành hàng, rất có khả năng lại không đứng thì sẽ có vấn đề.

Sắc mặt đám người Từ Trọng Vinh càng lúc càng khó coi.

Mà trên mặt đám Triệu sư huynh và Ngô sư tỷ, lại lộ ra biểu cảm đắc ý.

Lưu sư huynh đi nhanh tới, đánh giá Từ Trọng Vinh, hừ lạnh nói: “Chỉ là một tên cảnh giới Ngưng Khí, cũng dám ra tay với người của học viện, bây giờ cường đạo đều bành trướng tới mức độ này rồi sao?”

Từ Trọng Vinh hít sâu một hơi, lên tiếng: “Nói rõ một chút trước, tôi không phải cường đạo, mà ra tay với hai sư huynh muội này của cậu, là vì hai người bọn họ chọc phải người không nên chọc”

“Người không nên trêu chọc sao?” Trên mặt Lưu sư huynh xuất hiện nụ cười giễu cợt: “Ông nói cho tôi biết, người của học viện chúng tôi chọc phải người không nên chọc nào? Thú vị, trái lại tôi muốn nhìn xem, cái gì gọi là chọc phải người không nên chọc, người nào có bản lĩnh lớn như vậy, dám xưng không nên dây vào ở đây? Tôi họ Lưu, hôm nay càng muốn trêu chọc xem, ông cảm thấy được không?”

Sau khi Lưu sư huynh nói những lời này, đệ tử của học viện Bắc ở phía sau, toàn bộ đều cười to một tiếng.