Con Rể Quyền Quý

Chương 2657



Chương 2657:

“Chỉ cho Lâm tướng quân của chúng ta một câu trả lời thỏa đáng sao?” Giọng nói của Trương Thác vang lên: “Từ giờ trở đi, mấy Chí Tôn ở thành Ác Nhân các người đều không được phép nhúng tay vào chuyện điều tra hung thủ. Từ giờ trở đi, toàn bộ chuyện ở thành Ác Nhân do Trương Ức Thùy tôi tiếp quản, mãi đến khi tra ra hung thủ. Cảnh cáo trước, nếu để tôi biết được là ai hãm hại Đảo Quang Minh tôi, cho dù có bối cảnh phía chính phủ, Trương Ức Thùy tôi cũng giết không tha!”

Lời nói của Trương Thác nghiêm khắc, hoàn toàn là giọng điệu ra lệnh.

Sau khi khiến tình hình bị hỗn loạn hoàn toàn, Trương Thác lấy khí thế cường đại, chiếm cứ thượng phong tình hình, tới chủ đạo chuyện kế tiếp.

Trong mắt đám người Đan Kiệt lộ ra bất mãn, nhưng không có người nào mở miệng nói chuyện.

Bởi vì tất cả mọi người biết rõ một chuyện, bây giờ mở miệng nói chuyện, thì phải phụ trách chuyện điều tra hung thủ, trong chuyện này có hai điểm khó khăn.

Thứ nhất, không điều tra ra được hung thủ, thì phải chịu áp lực từ hai phía là Đảo Quang Minh và Lâm Ngữ Lam, điểm này, bất cứ một Chí Tôn nào cũng không nguyện ý gánh vác. Dù sao cho dù là Đảo Quang Minh, hay là Lâm Ngữ Lam, đối với bọn họ mà nói đều không thể đối kháng, bọn họ rất khó sinh †ồn ở trong kẽ hở này.

Thứ hai, đó chính là bây giờ rốt cuộc người giết Hải Việt là ai, căn bản không điều tra được, bọn họ cũng sợ chuyện này tra ra được cuối cùng, rơi vào tình hình xấu hổ.

Hai người mới bị Tôn Minh giết, là đám người Đan Kiệt cùng sắp xếp, mục đích là muốn thừa nước đục hắt nước bẩn lên người Lâm Ngữ Lam, nhưng không nghĩ rằng Lâm Ngữ Lam còn chưa tức giận, Trương Ức Thùy đã tức giận trước, khiến kế hoạch của bọn họ ngâm nước nóng.

Bây giờ Trương Thác đề xuất muốn làm chủ tình hình, đám người Chí Tôn Đan Kiệt suy nghĩ hai điểm trên, đồng ý ủy quyền. Dưới cái nhìn của đám người Đan Kiệt, chuyện kế tiếp cần làm, đơn giản là Trương Ức Thùy và Lâm Ngữ Lam đấu đá nhau mà thôi, cũng không phải là chuyện tốt gì. Nhưng mà bọn họ không rõ lắm, rốt cuộc quan hệ giữa Trương Ức Thùy và Lâm Ngữ Lam là như thế nào.

Trương Thác mở miệng: “Nếu các vị không có ý kiến, vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi”

Sau khi Trương Thác nói xong, kiếm quang màu tím trong tay anh hoàn toàn tiêu tán.

“Từ giờ trở đi, toàn bộ công việc ở thành Ác Nhân đều giao cho tôi phụ trách, người nào có ý kiến, nghĩa là ngăn cản tôi điều tra hung thủ”

Trên bầu trời, ba Anh Linh đen trắng đỏ cũng hoàn toàn tản đi.

Trương Thác rơi xuống đất, nhìn thoáng qua Y Ngọc Điệp cuộn mình trong góc, mở miệng nói: “Đi”

Y Ngọc Điệp run lẩy bẩy đứng dậy, đi theo sau Trương Thác.

Trương Thác hung hãn xuyên qua mười nghìn tướng sĩ do Lâm Ngữ Lam dẫn tới.

Trong lòng sĩ quan phụ tá của Lâm Ngữ Lam tràn ngập lửa giận, tức giận nói: “Tướng quân, tên Trương Ức Thùy này đúng là quá đáng…”

“Không sao cả” Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Để anh ta cuồng vọng trước đi, Trương Ức Thùy này đơn giản là muốn năm lấy thành Ác Nhân, ha ha, ý nghĩ này không tệ, nhưng đừng nên dẫn lửa thiêu thân mới tốt”

Sĩ quan phụ tá còn định nói gì đó, Lâm Ngữ Lam vung tay lên: “Thu binhl”

Sĩ quan phụ tá thở dài một hơi, truyền đạt mệnh lệnh.

Lâm Ngữ Lam nhìn phía Trương Thác rời đi, trong đôi mắt lộ ra vẻ nghỉ ngờ.

Trương Thác dẫn theo Y Ngọc Điệp trở lại khách sạn, đóng kín cửa xong, nhát gan ở trên mặt Y Ngọc Điệp biến mất, thay vào đó là ung dung và trấn định.

Trương Thác ngồi lên ghế sô pha, duỗi lưng hỏi: “Nhìn thấy bộ dạng hung thủ không?”

“Không thấy” Y Ngọc Điệp lắc đầu: “Sau khi Hải Việt từ yến tiệc rời đi, tôi vẫn luôn đi theo anh ta, anh ta vừa mới vào cửa được mấy phút thì xảy ra chuyện, từ đầu tới cuối hung thủ đều không lộ mặt, đại nhân, sao ngài biết Hải Việt sẽ xảy ra chuyện?”

“Ha ha, hôm nay tôi và Lâm Ngữ Lam cùng vào thành, nếu trong thành không xảy ra chuyện gì, vậy đúng là có quỷ. Hôm nay Hải Việt làm chim đầu đàn, đắc tội Lâm Ngữ Lam, lại xảy ra xung đột với tôi, anh ta không chết thì ai chết?” Trương Thác khinh thường: “Sau khi tôi thành niên thì không chơi kế này, bây giờ lại bị người ta sử dụng, thành Ác Nhân này chỉ vậy mà thôi”