“Đúng vậy” Bạch Trình gật đầu: “Cụ thể, vẫn nên để ông cụ nhà tôi nói cho anh đi”
Giọng Bạch Trình vừa mới vang lên, chỉ thấy hơn mười Anh Linh cao tới mười mét từ chân trời xuất hiện, khí thế bức người, những Anh Linh này xuất hiện, khiến cư dân trong thành Ác Nhân thấy rõ. Mỗi một người đều trợn to mắt, bọn họ cho rằng mình bị điên rồi. Cường giả Chí Tôn, thành Ác Nhân chỉ có sáu người, địa vị rất cao, ngày thường căn bản sẽ không ra tay, nhưng tối nay, cao thủ Chí Tôn giống như không cần tiền, xuất hiện đầy trời!
Mà dẫn theo những Anh Linh này tới, chỉ có một người, đó chính là Bạch Giang Nam.
“Sư đệ, đã lâu không gặp.” Bạch Giang Nam đạp trăng mà đến: “Cậu mở khóa bốn Chiến Linh, tốc độ này năm ngoài dự đoán của tôi, cũng vượt qua dự liệu của sư phụ, xem ra tâm trái đất, quả nhiên là nơi thích hợp với cậu nhất”
Trương Thác ngây người nhìn hơn mười Anh Linh sau lưng Bạch Giang Nam, cảm thấy đầu óc mình có chút không đủ dùng, mọi thứ đều nằm ngoài nhận thức của Trương Thác.
“Những thứ này đều là Chiến Linh mà thôi, lúc trước sư phụ ban cho anh mấy khối chiến bài, có thể thôi động Chiến Linh, tôi lôi ra là để giữ thể diện cho cậu, ha ha” Bạch Giang Nam cười to một tiếng: “Được rồi sư đệ, tôi biết cậu có rất nhiều nghỉ ngờ, tôi vốn định đợi một thời gian nữa mới nói với cậu, nhưng bây giờ xem ra, cậu đã có đủ tiền vốn sinh tôn ở thế giới tâm trái đất, có một số việc, cũng nên nói cho cậu biết rồi. Về sư môn của cả tôi và cậu, rốt cuộc tồn tại như thế nào!”
Khi Bạch Giang Nam nhắc tới hai chữ sư môn, trong mắt tràn ngập tự hào, là một loại cao ngạo, giống như sư môn mà ông ấy nói siêu thoát mọi thứ.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Trái tim Trương Thác lập tức đập mãnh liệt hơn, cho tới nay, ở trong lòng Trương Thác ông già Lục như một ẩn số, theo Trương Thác càng ngày càng trở nên mạnh hơn, anh càng ngày càng hiểu ông già bỉ ổi kia mạnh tới mức độ nào.
Nhưng ông già Lục từ đâu tới, Trương Thác căn bản không rõ lắm, theo cách nói của Bạch Giang Nam vẫn rất mơ hồ.
Bây giờ nghe Bạch Giang Nam tự mình nói ra những lời này, tâm trạng của Trương Thác khó có thể bình ổn.
Bạch Giang Nam hít sâu một hơi, nói: “Vào trăm năm trước, còn chưa có thế giới thần thánh, tứ đại khu ở tâm trái đất chỉ là một thế lực bình thường không có gì lạ mà thôi. Lúc đó cả tâm trái đất chỉ có một thế lực xưng bá, khắp nơi bái lạy, thế lực này tên là Anh Linh Điện! Mà cậu tôi, là truyền nhân của Anh Linh Điện! Sư tôn Lục Giả Hành, là điện chủ của Anh Linh Điện lúc trước!
Cơ thể Trương Thác hơi run lên, Anh Linh Điện! Chỉ riêng cái tên này, đều có thể khiến Trương Thác liên tưởng tới, rốt cuộc thế lực này tồn tại như thế nào.
Bạch Giang Nam tiếp tục kiêu ngạo nói: “Cái gọi là Anh Linh Điện, đó là nơi tập trung Anh Linh, chỉ cần là người có khả năng vào Khống Linh, đều phải trải qua khảo hạch của Anh Linh Điện, do Anh Linh Điện dẫn đường cho bọn họ, tới đạt được tán thành của Chiến Linh, do đó bước vào cảnh giới Khống Linh! Có thể nói, mỗi một cường giả Khống Linh, đều là đệ tử ký danh của Anh Linh Điện, mỗi một Khống Linh, đều cần Anh Linh Điện cho phép, mới có thể thành Khống Linh!”
Trương Thác nghe thấy thế, trong lòng kinh hãi!
Anh Linh Điện, đúng là nắm Anh Linh trong tay, trực tiếp quyết định người khác có bước vào Khống Linh hay không!
Khống Linh! Đây là mục tiêu cuối cùng của một Luyện Khí Sĩ theo đuổi, nhưng mà mục tiêu cuối cùng này, lại do người khác nắm trong tay! Nhìn từ điểm này, ở nền văn minh này, không thể có thế lực mạnh hơn Anh Linh Điện xuất hiện!
“Có phải cảm thấy rất khó tin hay không?” Bạch Giang Nam cười nói: “Anh Linh Điện lúc trước, có thể nói không khoa trương chút nào, mỗi một câu, đều lấy hiệu lệnh thiên hạ, sư tôn của tôi cậu, chỉ thuận miệng nói một câu, cũng sẽ được coi là thánh chỉ, bễ nghẽ thiên hạ, tám phương tới bái cũng không nói quá!”
Trong lòng Trương Thác kinh hãi, gật đầu.
Bạch Giang Nam kiêu ngạo xong, trong mắt xuất hiện cô đơn: “Chỉ tiếc tuy Anh Linh Điện mạnh, nhưng cuối cùng vẫn không thể khống chế được biến hóa xảy ra ở Anh Linh Điện”