Chương 2689:
“Chủ khách sạn” Ngọc Hà mỉm cười: “Anh yên tâm đi, chuyện này để chúng tôi giải quyết”
“Giải quyết sao?” Người thanh niên tóc vàng kia cười khinh thường nói: “Các người đừng ở đây thể hiện nữa, bảo các người đi thì các người nhanh đi, ở lại nơi này chỉ vướng chân vướng tay, được rồi, nhanh đi đi, đừng dây dưa nữa”
Sau khi người thanh niên tóc vàng nói xong, vẫy tay, sau đó đi về bên kia.
Lúc này ở cửa khách sạn có không biết bao nhiêu người tới, cả bãi đỗ xe bị nhét đầy, trên ngọn núi cũng đứng đầy người, tiếng chửi bậy xen lẫn với nhau, cục diện rất hỗn loạn.
“Haizz” Trương Thác thở dài một hơi: “Đi thôi, đi giải quyết chuyện này”
Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà đứng dậy, đi theo sau Trương Thác, đi ra bên ngoài khách sạn.
“Ba vị, các vị đây là muốn đi đâu?” Nhân viên tạp vụ vội vàng ngăn cản trước người đám người Trương Thác: “Hiện giờ đối diện muốn các vị cho câu trả lời thỏa đáng, đợi ở chỗ này sẽ không có chuyện gì, trăm ngàn lần đừng ra ngoài. Một khi ra ngoài, vậy thì không xong đâu.”
“Không sao đâu chủ khách sạn” Ngọc Hà an Ba chúng tôi đều là cảnh giới Chí Tôn, có Anh Linh, bọn họ không có cách nào làm gì được chúng tôi, hơn nữa anh tôi quen Hoành Sơn Thất Thái Bảo, anh yên tâm đi”
“Các vị, đừng nói giỡn có được không” Nhân viên tạp vụ cười khổ, anh ta không nghĩ ra, rốt cuộc trái tim của ba người này lớn tới mức nào, đến lúc này rồi còn đùa được!
Rõ ràng là nhân viên tạp vụ không tin lời đám người Trương Thác nói, lại càng không tin tưởng bọn họ quen Hoành Sơn Thất Thái Bảo.
Hoành Sơn Thất Thái Bảo này là nhân vật đứng đầu khu Vạn Sơn, người có thể quen Hoành Sơn Thất Thái Bảo, đến bây giờ bọn họ đều chưa từng nghe nói tới, bọn họ đi theo Hoành Sơn Thất Thái Bảo, chỉ biết bảy người này rất liều lĩnh, người nào cũng không phục.
Trương Thác thấy nhân viên tạp vụ không tin, cũng không đi giải thích quá nhiều, nhấc chân đi ra ngoài.
Nhân viên tạp vụ vội vàng vươn tay ngăn lại.
Người thanh niên tóc vàng cũng nói: “Tôi nói này, hai người đàn ông thể hiện thì tự đi một mình, đừng dẫn theo cô gái nhỏ đi cùng.”
Khi người thanh niên tóc vàng nói chuyện, đôi mắt nhìn chằm chằm Ngọc Hà không chớp, rõ ràng là có ý nghĩ với Ngọc Hà. Mỗi một câu mà anh ta nói, đều là đang nâng mình lên cao. Tuy bọn họ tạm đứng bên đám người Trương Thác, nhưng chỉ là bên lập trường mà thôi.
Đám người Trương Thác chỉ là kíp nổ tranh chấp giữa hai bên, còn rốt cuộc ba bọn họ như thế nào, không ai đi quản.
Bây giờ hai phe tranh cãi, đơn giản là một vấn đề mặt mũi, lần này người nào tranh thắng, sau này người đó sẽ là chủ vùng này.
Trương Thác không để ý những người còn lại khuyên can, đi ra khỏi khách sạn, thì thấy đám người đen xì ở bên ngoài khách sạn, đại ca của hai bên đứng ở giữa đám người đàm phán.
“Anh, nói thế nào đây, trực tiếp ra tay giết sao?” Toàn Cảnh Thiên mở miệng than thở.
“Không vội” Trương Thác lắc đầu, nếu nhìn thấy loại chuyện này xảy ra, vậy thì thuận tay giải quyết tai họa ngâm giúp đám người Bạch Trình vậy.
Đám người Trương Thác lách tới giữa đám người, lúc này nhân viên tạp vụ muốn ngăn cản cũng không kịp nữa.
“Được rồi, hai người này thích làm ra vẻ, vậy thì để bọn họ làm ra vẻ đi” Người thanh niên tóc vàng khinh thường nói: “Xem bọn họ có thể làm được gì, chậm rãi bị dọa khóc mới tốt!”
Ở giữa đám người, hai đại ca đang đàm phán.
“Thế nào, tôi thấy các người thực sự làm chó cho người ta quen rồi hả?”
“Có người nào không làm chó cho người ta? Chẳng qua chúng tôi dựa vào quy củ làm việc, mà các người không muốn tuân theo quy củi”