Chương 2696:
“Đi thôi, vào bên trong đi” Bạch Giang Nam dùng tay ra dấu mời.
Tuy Bạch Giang Nam là sư huynh của Trương Thác, nhưng Trương Thác mới là truyền nhân của Anh Linh Điện do Lục Giả Hành khâm định, phương diện cấp bậc lễ nghĩa, Bạch Giang Nam tuyệt đối sẽ tuân thủ.
Trương Thác gật đầu, đi vào bên trong Anh Linh Điện.
Anh Linh bay ở bốn phía không có lúc nào không truyền tin tức.
cho Trương Thác, đó là điểm cường đại và đáng sợ của Anh Linh Điện, đồng thời cũng nói cho Trương Thác, nếu bị người lòng có dã tâm biết nơi này, sẽ xảy ra tai nạn.
Giọng Bạch Giang Nam lại vang lên: “Sau ngày hủy diệt, người đời vẫn luôn tìm kiếm Anh Linh Điện, nhưng vẫn luôn không có kết quả. Nhưng mà lần này khai quật thứ ở dưới trấn Lôi Cực, có quan hệ với Anh Linh Điện, chỉ sợ đến khi đó sẽ có người tìm tới nơi này. Chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng trước, phải ngăn cản vô số cao thủ ở tâm trái đất, dựa vào chúng ta luôn không đủ, cậu cần đạt được sự tán thành của Anh Linh Điện. Nếu cậu ngồi lên ngai vàng điện chủ này, ở trong phạm vi của Anh Linh Điện, cậu có thể khiến tất cả Chiến Linh chiến đấu vì cậu, từ một góc độ nhất định mà nói, điện chủ của Anh Linh Điện ở đây, thì vô địch!”
Khi Bạch Giang Nam nói ra hai chữ vô địch, trong mắt ông ấy tràn ngập tự tin tuyệt đối.
Mà Trương Thác cũng không có một chút nghi ngờ lời Bạch Giang Nam nói, trong Anh Linh Điện có vô số Chiến Linh, đều thuộc loại thiên kiêu mỗi thời đại. Cho dù mỗi Chiến Linh chỉ có một chiêu, cũng đã đủ kh ủng bố, Trương Thác có thể nhìn ra được từ trên Chiến Linh của mình.
Bạch Giang Nam tiếp tục nói với Trương Thác: “Chiến Linh cũng chia ra làm ba bảy loại, Chiến Linh trên người đám nhóc Bạch Trình, chỉ có thể thuộc loại trung cấp và cao cấp, trừ phi thực lực của bọn chúng tăng lên nhiều, có thể chân chính được Chiến Linh tán thành, nếu không bọn chúng vĩnh viễn chỉ có thể dựa vào Khống Linh bài điều khiển một số Chiến Linh bình thường. Mà Chiến Linh trên người cậu, là sư phụ để lại cho cậu, mỗi một Chiến Linh đều là cấp bậc thiên kiêu, ở lĩnh vực của bọn họ đạt tới cực hạn. Hiện giờ Chiến Linh trên người cậu, có ba vị kiếm khách, mỗi một người đều đương thời có một không hai, còn có một người tập hợp sức mạnh của trăm họ, tuy mỗi Chiến Linh còn chưa luyện tới mức tận cùng, nhưng chiêu thức nắm giữ cậu đã có đủ, nếu vận dụng tốt, thì có thể phát huy ra thực lực vượt sức tưởng tượng của cậu”
Trương Thác hỏi: “Vậy Chiến Linh mạnh nhất là gì? Đồ Đằng sao?”
“Không” Bạch Giang Nam lắc đầu: “Cái gọi là Đồ Đằng, thực ra đã siêu thoát khỏi phạm vi Chiến Linh, về chuyện Đồ Đẳng, trong Anh Linh Điện có một số ghi chép, nhưng không toàn diện. Đồ Đằng có được linh trí thuộc về mình, là Anh Linh đứng đầu trong trời đất này, không ai biết rốt cuộc Đồ Đằng từ đâu mà đến, chỉ biết Đồ Đằng rất mạnh. Nhưng mà Đồ Đăng không phải là vô địch, từ ghi chép của Anh Linh Điện, Đồ Đằng bị người ta gây thương tích, linh thể vỡ vụn, khó có thể phục hồi như cũ”
Trong lòng Trương Thác khẽ động, đây là chuyện về Tà Thần, cũng là chuyện Tà Thần không nguyện nói.
“Đồ Đăng là bị người nào gây thương tích?” Trương Thác hỏi, anh rất muốn biết đáp án này.
“Không biết” Bạch Giang Nam lắc đầu: “Về điểm này, cũng không thấy ghi chép tường tận, đây xem như là bí mật lớn nhất, có khả năng đợi cậu tiếp nhận chức vụ điện chủ của Anh Linh Điện mới nhận được đáp án. Được rồi, con đường bên trong, chỉ có cậu mới có thể đi tới, tôi không thể tiếp tục đi vào với cậu.”
Bạch Giang Nam dừng chân ở một cửa đá, cửa đá mở rộng ra, nhưng từ bên ngoài nhìn vào, không có một chút ánh sáng nào, bên trong cửa đá tối đen, hoàn toàn không nhìn thấy bên trong có gì.
Trương Thác gật đầu đi vào trong cửa đá, hoa sen vừa mới dung nhập vào ngọn núi lại xuất hiện một lần nữa, hiện ra hào quang bốn màu, xoay tròn trên đỉnh đầu Trương Thác tỏa ra ánh sáng.
Trong động đá lạnh lẽo dị thường, sau khi Trương Thác bước vào trong động đá, trong động đá vốn nhìn từ bên ngoài tối đen tràn ngập ánh sáng kỳ lạ, khiến anh thấy rõ mọi vật thể trong động đá.
Trong động đá chỉ có một nhà đá đơn giản, những thứ đặt trong nhà đá đều rất đơn giản. Một chiếc giường đá, một chiếc ghế đá, còn có một cái bàn đá, cùng với một cái nồi sắt, một cái bát sắt, một đôi đũa sắt, chỉ vậy thôi.
Nhìn mấy thứ này, trong lòng Trương Thác dâng lên cảm giác ấm áp. Ngay ở bề mặt trái đất, chỗ ông già Lục ở cũng y như vậy, ngay cả nhà đá lớn nhỏ, số lượng dụng cụ và cách sắp xếp đều tương đồng.
Trương Thác vẫn còn nhớ rõ, bộ dạng lúc trước ông già Lục ngồi trên ghế đá chỉ đạo mình.
“Thứ này…”