Con Rể Quyền Quý

Chương 2709



Chương 2709:

Ngay sau đó, tủ rượu đắt tiền trong khách sạn hoàn toàn vỡ nát, rượu xa xỉ rơi đầy đất, trong khách sạn rơi vào bối rối.

“Kẻ nào dám gây sự ở địa bàn của Võ Vương!” Có người hét lớn một tiếng, nhưng vừa mới hét xong, đã bị người ta đánh bay ra ngoài, miệng phun máu.

“Võ Vương? Rất mạnh sao? Nếu khách sạn dám lừa gạt khách, nên chuẩn bị tốt bị đập” Bạch Trình cười khẩy một tiếng, một con dao mổ màu đen tung bay, người vừa nói chuyện lập tức bị cắt đầu.

“Nếu là hắc điếm, thì không cần thiết tồn tại nữa” Vị Lai cười mỉa, bây giờ chỉ cần cô ta khẽ cử động ngón tay, cả khách sạn sẽ bị phá.

“Chị gái xinh đẹp, đợi đã!” Toàn Cảnh Thiên nhìn Vị Lai muốn ấn tay cầm, vội vàng nói: “Phòng bếp vẫn còn ít đồ, cho tôi mười giây!”

Chỉ thấy linh khí của Toàn Cảnh Thiên hóa thành xe vận tải loại nhỏ, bắt đầu thu dọn đồ ở sau bếp.

Linh khí tràn đầy này, lại bị Toàn Cảnh Thiên vận dụng với phương thức như vậy, ngoại trừ anh ta ra, chỉ sợ không có ai có thể làm được.

“Được rồi, chị gái xinh đẹp, nổ đi!” Toàn Cảnh Thiên hét to một tiếng, mang theo linh khí của anh ta ra ngoài khách sạn.

“Bùm!”

Ánh lửa bùng nổ, cả khách sạn bắt đầu chấn động, sau đó sụp xuống.

Các thực khách ở trong khách sạn điên cuồng chạy trốn, cuối cùng không để ý tới lễ tiết, một số người tự cho là thực lực mạnh mẽ vốn định nổi giận, nhưng vừa xoay đầu, thì thấy mấy Anh Linh xuất hiện, tất cả đều câm miệng, trong lòng biết rõ Võ Vương đã chọc phải người không nên chọc!

Ba phút, nói nhanh cũng nhanh, nhưng đủ làm rất nhiều chuyện.

Khách sạn An Bình xa hoa đầu tư không biết bao nhiêu tài chính, chỉ trong thời gian ngắn sụp xuống, biến thành đống hoang tàn.

Hai tài vụ của khách sạn bị liizach năm lên, chuyển tiền vào trong tài khoản của liizach.

Mà quản lý trung niên đòi đám người Trương Thác giá trên trời, đã bị Locke chém hai tay dẫn ra.

Tinh lực của tướng sĩ chủ thành Vạn Sơn vốn tập trung ở bên ngoài tường thành, lúc này trong tường thành đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, khiến tướng sĩ ở chủ thành đều có chút không kịp trở tay. Ở trong chủ thành này, không biết bao lâu rồi không có người nào dám gây sự, dù sao nơi này cũng là địa bàn của ba thế lực lớn, không người nào dám trêu chọc ba thế lực lớn.

Khách sạn An Bình đã xảy ra chuyện, tuyệt đối là tin tức lớn nhất, cảnh tượng khách sạn đổ sập xuống, được người ta chụp lại gửi tới phủ Võ Vương.

Trong đống phế tích, Trương Thác đứng dậy, buông ly rượu uống cạn trong tay ra, trên người không dính chút tro bụi nào.

Trương Thác nhìn máy truyền tin, lẩm bẩm: “Hai phút bốn mươi giây, tuy ở trong thời gian quy định, nhưng động tác chậm hơn trước, xem ra đều có chút lười biếng”

Sau khi Trương Thác nói xong, lắc đầu, đi ra ngoài phế tích.

Phủ Võ Vương, lúc này Võ Vương ở giữa chủ thành nghe tin truyền tới, nhìn ảnh chụp và video clip, toàn thân đều run lẩy bẩy.

Chủ thành này, đã không biết bao nhiêu năm không ai dám tùy tiện gây sự, bây giờ xảy ra chuyện này, còn ở ngay địa bàn của Võ Vương anh ta, vậy chẳng phải sẽ khiến người ta nghĩ Võ Vương dễ bắt nạt sao?

Trên người Võ Vương, linh khí bắt đầu khởi động, đồ đạc bằng gỗ trước mặt đều biến thành mảnh vụn dưới linh khí cuồng bạo.

“Điều tra cho tôi, xem chuyện này là ai làm!” Vẻ mặt Võ Vương giận dữ.

Ngay khi toàn thành đều rối loạn vì chuyện khách sạn An Bình bị nổ, đám Trương Thác đã quay trở về chỗ ở của bọn họ.