Chương 2746
Sau khi Alex nói xong, liizach bảo: “Liên quan đến bản đồ, em cũng đã hỏi rồi, học viện Thiên Vũ vì phòng ngừa bản đồ bị lộ, nên cứ đến mỗi một vị trí, sẽ có người nói cho bọn họ biết bước hành động tiếp theo”
Sau khi Trương Thác suy nghĩ một lát, anh phất tay, bảo: “Dẫn theo hai người đó đi, xem động phủ mà bọn họ đang tìm đó rốt cuộc là nơi nào”
Anh đoán động phủ mà bọn họ tìm kiếm, chắc hẳn là Anh Linh điện, nhưng lại cảm thấy cũng không phải Anh Linh điện.
Loại trực giác này anh cũng không thể nói rõ được, chỉ có thể dựa vào hành động để kiểm chứng.
Alex và liizach gật đầu, đi qua đó, mỗi người lôi một học viên, để bọn họ dẫn đường.
Hai học viên của học viện Thiên Vũ này, lúc xuất phát thì hăng hái, sau nửa ngày lại biến thành tù nhân, tính mạng bị người khác nắm trong lòng bàn tay, nhưng họ lại không có một chút biện pháp nào, chỉ có thể nghe lời của đám người Trương Thác, không dám phản kháng.
Đám người Trương Thác kẹp hai học viên học viện Thiên Vũ ở giữa, cùng đi tới địa điểm chuyến đi lần này của học viện Thiên Vũ, họ cũng không chỉ dẫn mỗi hai người còn sống đi, mà ngay cả tám thi thể của thành viên Học viện Thiên Vũ còn lại cũng mang theo nốt. Trên thiết bị liên lạc của bọn họ có định vị, nếu tách ra ở nơi này, phía bên đó chắc chắn sẽ cảm thấy không thích hợp.
Phía bên học viện Thiên Vũ gửi bản đồ tách rời cho bọn họ, mỗi khi bọn họ tới một địa điểm thì bên đó sẽ gửir † phương hướng mới cho bọn họ.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Hai ngày liên tiếp, đám người Trương Thác không ngừng loanh quanh trong phạm vi Hoành Sơn.
Bản đồ mà học viện Thiên Vũ đưa ra cũng không có tọa độ chính xác, Trương Thác nhớ rất rõ, địa điểm mà bọn họ đang đứng hiện tại này đã đi qua bốn lần rồi, chỉ có điều, mỗi một lần đều có phương hướng cụ thể tìm kiếm khác nhau.
Học viện Thiên Vũ này không chỉ đề phòng người khác, mà thậm chí còn đề phòng cả người của mình, cho dù địa điểm gần đó có hơi khả nghỉ, thì bọn họ vẫn sẽ để người ta đi một đường khác xa hơn, đợi đi qua vài địa điểm thì sẽ tìm đến nơi này.
Bạch Trình nhìn hai học viên của học viện Thiên Vũ với nụ cười lạnh: “Xem ra, học viện các cô đã chuẩn bị sẵn sàng coi các cô thành đồ bỏ đi rồi, ngay cả người của mình mà cũng đề phòng như vậy”
“Học viện làm việc đều luôn như vậy, bằng không học viện lớn như vậy, cũng không thể duy trì được đến bây giờ” Nữ học viên đó khúm núm đáp, suốt cả đường này, cô ta không ít lần bị Vị Lai đày đọa. Lúc này ngay cả dũng khí liếc mắt nhìn Vị Lai một cái cũng không có, ngoại trừ lúc tìm đường ra thì những lúc khác đều cúi đầu.
Mọi người gia tăng tốc độ đi tới trước một dãy núi. Đây là địa điểm mới nhất mà học viện Thiên Vũ gửi. Nơi này cách Anh Linh điện đã vô cùng gần.
Bạch Trình liếc mắt nhìn Trương Thác theo bản năng, Trương Thác lại không có bất cứ sự thay đổi cảm xúc nào.
Hai thành viên học viện đi lên trước, quan sát cẩn thận nơi này, cảnh tượng này đã xảy ra vô số lần trong khoảng thời gian hai ngày này rồi. Sau mười mấy phút, ngay khi Bạch Trình chuẩn bị rời đi theo bản năng, thì đột nhiên nghe thấy giọng nói vui mừng của một học viên nam khác vang lên.
“Tìm thấy rồi! Tìm thấy rồi!”
Đám người Trương Thác vừa nghe vậy, đã lập tức chạy lên, chỉ nhìn thấy trên bức tường đá trước mắt học viên nam này, khắc một hàng ký hiệu phức tạp, trên ký hiệu biểu thị nội dung gì thì chẳng ai hiểu hết, chỉ có thể nhìn ra, thời gian mà ký hiệu này tồn tại rất dài, vả lại còn vô cùng kỳ quái. Ngay cả tường đá cũng đã bị phong hóa, mà ký hiệu vẫn được khắc vô cùng rõ ràng như cũ.
“Chính là nơi này” Học viên nam giơ thiết bị liên lạc của mình lên, trên thiết bị liên lạc của cậu ta có hình vẽ hoàn toàn tương đồng với ký hiệu trên tường đá này, đây chính là nơi mà Học viện Thiên Vũ muốn bọn họ tìm ra.
“Thứ này có nghĩa là gì vậy?” Trương Thác hỏi học viên nam.
Học viên nam lắc đầu: “Chúng tôi cũng không biết, chỉ biết nhiệm vụ lần này là như vậy, cụ thể ký hiệu có nghĩa gì thì ngay cả phía trên cũng chẳng biết, phía trên chỉ nói trong Hoành Sơn có vài thứ có liên quan đến ký hiệu này”
Hải Thân quan sát cẩn thận ký hiệu trước mặt, anh ta cứ cảm thấy những ký hiệu này có hơi quen mắt, hình như đã từng nhìn thấy ở đâu rồi, nhưng lại không thể nói rõ được.