“Ông xã, anh đừng lừa em nói, dù sao thì em cũng không có khả năng nói ra đâu” Lâm Ngữ Lam xoay người qua chỗ khác: “Bây giờ xem ra, chúng ta không thể trở về thành chính này được rồi. Những người này không phải đang đợi chúng ta, mà là đang chuẩn bị xuất chinh, em nhìn thấy trên cứ điểm có chiêng vàng, một khi chiêng vàng vang lên, những người đó sẽ xuất phát”
Bạch Trình sờ cằm: “Nếu cốc chủ Kiếm Cốc mang tin tức trở về, bọn họ dựa vào cái gì cho rằng dẫn những người này thì có thể đi vào Hoành Sơn gây phiền phức cho chúng ta?”
“E rằng không chỉ bọn họ” Lâm Ngữ Lam mang vẻ mặt nghiêm túc: “Các cậu xem, đó là ai?”
Trong đại quân phía trước cứ điểm, Võ Vương mặc một bộ khôi giáp màu vàng, đi qua đội hình bọc giáp, khí thế dâng trào.
“Anh ta? Vẫn chưa chết sao?” Đám người Bạch Trình trừng †o mắt, Võ Vương ở trong lòng bọn họ đã là một người chết, không ngờ lại gặp lại: “Sao anh ta có thể chưa chết, với thực lực của anh ta, không có khả năng sống sót dưới tay của những chiến linh đó được”
“Nguyên nhân anh ta vẫn chưa chết rất đơn giản” Trương Thác khóa chặt ánh mắt lên người Võ Vương, nói một cách chính là xác thì ở bên cạnh Võ Vương, có một bóng người mặc đồ thời Đường màu đỏ, Sở Quân!
Thân là nhân vật có cùng cấp bậc với Sở Thanh, Sở Quân muốn bảo vệ Võ Vương cũng không phải chuyện khó gì.
“Xem ra, chuyện lần này phủ Võ Vương cũng có phần rồi”
Locke lên tiếng: “Nhưng chỉ bọn họ thôi vẫn chưa đủ”
“Tôi nhìn thấy rất nhiều vũ khí hạng nặng” Ánh mắt của Lâm Ngữ Lam dời ra sau, về phía cổng thành của cứ điểm, một loạt vũ khí hạng nặng giống như những chiếc xe bọc thép hạng nặng, xuất hiện trong tâm nhìn của bọn họ: “Những thứ này có thể tiến hành bắn phá dữ dội liên tục suốt ba phút. Uy lực mỗi một lần đều tương đương với một đòn toàn lực của cao thủ Phú Thần đỉnh cấp. Những thứ này chính là con át chủ bài để bọn họ dám đi vào Hoành Sơn”
Lâm Ngữ Lam nói xong, lại duỗi tay chỉ về một phía: “Còn có cái đó, nhìn đi, lá cờ dâng lên ớ thành chính đó, lá cờ đó là cờ chiến chiếu rọi với ba đại thành chính khác, e rằng người chủ động ra tay lần này, không chỉ là tam đại thế lực, mà người của ba đại khu khác cũng sẽ xuất hiện”
“Hả, có thể nói ba đại khu khác cùng nhau đối phó với anh, xem ra, thân phận đã hoàn toàn bị bại lộ rồi” Trương Thác cười cười: “Nếu đã như vậy, vậy cứ để bọn họ làm những gì họ muốn”
Cơ thể của Lâm Ngữ Lam đột nhiên chấn động, cô giơ cổ tay mình lên, nhìn thiết bị liên lạc trên cổ tay.
“Bà xã, sao thế?”
“Đường” Lâm Ngữ Lam chiếu thứ trên thiết bị liên lạc ra trước mặt đám người Trương Thác: “Đường trở về, chúng ta có thể trở về rồi”
Trương Thác liếc mắt nhìn, địa điểm hiển thị trên thiết bị liên lạc của Lâm Ngữ Lam, chính là ở Hoành Sơn. Phía trên còn có chú thích, nói rất rõ ràng, bảy ngày sau sẽ mở một con đường thông đến bề mặt Trái Đất, bọn họ có thể thông qua con đường này để trở về bề mặt Trái Đất.
Đối với tin tức này được ai gửi tới, Trương Thác cũng không hỏi. Anh biết rất rõ Lâm Ngữ Lam sẽ không nói cho mình biết.
Nhưng về đến bề mặt Trái Đất, quả thực là một chuyện mà anh rất muốn làm. Tâm Trái Đất cũng không có gì đáng để anh phải lưu luyến.
“Ông xã, vẫn còn một chuyện” Lâm Ngữ Lam ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thác.
“Sao thế bà xã?” Trương Thác phát hiện ra vẻ mặt của cô có hơi kỳ quái.
“Người đó nói, ở bề mặt Trái Đất, anh nên đi tìm hiểu nguyên nhân thực sự mà mẹ nhảy lầu vào năm đó” Khi Lâm Ngữ Lam nói đến đây, giọng nói đã nhỏ như con muỗi.
Mà Trương Thác thì lại đột nhiên ngây người, nguyên nhân thật sự!