Con Rể Quyền Quý

Chương 2776



Chương 2778

Nữ chiến thần Vạn Sơn! Cường giả đã từng một mình chiến với tam đại Thái Bảo Hoành Sơn! Người đã từng là tướng lĩnh cao nhất ở khu Vạn Sơn! Mấy thân phận này bày ra ở đây, khiến người ta không còn cảm thấy việc Võ Vương khiêu chiến với một cô gái sẽ chẳng ra làm sao, bởi vì cô gái này hoàn toàn không kém đàn ông.

“Võ Vương này, quả đúng là không biết xấu hổ!” Vị Lai giậm chân tức giận: “Chị dâu không phải là đối thủ của anh ta, thực lực của người này cao hơn tên Triều Thanh Tùng đó rất nhiề Bây giờ hai quân giao đấu, chúng ta vừa mới bại một trận, trận thứ hai này, tuyệt đối không thể lùi bước. Chính vì Võ Vương nắm được điểm này, nên mới dám tới khiêu chiến như vậy” Nguyệt Thần mở miệng.

Trương Thác híp mắt, nhìn Võ Vương đứng ở chỗ ranh giới chiến trường đó, bộ trường bào màu đen đó của anh ta bay phấp phới, vẻ mặt của anh ta tự tin, cường thế lạ thường, giống như không người nào có thể địch lại được.

“Bằng không để em đi cho” Ngọc Hà đứng ra, cô ấy là cường giả Khống Linh chân chính, trên người có truyền thừa Lâu Lan, so với đám người Bạch Trình thì cô ấy mạnh hơn rất nhiều. Nếu Ngọc Hà ra trận, có thể đối được vài chiêu với Võ Vương, nhưng loại người dựa vào Chiến Linh chống đỡ như Lâm Ngữ Lam, đối diện với cường giả Chí Tôn cấp bậc như Võ.

Vương, rất nhanh sẽ bị đánh về nguyên hình.

“Em đi” Lâm Ngữ Lam tiến lên một bước, chiến thần mặc giáp bạc xuất hiện phía sau, cô vút lên bầu trời tiến về phía chiến trường.

“Chị dâu!” Bạch Trình duỗi tay ngăn một cái, cũng không thể ngăn được động tác của cô.

Mắt thấy cô bay về chiến trường, anh ta nhìn về phía Trương Thác một cách nôn nóng: “Lão đại, làm sao bây giờ, một khi Võ Vương ra chiêu sát thủ, thì chị dâu sẽ gặp nguy hiểm mất”

Trương Thác hít một hơi thật sâu, lên tiếng: “Kêu tất cả mọi người, chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào”

Bạch Trình gật đầu, anh ta biết, một khi Lâm Ngữ Lam gặp phải nguy hiểm gì, thì trận đại chiến lần này đó sẽ trực tiếp mở ra. Nhưng một khi phía bên bọn họ khai chiến trước, vậy thì những chuyện đã làm trước đó đều sẽ uổng phí hết. Kết quả vẫn là hai quân giao chiến, mà không phải là khiêu chiến đơn độc giữa những cường giả đỉnh cấp bọn họ nữa.

Nếu đại quân khai chiến, Hoành Sơn này sẽ lập tức nằm hoàn toàn ở tình thế bất lợi, dù sao thì thứ mà bọn họ phải đối mặt cũng chính là đại quân của bốn đại khu.

Khoảng cách giữa Lâm Ngữ Lam và Võ Vương chậm rãi kéo gần.

Võ Vương nhìn thấy cô càng ngày càng gần, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh, đợi đến khi cô tới gần trước mặt anh ta, Võ Vương mở miệng, âm lượng mà chỉ có anh ta và cô có thể nghe thấy, n: n nhân, từ nhỏ đến lớn, chưa có người nào dám chơi tôi như vậy. Nói đi, cô muốn chết như thế nào!”

Lâm Ngữ Lam mỉm cười: “Ha ha, chuyện đính hôn vẫn luôn là phủ Võ Vương các anh đơn phương tự nguyện, tôi chưa bao giờ mở miệng đồng ý, là các anh vẫn luôn cảm thấy Lâm Ngữ Lam tôi muốn bám vào phủ Võ Vương các anh, tôi cần chắc?”

Gương mặt của Võ Vương dần dần trở nên vặn vẹo, anh linh hiện ra phía sau anh ta, mà trong tay của Võ Vương, cùng ngưng tụ ra luồng khí xoáy: “Mong rằng đến khi tôi vặt đầu tên Trương Ức Thùy đó xuống, khiến cô quỳ xuống trước mặt tôi, cô còn có thể nói chuyện với tôi một cách bình tính và tự nhiên như vậy”

Võ Vương vừa dứt lời, bóng người của anh ta đã biến mất ngay tại chỗ, đến khi xuất hiện một lần nữa, đã ở trước mặt Lâm Ngữ Lam.

Sắc mặt của cô thay đổi, cô vốn không phát hiện ra quỹ đạo hành động của Võ Vương, sự chênh lệch thực lực giữa hai bên thực sự quá lớn!

Chiến thần mặc giáp bạc phía sau cô đột nhiên xuất chiêu, thương mang màu bạc lóe lên rồi biến mất. Lâm Ngữ Lam thì lại nhanh chóng lùi lại giữa không trung, nhưng thế công của Võ Vương cũng đã đến, chỉ một chiêu đã có thể nhìn thấy rõ ràng, chiến linh phía sau Lâm Ngữ Lam đã rơi vào thế hạ phong, bị đánh lùi mấy chục mét.

“Sự kiêu ngạo của cô, ở trước mặt tôi chẳng là cái thá gì hết!” Võ Vương liên tục cười lạnh, thế công nối tiếp nhau không ngừng, hướng về phía Lâm Ngữ Lam.

Dưới thế công của anh ta, Lâm Ngữ Lam chỉ có thể liên tiếp tháo chạy.