Con Rể Quyền Quý

Chương 2784



Chương 2786

“Diệu Nhật”

Đó là một vầng sáng mặt trời lóe lên, một âm một dương, một nguyệt một nhật, cứ lơ lửng phía sau Trương Thác như vậy, anh cầm kiếm mang màu tím trong tay.

“Đây là, lĩnh vực…” Võ Vương cũ nhìn chằm chằm vào nhật nguyệt tranh nhau tỏa sáng phía sau Trương Thác.

Võ Vương cũ trừng to hai mắt.

Cái gọi là lĩnh vực, chính là hình thành một hệ thống năng lượng riêng, ở trong một khu vực có phạm vi giới hạn.

Võ Vương cũ đã từng nghe nói tới có người nằm trong một loại trạng thái vô địch tuyệt đối khi ở trong lĩnh vực của chính anh ta. Người đó cũng ở trong lĩnh vực của anh ta, tùy ý thay đổi pháp tắc tự nhiên, thậm chí có thể gieo một hạt mầm ở trong lĩnh vực, trong khoảng thời gian ngắn ngủi khiến nó đơm hoa kết trái.

Loại lĩnh vực này không giống với của Võ Vương đã thi triển ra trước đó, Võ Vương vây khốn Lâm Ngữ Lam, nói là lĩnh vực, còn chẳng bằng nói là nhà giam thì chuẩn xác hơn.

Sự xuất hiện của Ẩm Nguyệt mang theo một loại lực hút cực mạnh, khiến năng lượng trong trời đất, hướng về nơi Trương Thác đang đứng một cách điên cuồng, làm cho tốc độ lớn mạnh của Diệt Thế Ma Kiếm trong tay anh càng thêm nhanh chóng và mạnh mẽ.

Mà Diệu Nhật thì lại mang theo một loại sức mạnh chí dương, đòn tấn công của Võ Vương cũ sau khi tiến vào trong phạm vi lĩnh vực, đã bị sức mạnh chí dương này làm tan chảy, cho đến tận khi biến mất.

Võ Vương cũ cảm giác được rõ ràng làn sóng dao động linh khí truyền tới từ trên lĩnh vực phía sau Trương Thác, còn có cả hư ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, chỉ giống như phác họa ra một bóng người ở trong không khí, có một hình dáng đơn giản, nhưng lại không thể nhìn rõ.

Cánh tay của Trương Thác rung lên, Diệt Thế Ma Kiếm trong tay đón gió bay vút lên, trong nháy mắt đã cao đến trăm mét! Trong phút chốc, thanh thần kiếm màu tím này đã phát triển đến trăm mét, mấy dải núi xung quanh lập tức sụp đổ!

Đây là do phải hứng chịu lực ép từ sức mạnh của trời đất.

Ẩm Nguyệt chìm xuống phía sau Trương Thác, anh giống như một người đứng trong vầng trăng đó.

Uy áp truyền tới từ trong trời đất, khiến tất cả mọi người đều cảm giác được áp lực mạnh mẽ. Đại quân đó đã bắt đầu rút lui dưới sự chỉ huy của thống soái, không có người nào nghỉ ngờ uy lực của thanh thần kiếm màu tím trong tay của Trương Thác đó, bởi vì chỉ riêng áp lực mà nó tạo ra, đã dễ dàng có thể lấy mạng người, ngay cả núi lớn còn sụp đổ, thì mạng người còn tính là gì chứ?

Giờ này phút này, dưới Chí Tôn đều chỉ là con kiến!

Trương Thác khẽ lật cổ tay, kiếm trong tay bay thẳng về phía trước.

“Giết!

Anh hét lớn một tiếng, lập tức, tia sáng màu tím lập lòe, trăng khuyết đang chậm rãi lấp đầy lại chìm xuống, ngay cả mảnh đất cũng sụp xuống một mảng lớn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ngay lúc này, trong trời đất chỉ còn lại tia sáng màu tím này, mà không còn vật gì khác nữa.

Không ai có thể nhìn thấy ở trung tâm trận đại chiến đã xảy ra chuyện gì. Đây là trận đọ sức giữa những cường giả đỉnh cấp, ở nơi này có nhiều người như vậy, nhưng vẫn chưa có người nào có thể so được với hai người này.

“Người này đang muốn chém nát toàn bộ trời đất hay sao.”

Sở Quân mở miệng nói.

Khi tia sáng màu tím rơi xuống, toàn bộ trở nên yên tĩnh hẳn đi, tất cả những thứ trước mặt, không có người nào cảm thấy tất cả những gì vừa xảy ra, chỉ là một giấc mộng. Mảnh đất lớn đó đã vỡ nát, lộ ra vết nứt và hố sâu.

Ẩm Nguyệt phía sau Trương Thác đã hoàn toàn đây đặn, giống như một mặt trăng chân chính, thậm chí còn có thể nhìn thấy những vết lõm trên bề mặt mặt trăng, như thể ở ngay trên đỉnh đầu, giơ tay là có thể chạm đến.